Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1477 - Chương 1488: Làm Gì Có Năm Tháng Yên Ả?

Chương 1488: Làm gì có năm tháng yên ả?
 

- Em?

Tần Dương sửng sốt, sau đó cười nói:

- Em có ý tưởng gì không? Chẳng phải mục tiêu của em là sau này tranh thủ làm quan ngoại giao à?

Hàn Thanh Thanh nhẹ cắn môi, vẻ mặt hơi do dự nói:

- Vì em cảm thấy anh làm nhiều chuyện rất vất vả, em muốn giúp anh.

Tần Dương cười nói:

- Anh xin nhận tấm lòng của em, nhưng anh không muốn khiến em miễn cưỡng bản thân làm chuyện mình không thích, em cứ Cố gắng thực hiện điều mình muốn, chuyện anh đã làm thì dù không có chúng cũng chẳng ảnh hưởng gì lớn đến tương lai, cuộc sống của chúng ta, đừng để ý nhiều tới nó.

Hàn Thanh Thanh nhẹ giọng hỏi:

- Vậy thứ thật sự cần để ý là gì?

Tần Dương trầm ngâm nói:

- Có lẽ là vài thứ trong lòng chúng ta xem trọng, ví dụ như gia đình, tình thân, lý tưởng, trách nhiệm, vân vân. Anh hy vọng cả đời này em có thể làm điều mình muốn, không bị nhân tố khác quấy nhiễu, sống cho bản thân.

Hàn Thanh Thanh im lặng hai giây rồi giọng nhẹ tênh nói:

- Trên đời này làm gì có năm tháng yên ả, chẳng qua vì có người gánh hành lý nặng thay mình đi tới trước. Tần Dương, mặc kệ khó khăn bao nhiêu, đối mặt nguy hiểm lớn cỡ nào, nếu chúng ta còn bên nhau, em hy vọng cả hai ta sẽ cùng đối mặt với nó.

Trái tim Tần Dương như bị bàn tay nào đó bóp chặt, hắn nhìn Hàn Thanh Thanh ánh mắt nghiêm túc, nhẹ giọng nói:

- Thanh Thanh, anh sẽ cố gắng cho em hạnh phúc!

Hàn Thanh Thanh mím môi, cô chỉ im lặng nhìn thẳng vào mắt Tần Dương.

Tần Dương biết rõ tính tình của Hàn Thanh Thanh, nhìn vào ánh mắt Cố chấp kia là hắn biết ý của cô, hắn hơi bất đắc dĩ gật đầu, nói:

- Được rồi, chúng ta cùng nhau đối mặt!

Hàn Thanh Thanh cười khẽ, mắt Cong Cong, nụ cười kia như nắng ấm gió nhẹ tháng ba, khiến lòng người ấm áp, mềm mại:

- Anh đã nói rồi nhé, nói là phải làm được!

Tần Dương cười nói:

- Ừ, em không thấy là anh đang kể hết mọi chuyện cho em nghe sao? Không giấu gì cả.

Hàn Thanh Thanh khẽ ừ:

- Vậy mới tốt, em biết anh có năng lực cho em sống hạnh phúc, không lo áo Cơm, cho em có thể buông tay làm bất cứ chuyện gì em muốn mà không thấy lo rầu về chuyện khác. Nhưng đó không phải thứ em muốn, em không muốn làm con chim trong lồng không trải qua mưa gió.

- Rồi rồi rồi, anh hiểu ý của em rồi, mặc kệ có khó khăn gì chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt được chưa? Giống như lúc cùng nhau ở trên đảo hoang vậy!

Hàn Thanh Thanh cười gật đầu, sau đó ánh mắt rơi vào chữ trên mặt bàn:

- Xem ra anh phải viết nhiều, cho ai vậy?

- Hà Thiên Phong, Tôn Hiểu Đông, Lý Tư Kỳ, chị em gái của Yến gia... tóm lại là một mó, nếu biết trước thì anh đã không khoe tài!

Hàn Thanh Thanh cười tinh nghịch:

- Ai kêu anh vênh váo, khổ cái thân chưa kìa.

Tần Dương cười nói:

- Em muốn không? Anh viết cho em.

Hàn Thanh Thanh cười khẽ:

- Anh viết cho họ đi, em không cần đâu, dù muốn thì đợi về sau hai ta gặp mặt rồi tính.

Tần Dương gật đầu, cũng không miễn cưỡng, mỉm cười nói:

- Tùy em.

Tần Dương mài mực, viết bản mẫu, sau đó viết từng tấm. Hàn Thanh Thanh không nói chuyện, nhưng không tắt gọi điện trực tuyến, cứ như thế nhìn hắn viết chữ. Nhìn bộ dạng nghiêm túc chăm chú của Tần Dương, mắt Hàn Thanh Thanh sáng lấp lánh, khóe môi cong lên, hiển nhiên tâm tình có chút vui vẻ.

Tần Dương đang vùi đầu viết thì cánh cửa bật mở, hắn ngoài đầu nhìn, trông thấy cha mẹ và Tư Đồ Hương xách bao lớn bao nhỏ vào cửa.

- Mọi người về rồi!

Tần Dương nghiêng đầu chào hỏi một chút, trong lòng hơi căng thẳng.

Tuy mình đã nói cho Hàn Thanh Thanh biết Tư Đồ Hương ăn Tết ở nhà, cô tỏ vẻ không để bụng, nhưng khi thấy người thật thì trong lòng Cô sẽ nghĩ thế nào?

Di động của Tần Dương đặt trên giá đỡ ở bên cạnh, từ góc độ của Hàn Thanh Thanh vừa lúc thấy cửa nhà, chắc lúc này cô đã nhìn thấy ba người vào cửa, nếu Tần Dương đột nhiên đóng gọi điện trực tuyến thì có vẻ rất cố ý.

- Ô, viết nhiều chữ thế, con viết tặng ai à?

La Thị Hoa lại gần, đặt đồ trong tay xuống đất, tò mò lại gần Tần Dương, đánh giá chữ hắn viết.

- Dì, năm mới tốt lành!

Một giọng nói trong trẻo đột nhiên cất lên làm La Thị Hoa giật nảy mình, bà ngước lên nhìn, thấy Hàn Thanh Thanh trong màn hình di động trên giá đỡ đang mỉm cười với mình.

Mắt La Thị Hoa sáng rực nói:

- Là Thanh Thanh, ôi, hai đứa đang gọi điện trực tuyến hả? Ha ha, Thanh Thanh, năm mới tốt lành!

Tư Đồ Hương đang buông thức ăn xách trong tay, quay đầu nhìn, ánh mắt hơi sửng sốt, vẻ mặt mất tự nhiên.

Tuy cô có quan hệ đặc biệt chủ tớ sư môn với Tần Dương, nhưng ăn Tết ở nhà hắn, còn bị bạn gái chính thức của hắn là Hàn Thanh Thanh bắt gặp thì ít nhiều gì cũng hơi lúng túng.

Tư Đồ Hương nhìn thoáng qua hình ảnh trong điện thoại di động, thấy Hàn Thanh Thanh nhìn mình, cô không tránh né mà ngang nhiên

đi tới:

- Thanh Thanh, năm mới tốt lành!

La Thị Hoa cũng hơi căng thẳng, tuy bà mời Tư Đồ Hương về nhà mình ăn Tết một phần là vì Cô và Tần Dương có quan hệ thân mật, mặt khác cũng vì bà thấy tội nghiệp cho cuộc đời trắc trở của cô, nhưng bị bạn gái của Tần Dương bắt gặp, Hàn Thanh Thanh sẽ nghĩ thế

nào?

Hàn Thanh Thanh cười chào hỏi:

- Chị Hương Hương, năm mới vui vẻ! Mọi người đi mua hàng Tết về hả?

Tư Đồ Hương thấy Hàn Thanh Thanh không hề bất ngờ với sự có mặt của mình thì đoán được Tần Dương chắc đã nói cho cô biết, lòng

thầm thở phào.

Tư Đồ Hương không tiện giải thích nhiều về việc này, dù muốn giải thích cũng phải là Tần Dương nói ra, nếu Cô tự giải thích chỉ chẳng phải là giấu đầu lòi đuôi sao?

- Đúng rồi, ngày mai là năm ba mươi, nên đi siêu thị mua thức ăn cho hai ngày năm mới.

Hàn Thanh Thanh cười tủm tỉm nói:

- Ăn Tết ở Kinh Thành có cảm giác thế nào?

Tư Đồ Hương bình tĩnh nói:

- Khá tốt, chú và dì đều rất nhiệt tình, nhiều năm rồi tôi không cùng người khác ăn Tết.

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Đừng nói chuyện quá khứ nữa, sau này mỗi năm đều có thể cùng Tần Dương ăn Tết, vậy thì mỗi lần năm mới không cần lẻ loi một mình, mọi người vô cùng náo nhiệt ăn Tết với nhau thật tốt.

La Thị Hoa ở bên cạnh nghe vậy thì mắt sáng rực, trái tim treo cao thả xuống, lòng hân hoan.

Cô dâu tương lai nhà mình tính cách, tính tình đều siêu tốt, không để bụng Tư Đồ Hương ăn Tết trong nhà bạn trai, còn chủ động đề nghị mỗi năm mọi người cùng nhau ăn Tết, lòng dạ này, khí độ này thật không tầm thường!

Tư Đồ Hương nhìn nụ cười chân thành của Hàn Thanh Thanh, cảm nhận chân thành và nhiệt tình trong giọng nói của cô, dù bản thân Tư Đồ Hương không có ý tưởng vượt rào gì với Tần Dương cũng không kìm được thầm thở dài.

Hèn gì Tần Dương để ý Hàn Thanh Thanh nhiều như thế, người phụ nữ như vậy, có đàn ông nào mà không yêu thương từ tận đáy lòng.
Bình Luận (0)
Comment