Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1476 - Chương 1487: Tương Lai Của Hai Ta

Chương 1487: Tương lai của hai ta
 

Trong lòng Tần Dương có chút áy náy với Hàn Thanh Thanh, dù sao cô một lòng dành cho hắn, nhưng hắn không thể chung tình với cô.

Tư Đồ Hương, Trang Mộng Điệp, Lý Tư Kỳ.

Những cô gái ấy đều cùng Tần Dương trải qua nhiều thứ, không quan tâm danh phận bạn gái hay VỢ, đồng ý lặng thầm ở bên hắn, khiến hắn vừa cảm động vừa khó dứt khoát chặt đứt các mối quan hệ.

Trừ Tư Đồ Hương phần lớn thời gian theo bên Tần Dương, Trang Mộng Điệp hay Lý Tư Kỳ không ở cùng hắn bao lâu, các cô đều có sự nghiệp riêng, hắn càng giống như bến cảng tâm hồn, gửi gắm tâm linh của họ, một người đáng giá cho họ trải lòng dựa vào.

Mặc kệ khi nào, chỗ nào, gặp trắc trở và khó khăn gì, trong lòng các cô cất chứa hình bóng mình nên mới không cảm giác lênh đênh không bến bờ.

Đôi khi Tần Dương không kìm được suy nghĩ phụ nữ đều cẩn thận mẫn cảm, không lý nào Hàn Thanh Thanh không hề hay biết quan hệ giữa mình và các cô gái, có khi nào Hàn Thanh Thanh cố ý giả bộ không biết gì không? Dù sao nếu vạch trần chuyện này thì hai bên chỉ còn lại lúng túng.

Cô là một cô gái dịu dàng lương thiện.

Trong lòng Tần Dương vừa áy náy vừa tiềm thức dâng lên cảm kích đậm đặc với Hàn Thanh Thanh, hắn thầm thì trong lòng nhất định phải dâng lên trái tim tốt nhất, tình yêu tuyệt vời nhất dành cho cô.

Cô đáng giá được đối đãi như vậy!

- Lần này anh đi nước Mỹ có thuận lợi không?

Tần Dương cười gượng nói:

- Không biết là vì anh quá tốt số hay vì Nessa xui xẻo, anh đi qua đó hai ngày, một ông trùm xã hội đen bắt cóc anh trai của cô ấy, buộc cô đi đàm phán, còn thuê một tổ chức lính đánh thuê người tu hành. Tôi giúp đỡ đánh một trận, may mắn cuối cùng mọi người đều bình yên, trước đó ở trong sòng bạc anh còn đánh cược với ông trùm xã hội đen kia, thắng năm, sáu trăm vạn dollar.

Hàn Thanh Thanh quan tâm hỏi:

- Anh không bị thương chứ?

Tần Dương cười nói:

- Đương nhiên không, nếu không thì anh làm gì có tinh thần ngồi đây viết chữ?

Hàn Thanh Thanh cười khẽ:

- Như vậy chẳng phải tốt lắm sao? Năm, sáu trăm vạn, đổi thành nhân dân tệ là mấy trăm tỷ, đủ cho anh mua căn nhà tốt trong Kinh

Thành rồi.

Nói đến nhà cửa làm Tần Dương nhớ đến một chuyện:

- Phải rồi, lúc trước anh ủy thác Hương Hương sai người tìm nhà giúp anh, hôm qua nghe cô ấy nói có mấy chỗ không tệ, đợi qua Tết em về Trung Hải rồi chúng mình cùng nhau đi xem nhé?

Hàn Thanh Thanh hơi kinh ngạc hỏi:

- Xem nhà? Nhà gì?

Tần Dương cười nói:

- Anh làm chỗ này chỗ kia, càng lúc càng nổi tiếng, phiền phức cũng càng lúc càng nhiều hơn, nên anh nghĩ mua một căn biệt thự riêng, có cuộc sống của riêng mình, cố gắng ít chút rắc rối.

Hàn Thanh Thanh đã hiểu, không quá giật mình, với số tài sản của Tần Dương thì dư sức mua căn biệt thự. Tần Dương nói sự thật, hiện giờ hắn ngày càng nổi tiếng, thường ngày hắn làm chuyện luôn gây lớn hơn chuyện cũ, ở lại vịnh Thiển Thủy sẽ phiền phức hơn.

- Anh định mua nhà ở khu nào? Việc này anh quyết định là được, chờ em làm gì?

Tần Dương bật cười:

- Lần này mua nhà rồi về sau chắc chắn không chuyển nhà nữa, sẽ ở mãi nơi đó, nó là nhà tương lai của em và anh nên đương nhiên phải khiến em vừa lòng. Việc này lấy ý kiến của em là chính, em thấy thích, khen tốt thì anh sẽ mua.

Hàn Thanh Thanh cắn môi, vẻ mặt hơi xấu hổ, nhưng mắt ánh lên tia vui vẻ.

Con gái có ai không thích bạn trai đối xử với mình như vậy?

Có tình cảm, tôn trọng, trân trọng, tương lai...

Hàn Thanh Thanh xác định tấm lòng của Tần Dương dành cho mình, xác định tình yêu của hắn. Cô cũng vậy, từ ngày trên núi Kim Phật, Tần Dương ôm cô ở trong tuyết né tránh viên đạn của sát thủ thì cô đã trao trọn con tim cho hắn. Ở trên biển, Tần Dương một mình một Con thuyền xông đến cứu CÔ, ngực bị trúng đạn rơi xuống biển càng cầm tù trái tim của cô.

Người đàn ông sẵn sàng hy sinh mạng sống vì mình, hắn đáng để cô trả giá tấm lòng chân thành, trao hết mọi thứ mình có.

Cô hy vọng cùng người đàn ông này bên nhau trọn đời, đến khi trời đất hoang vu.

Dù quá trình có nguy hiểm, trắc trở gì thì cô cũng không sợ!

Cô đã chuẩn bị tâm lý đối mặt tất cả khó khăn rồi!

Có lẽ ở trong mắt người khác thì Hàn Thanh Thanh gặp gỡ người đàn ông như Tần Dương là vô cùng may mắn, khiến người ngoài ghen tị đỏ mắt, nhưng chỉ có cô mới biết mình cần gánh vác thứ gì để được bên cạnh hắn.

Điểm quan trọng nhất là Tần Dương mãi mãi đi bên bờ vực nguy hiểm, bạn thậm chí không biết ngày nào đó hắn sẽ gặp chuyện không may, bị thương, tàn phế, thậm chí chết đi, đau đớn mất người yêu.

- Anh chỉ biết nói ngọt!

Tần Dương cười nói:

- Anh nói thật lòng mà, đời này chỉ có em, em cũng đừng mơ chạy, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi!

Hàn Thanh Thanh lườm Tần Dương một cái, nhưng trong mắt tràn đầy hân hoan.

Tần Dương cười nói:

- Quyết định vậy đi, em về trường học sớm vài hôm, chúng ta đi vài chỗ nhìn xem, chọn nhà khiến em vừa lòng nhất. Anh nhờ người tìm nhà đã xây xong, mua rồi chúng ta có thể chuyển vào ngay, có thể thoải mái sống chung rồi, không cần giống như ở vịnh Thiển Thủy, lén la lén lút sợ bị người nhìn thấy.

Hàn Thanh Thanh trợn to mắt nói:

- Anh muốn mua loại biệt thự trên núi hẻo lánh hả? Chứ không phải khu dân cư biệt thự ở trung tâm thành phố sao?

Tần Dương cười nói:

- Đúng rồi, biệt thự trên sườn núi có không gian riêng đủ chuẩn, chứ trong khu dân cư thì dù ở biệt thự vẫn có người đến người đi riêng tư không đủ chuẩn. Hơn nữa không khí trên núi tốt hơn, như nhà của sư phụ anh ở, không bị người quấy rầy, tốt biết bao.

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Vậy chẳng phải là còn phải thuê người sao?

Tần Dương gật đầu, nói:

- Đương nhiên rồi, chúng ta vào ở thì chắc chắn phải thuê người. Mấy chuyện khác không có gì, nhưng phải làm tốt mặt bảo an, em cũng biết anh mình đầy rắc rối, phải có đủ lực lượng bảo vệ gần bên em. Anh không muốn em bị tổn thương vì chuyện của anh.

Hàn Thanh Thanh mím môi:

- Anh quyết định là được, em không có ý kiến.

Tần Dương nhìn bộ dạng xinh đẹp khi mím môi của Hàn Thanh Thanh mà lòng tràn ngập trìu mến, âm thầm làm quyết định khi mua biệt thự phải đứng tên Hàn Thanh Thanh.

- Phải rồi, mới nãy anh ăn cơm với một ông già, thuận tiện bàn một cuộc làm ăn, đó là khu vực xe hơi tự lái. Khi đó anh, tôi gia, Long gia, | Diệp gia ở Kinh Thành sẽ hợp tác mở một công ty mới, chuyên sản xuất xe hơi tự lái. Nếu thuận lợi thì rất nhanh sẽ bắt tay vào làm.

Hàn Thanh Thanh giật mình nhìn Tần Dương:

- Mau vậy sao?

Tần Dương cười nói:

- Thời gian không chờ ai, nếu đã ra kết quả nghiên cứu thì phải tranh thủ thực hiện, dù sao lĩnh vực nghiên cứu khá nhiều, dẫn đầu một bước thì sẽ luôn là người đi trước, còn chậm một bước là mãi mãi tụt hậu. Em cứ ngồi chờ đếm tiền đi!

Hàn Thanh Thanh cắn môi:

- Em có thể giúp được gì trong chuyện này không?
Bình Luận (0)
Comment