Chương 1492: Tần ca ca... Tình ca ca
Tần Dương!
Khi tiếng la của cô gái vang vọng trong không khí, mọi người xoe tròn mắt giật mình nhìn Tần Dương, ánh mắt chất chứa cảm xúc khác
nhau.
Giật mình, bất ngờ, vui mừng, khó tin.
Người trong căn nhà này đều là thanh niên nam nữ, cuộc sống của họ gắn liền với internet. Nửa năm nay Tần Dương cơ hồ là khách quen trên bảng tin hot của weibo, hắn đã làm rất nhiều việc lặp đi lặp lại oanh tạc truyền bá trên mạng.
Cứu người ở sông Ly, sự kiện cứu người ở Hàn Quốc, sự kiện bắt cóc ở hội buổi diễn, thi đấu dương cầm ở Nhật Bản, đấu lôi đài, so tài y thuật với Ishida Makoto.
Người tiếp xúc với internet thì hầu như không ai không biết đến Tần Dương.
Trên mạng có hình và clip về Tần Dương, nên mọi người đều biết bề ngoài của hắn, hiện giờ hắn bị nhận ra ngay cũng không có gì lạ.
Không khí trong nhà trở nên kỳ lạ.
Đám người trong căn nhà này ôm tâm trạng xem trò cười nhìn hắn, nhưng khi biết người này là Tần Dương thì tâm trạng của họ thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tần Dương là ai?
Tần Dương là một người tu hành, còn là cao thủ, một mình đánh Thiện Nhân cảnh nguyên Nhật Bản bó tay.
Tần Dương là nhà giàu với tài sản hàng tỷ, một người vung tay có thể quyên mấy tỷ.
Hắn là chiến thần Trung Quốc!
Hắn là anh hùng dân tộc!
Nhóm người này tuy là con ông cháu cha nhưng họ là thanh niên, mà thanh niên thì sùng bái người mạnh, sùng bái thần tượng nhất. Có nhiều người trong số họ chú ý weibo của Tần Dương, là fan của hắn.
- Thật sự là Tần Dương!
- Tần đại thần! Ôi mợ, bất ngờ quá!
- Triệu Phong đã trúng tấm sắt rồi, lên mặt nhầm đối tượng. Tần Dương là chuyên gia vả mặt, bao nhiêu người bị hắn và sưng mặt!
Trần Thanh Ninh cũng thay đổi sắc mặt, gã đã hiểu tại sao mình thấy Tần Dương hơi quen mặt, hóa ra chị em Yến gia kêu cứu binh là Tần Dương!
- Tôi nhớ ra rồi, hai chị em này từng cùng Tần Dương biểu diễn trong MV của Miêu Toa, lúc trước họ không nhắc, tôi cũng không nhớ ra.
- À, đúng rồi nhỉ, nghe câu nói thì tôi cũng nhớ ra, đúng là họ. Nhưng họ chỉ diễn một lần trong MV, trong một chốc tôi không nhớ ra. Hai cô ấy là bạn của Tần Dương mà, he he, Triệu Phong dám hỏi người ta muốn bao nhiêu tiền nữa chứ.
- Nghe giọng điệu của Tần Dương thì hình như hai chị em này cũng có lai lịch ghê gớm đây, chứ không thì tại sao Tần Dương hỏi họ vì sao không nói ra thân phận của cha mình?
- Chậc, tôi còn muốn chụp hình chung với Tần Dương, xin ký tên nữa, tình cảnh hiện giờ thật lúng túng, tuy là Triệu Phong gây chuyện nhưng chắc ở trong mắt Tần Dương thì chúng ta đều là cá mè một lứa.
Tần Dương tự nhiên nghe được lời bàn tán xung quanh, hắn đẩy nhẹ, Triệu Phong bị xách lên liền bay ra ngoài, chật vật ngã nhào xuống
đất.
Triệu Phong quay đầu nhìn Tần Dương, sắc mặt hơi trắng, ánh mắt kinh khủng bất an.
Triệu Phong biết rõ Tần Dương là ai, tuy trong nhà của gã có bối cảnh, nhưng gã biết mình không trêu vào Tần Dương nổi. Nếu chống lại Tần Dương, có lẽ gã sẽ nối gót theo thành nhân vật phản diện cuối cùng bị Tần Dương và mặt đăng lên tin hot weibo, cả nước đều biết.
Nếu việc này bị đồn ra ngoài thì gã sẽ thành con chuột trong năm mới, chết chìm vì nước miếng của nhân dân toàn quốc, khi đó đừng nói là người ngoài, người trong nhà sẽ xử gã đầu tiên.
Tần Dương là ai?
Hắn là hình tượng anh hùng chính diện, là thần tượng của toàn dân. Tạm không nói đến hắn là người tu hành, bản thân có bối cảnh mạnh mẽ, người thường như Triệu Phong không thể trêu vào. Dù Tần Dương là người thường thì với danh vọng, hình tượng của hắn hiện giờ, ai chống lại hắn đều chịu thiệt, đặc biệt khi mình không chiếm lý.
Tần Dương bị nhiều người nhìn chằm chằm, mặt ngoài không lộ vẻ gì, lạnh lùng nhìn Triệu Phong sợ sệt hãi hùng, lạnh nhạt nói:
- Nếu cậu còn muốn kiếm chuyện thì cứ nhằm vào tôi, sẽ chiều tới bến.
Mặt Triệu Phong tái xanh, ấp úng không biết nên nói sao, chắc chắn không dám buông lời đe dọa, nhưng rụt vòi thì rất mất mặt trước đám đông, gã chỉ có thể chọn cắn chặt răng không mở miệng.
Anh hàng xóm lúc nhỏ của hai chị em Yến gia ngồi trong góc sofa cũng xanh mặt, trong mắt tràn ngập hối hận.
Nếu biết trước thì mình đã không làm điều này.
- Đi thôi!
Tần Dương không nói nhảm nhiều, xoay người rời đi. Chị em Yến gia một trái một phải bước nhanh đuổi theo, ngoan ngoãn theo hắn đến bãi đỗ xe.
Trần Thanh Ninh muốn lên tiếng nói điều gì, do dự một chút, cuối cùng cười cay đắng từ bỏ.
Trần Thanh Ninh biết Tần Dương đang có quan cảm xấu với người ở trong nhà này, bao gồm người cầm đầu là gã. Khi chị em Yến gia chịu uất ức, mình không đứng ra ngăn cản Triệu Phong, chỉ riêng điểm này đủ để bị Tần Dương xếp vào danh sách không đáng giao du.
Trần Thanh Ninh quay đầu nhìn những người đứng trong nhà, thấy mọi người liếc nhau, cảm xúc trong mắt giống hệt nhau.
Lúng túng!
Mất mặt!
Tần Dương ngồi lên xe, lái ra biệt thự.
- Tôi đưa hai cô về.
Yến Tử Tuyết lại gần, khẽ hỏi:
- Tần Dương, giận hả?
Tần Dương cười nói:
- Lúc này còn kêu anh ngọt như vậy, vừa rời khỏi chỗ nguy hiểm đã gọi tên, tốc độ đổi xưng hô sao mà nhanh thế.
Yến Tử Tuyết nhỏ giọng giải thích:
- Anh là nhân vật Công chúng, tôi thấy anh đội mũ lưỡi trai thì chắc không muốn bị người ta nhận ra, nếu tôi kêu tên anh thì chẳng phải
là lộ hết sao?
Yến Tử Tuyết hơi tạm dừng, chớp chớp mắt nói:
- Anh thích nghe chúng tôi gọi là Tần ca ca hả? Vậy sau này chúng tôi sẽ gọi là Tần ca ca.
Tần Dương hắng giọng:
- Không, tôi đùa thôi, hai cô cứ kêu tên đi.
Tần ca ca... Tình ca ca, phát âm này hơi bị nguy hiểm.
Yến Tử Tuyết cắn môi, cười nghịch ngợm nói:
- Dù sao anh lớn hơn chúng tôi, lại đối xử tốt với chị em chúng tôi, hay là sau này khi ở riêng tư sẽ gọi anh là ca ca.
Tần Dương quay đầu liếc cô một cái:
- Có hai cô em nghịch ngợm như vậy sẽ làm tôi nhức đầu chết.
Yến Tử Tuyết cười tít mắt:
- Quyết định vậy đi, trước mặt người khác thì chúng tôi vẫn gọi anh bằng tên, còn riêng tư thì kêu ca ca. Tử Băng, em thấy sao?
Yến Tử Băng mím môi, nhẹ giọng nói:
- Tốt.
Yến Tử Tuyết quay đầu lại:
- Anh thấy không, em ấy cũng cảm thấy tốt, cứ quyết định vậy đi. Ca ca!
Tần Dương bất đắc dĩ lắc đầu, hai cô nhóc này thật là khiến người nhức đầu.
- Hai đứa, thường ngày phải chú ý bảo vệ bản thân, đừng làm mấy chuyện như vậy nữa, lỡ như thật sự xảy ra chuyện thì sẽ hối hận suốt đời.
Yến Tử Tuyết ngoan ngoãn trả lời:
- Vâng, ca ca nói sao thì chúng tôi sẽ làm y như vậy. Cũng tại lâu rồi không gặp anh, biết anh ở nhà, nhớ anh nên mới gọi điện thoại.