Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1449 - Chương 1460: Mô Thức Mẹ Chồng

Chương 1460: Mô thức mẹ chồng
 

---------------------

La Thi Hoa mở ra mô thức mẹ chồng, khóe môi Tần Hoa cong lên liếc qua Tần Dương.

Tần Dương vuốt mũi, vẻ mặt hơi lúng túng.

Tần Dương cố ý nói như vậy, một mặt là vì đây là sự thật, dù sao quan hệ cả đời, sau này còn nhiều dịp tiếp xúc, không bằng sớm nói rõ ràng. Thứ hai là chuyện vừa phát sinh kích thích mạnh đến La Thi Hoa, dùng chuyện khiến bà cảm thấy hứng thú nhất phân tán sức chú ý của bà coi như tốt cho bà.

Tư Đồ Hương chưa trải qua chuyện như thế, sự khôn khéo tài giỏi biến mất hết, ngược lại có vẻ yếu đuối bất lực. Tư Đồ Hương liếc nhanh qua Tần Dương, vẻ mặt cầu cứu.

Tần Dương chưa từng thấy nét mặt đó của Tư Đồ Hương, thầm buồn cười, khóe môi cong lên, nhưng vẫn lên tiếng giải vây:

- Mẹ, làm gì kỳ thế, Hương Hương sẽ thẹn thùng. Lúc Hương Hương còn nhỏ cha mẹ đã gặp tai nạn, họ hàng vì giành giật tài sản cha của cô ấy để lại mà trở mặt, bây giờ cô ấy chỉ còn lại một mình.

La Thi Hoa giật nảy mình, lộ vẻ mặt thương tiếc:

- Tiểu Hương, về sau Tiểu Dương là người thân của con, dì và chú Tần là người thân của con. Mặc kệ hai đứa có kết hôn hay không thì chúng ta đều xem con như con gái ruột, nếu có chịu thì cứ xem chúng ta như cha mẹ của mình.

Lời nói của La Thi Hoa phát ra từ tận đáy lòng, thương tiếc và trìu mến trong mắt bà không mang thành phần giả dối. Tư Đồ Hương cảm nhận yêu thương từ đôi mắt ấy, tuy cô biết tình cảm đó là vì liên quan đến Tần Dương, nhưng lòng vẫn cảm thấy ấm áp.

- Tiểu Hương, nếu Tiểu Dương khi dễ con thì cứ nói cho dì, mặc kệ thực lực người tu hành của hắn cao bao nhiêu thì dì vẫn sẽ nhéo lỗ tai hắn, mắng hắn, dì không tin hắn dám chống cự.

Tần Dương không biết nên nói cái gì, cái quái gì đây? Sao nói một hồi rồi rẽ sang chuyện xử mình?

Tư Đồ Hương bị chọc cười, cô nhìn Tần Dương lộ vẻ mặt bất đắc dĩ đứng một bên, mỉm cười nói:

- Tần Dương rất tốt với con, chưa từng ăn hiếp con.

La Thi Hoa cười tủm tỉm nói:

- Đây là đương nhiên, đàn ông thì phải đối xử tốt với người phụ nữ của mình chứ, muốn khi dễ thì tìm người ngoài mà khi dễ, chứ ức hiếp phụ nữ trong nhà thì còn gì là đàn ông con trai?

Tần Dương và Tần Hoa liếc nhau, mắt lộ ý cười bất đắc dĩ chỉ có đàn ông mới hiểu nhau.

- Tiểu Hương, qua đây nào.

Tư Đồ Hương ngoan ngoãn đi đến bên giường, La Thi Hoa nắm tay cô kéo xuống ngồi cạnh mình:

- Dì không hiểu việc làm của các con, cũng không giúp được việc gì, dì chỉ hy vọng các con chú ý an toàn của mình, mưa bom bão đạn, viên đạn không mọc mắt.

Tư Đồ Hương khẽ ừ:

- Lần này là tình huống đặc biệt, bình thường chúng con không gặp nguy hiểm như vậy, dù đấu võ tranh tài gì đó cũng chỉ tranh cao thấp, không phân sống chết.

La Thi Hoa xuất thân dòng dõi người tu hành, không như người thường hoàn toàn mù tịt những chuyện này, nên bà mới nói ra những lời đó. Như lúc ở thương thuyền anh hùng lôi, Tần Dương lên đài liều mạng, La Thi Hoa thấy tận mắt.

Tần Dương ở bên cạnh nghe La Thi Hoa nói chuyện, vẻ mặt hơi ngạc nhiên, hắn vốn tưởng bà sẽ tra hỏi gắt gao, nhưng nghe giọng điệu thì hình như bà không định hỏi mình.

Tần Dương bản năng nhìn hướng Tần Hoa, ông nháy mắt với hắn.

Tần Dương vẫn không hiểu, nhưng ngẫm kỹ thì đại khái biết, lúc ấy cha cầm súng dài giết người, nhanh gọn giết sáu binh sĩ rồi mang theo mẹ bỏ trốn, ẩn núp, né tránh truy binh, thể hiện sự lão luyện giỏi giang đó không phải người bình thường có thể làm được.

Trong quá trình tránh né chắc hai người đã giao lưu, mặc kệ cha nói thẳng ra hay biên tạo câu chuyện giả dối thì ít nhất khiến mẹ tin tưởng. Có cha đặt nền móng, mẹ dễ nhận chuyện của mình hơn. Cộng thêm mình là người tu hành thực lực mạnh mẽ, vì cứu cha mẹ mà nổ súng giết người phá vòng vây, hợp lý quá chứ?

La Thi Hoa nắm tay Tư Đồ Hương, nói:

- Tiểu Hương, nếu con không còn người thân nào thì Tết năm nay, không, về sau mỗi lần ăn Tết hãy cùng gia đình chúng ta, chúng ta là người một nhà.

Tư Đồ Hương bản năng nhìn hướng Tần Dương, cô mới liếc mắt qua thì La Thi Hoa đã tự quyết định:

- Con đừng nhìn hắn, việc này dì nói được là được, hắn phải nghe lời dì. Mặc kệ hắn và người nào có quan hệ gì thì quan hệ giữa chúng ta và con sẽ không thay đổi, dù không có thằng nhóc hư này cũng không thay đổi cái gì.

Tần Dương ở bên cạnh bất đắc dĩ bĩu môi, mới nói con dâu thì thái độ của bà thay đổi cái vèo, bỏ luôn con trai.

Tần Dương tự nhiên sẽ không giận, ngược lại, hắn cảm thấy như vậy rất tốt.

Cha mẹ của Tư Đồ Hương mất sớm, cuộc đời cô bị thù hận bao phủ, sau đó bái Lục Thiên Sinh làm sư phụ, nhưng bị sư phụ xem như con cờ, sau khi mất giá trị thì không do dự vứt bỏ cô. Dù cô ở trong Ám Ảnh Nhật Bản cố gắng nâng cao sức mạnh của mình nhưng vẫn bị Shin Kikugawa quấy nhiễu và ép buộc, dù có có tài sản hàng tỷ nhưng nói chính xác ra cuộc đời của cô vô cùng bi thảm.

Trong lòng Tần Dương thương tiếc Tư Đồ Hương, cô sẽ theo hắn cả đời, cũng là người đàn bà của hắn, dù không có danh phận vợ chồng nhưng quan hệ của hai người có lẽ còn sâu đậm hơn vợ chồng, vì họ là một thể, cùng sống chết, nên hắn hy vọng cô sẽ hạnh phúc nhiều hơn một chút.

Mẹ của mình đối xử với Tư Đồ Hương như con gái ruột khiến Tần Dương rất vui, có lẽ từ người cha mẹ của hắn sẽ cho cô cảm nhận được tình thương của cha và mẹ chỉ tồn tại trong ký ức.

- Hương Hương, mẹ của tôi nói đúng đấy, cô hãy nghe lời bà. Đến lúc đó cô cùng tôi trở lại kinh thành, chúng ta ăn Tết ở đó, chờ qua ngày nghỉ lễ thì cùng về Trung Hải.

Tư Đồ Hương nhẹ gật đầu, gò má hây hồng:

- Ừm!

Tư Đồ Hương vốn e ngại bạn gái của Tần Dương hoặc chuyện khác, sợ khiến hắn khó xử, nhưng hắn đã lên tiếng thì cô tự nhiên sẽ không cãi lại.

Ai mà muốn ăn Tết cô đơn một mình?

Ai chẳng muốn gia đình đoàn viên náo nhiệt rộn ràng cười vui?

Cha mẹ của mình mất sớm, cảnh tượng náo nhiệt cả nhà cười vui ăn Tết đã nhạt nhòa trong trí nhớ của cô, nhưng vẫn còn đọng lại cảm xúc lưu luyến vô cùng khó quên. Bây giờ có cơ hội ôn lại, sao Tư Đồ Hương có thể không mong đợi?

Tuy La Thi Hoa không phải mẹ ruột của cô, nhưng giống như Tần Dương đã nói, hai người bên nhau cả đời, cô là người đàn bà của hắn, vậy thì La Thi Hoa cũng là mẹ chồng của cô, nên kêu một tiếng mẹ.

Tâm tình vốn thấp thỏm lo âu của La Thi Hoa bị chuyện vui lấp đầy, sắc mặt hồng hào trở lại, cười tủm tỉm nói:

- Tốt, quyết định vậy đi, hôm nay thật vui vẻ.

Tần Dương xoe tròn mắt, vui vẻ?

Cảm xúc của phụ nữ dễ dàng trở nên tốt đẹp như vậy sao?

Mới thoát khỏi chạy trốn sống chết, nỗi bất an kinh hoàng khi thấy nhiều người chết, sao chớp mắt đã vui vẻ rồi?
Bình Luận (0)
Comment