Chương 1500: Đơn vị đặc biệt
Mùng bốn, Tần Dương và Tư Đồ Hương về Trung Hải, hai người không về nhà của mình mà trực tiếp trở lại biệt thự của Mạc Vũ.
Lúc Tần Dương đến, Mạc Vũ và Long Nguyệt đang chơi cờ vây trong sân. Trước kia Long Nguyệt không hiểu Cờ vây, lúc rảnh rỗi theo Mạc Vũ học tập, trong khoảng thời gian này đã học được đôi chút.
- Sư phụ, sư nương, năm mới tốt lành!
Long Nguyệt cười tươi đứng lên:
- Hai đứa đến rồi, đi đường suôn sẻ chứ?
Tần Dương cười tươi đáp:
- Suôn sẻ, sư nương thẳng không ạ?
Long Nguyệt mỉm cười nói:
- Ta mới học được bao lâu? Đang trong giai đoạn học tập, sao thắng nổi sư phụ của con? Con cũng biết kỳ nghệ của sư phụ con cao CỠ
nào rồi.
Tần Dương cười gian hỏi:
- Sư phụ, chơi cờ với sư nương mà cũng không nương tay ạ?
Mạc Vũ mỉm cười nói:
- Có nhường CỜ, nhưng ta cũng phải nghiêm túc, nếu không thì vẫn phải thua.
Long Nguyệt cười sai người giúp việc ngâm hai tách trà bưng đến, hỏi:
- Mới mùng bốn, sao không ở nhà lâu hơn chút?
Tần Dương giải thích:
- Vì muốn trở về chúc Tết cho sự phụ và sư nương, hơn nữa cha mẹ của con định về Thương Chu một chuyến, mỗi người đều bận việc. À
mà sư phụ, chú tôi định ngày mai tụ hợp, xem như đoàn tụ năm mới, bảo con mời sư phụ và sư nương cùng đi, hai người có rảnh không?
Mạc Vũ mỉm cười nói:
- Đều là quen biết, được rồi, ngày mai cùng đi!
Tần Dương cười nói:
- Vâng.
Long Nguyệt nhìn Tần Dương với ánh mắt yêu thích:
- Lần này con làm xe hơi tự lái mà vẫn nhớ Long gia, làm dì Long của con nở mặt nở mày trong gia tộc.
Tần Dương cười ranh mãnh:
- Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, dành cho người mình là tốt nhất, dù có chuyện gì cũng dễ thương lượng, đúng không nào?
Long Nguyệt cười nói:
- Con yên tâm, lão gia nhà chúng ta đã lên tiếng, trong hạng mục này bên Long gia sẽ để ta đại biểu tham dự. Chúng ta cầm cổ phần chỉ nêu ý kiến, quyền quyết sách nằm trong tay con, chúng ta ủng hộ bất cứ quyết định nào của con.
Mắt Tần Dương sáng rực, Long gia phái Long Nguyệt làm người phát ngôn, còn chủ động biểu minh thái độ, hiển nhiên trước tiên nói rõ ngọn ngành, để tránh về sau trong khi hợp tác xảy ra mâu thuẫn gì.
Hơi tạm dừng, Long Nguyệt bổ sung thêm:
- Ý tưởng ban đầu của ta là không dính vào việc này, dù sao hạng mục dính líu ích lợi quá lớn. Nhưng về sau ta ngẫm nghĩ, nếu đổi người khác, khó bảo đảm sẽ không xảy ra chút vấn đề, tốt nhất để ta lo. Lão gia cũng tỏ thái độ, trong hạng mục này ta sẽ đại biểu Long gia, có quyền hoàn toàn quyết định, chỉ cần báo cáo với lão gia là được, không cần quan tâm ý kiến của người khác.
Tần Dương nghe xong thở phào nhẹ nhõm, với quan hệ của Long Nguyệt và sự phụ thì tự nhiên sẽ không hố mình, còn nếu là người khác thì khó bảo đảm, dù sao hạng mục này dính líu tiền bạc là con số thiên văn khổng lồ.
Ba nhà hợp tác với Tần Dương đều có quan hệ vô cùng thân thiết với sự đồ Tần Dương. Diệp Tây Đông và sư phụ Mạc Vũ là quan hệ ý hợp tâm đầu. Tần Dương là ân nhân của Lôi gia, Long Nguyệt và Mạc Vũ sắp trở thành vợ chồng, tiền bạc không thể dao động mối quan hệ này. Huống chi có ai chịu vì tiền mà có quan hệ xấu với Ấn Môn?
Sáng sớm hôm sau, Mạc Vũ, Long Nguyệt, Tần Dương và Tư Đồ Hương, bốn người cùng đi Lôi gia.
Tất cả thành viên Lôi gia đều có mặt, ngay cả Lôi Tử Cường thường ngày ở trong quân đội cũng ở nhà, đang chơi với con trai thì thấy nhóm người Tần Dương vào cửa, hắn ta lộ vẻ mặt vui mừng đứng lên:
- Tần Dương, các người cuối cùng cũng đến.
Đám người Lôi Kiến Quân nghe tiếng đều đi ra, khách sáo trò chuyện đôi câu rồi tất cả cùng ngồi xuống.
Tần Dương giao các món quà cho Bộ Quân Di, bị cô trách móc một phen, nhưng nghe nói Tần Dương mang quà là rượu thuốc do sư phụ Mạc Vũ điều chế, mỗi ngày uống một ít tốt cho sức khỏe thì cô cẩn thận nhanh chóng cất vào.
Mạc Vũ là thần y, ông tự mình điều chế rượu thuốc tự nhiên có hiệu quả siêu tốt.
Người Lôi gia vô cùng tôn kính Mạc Vũ, không chỉ vì ông là thần y danh tiếng lan xa, càng bởi vì ông là sư phụ của Tần Dương, khi tôi lão gia nhắc chuyện cũ ở Trung Hải ngày xưa đều nói bằng giọng điệu vô cùng cảm thán.
Trong khi Mạc Vũ và Lôi lão gia trò chuyện, Tần Dương thì ngồi chung chỗ với Dư Quang Thành, Lôi Tử Cường.
- Tần Dương, hạng mục xe hơi tự lái lần này cần đầu tư bao nhiêu vào thời kỳ đầu? Tiết lộ một chút cho tôi biết đi, để tôi còn chuẩn bị tiền vốn.
Lúc trước chân của tôi lão gia không đi đứng bình thường được nên lùi về hậu phương, giao Công ty cho con rể Dư Quang Thành. Dư Quang Thành rất có tài, quản lý công ty ngăn nắp, phát triển không ngừng. Sau khi được Tần Dương chữa khỏi chân, Lôi lão gia không nhúng tay việc trong công ty, để Dư Quang Thành tiếp tục toàn quyền quản lý, xem như hoàn toàn giao lại công ty cho hắn ta. Dù sao con cả Lôi Tử Cường theo đường quân đội, mù tịt về kinh doanh.
Tần Dương cười nói:
- Thật ra em cũng không hiểu, việc này phải để người chuyên nghiệp dự toán rồi mới biết. Nhưng dù cần bỏ vốn cũng sẽ chia ra từng nhóm chứ không phải bỏ vốn vào hết một lần. Lôi gia chỉ chiếm 10% cổ phần, chắc sẽ không mang đến áp lực quá lớn cho tập đoàn Lam
Quang.
Sắc mặt Dư Quang Thành lộ rõ hưng phấn:
- Có lẽ đây là cơ hội cho tập đoàn Lam Quang lần thứ hai phát triển mạnh, chúng tôi sẽ hết sức phối hợp cậu.
Tần Dương gật đầu, nói:
- Anh Dư cũng biết là em không rành chuyện kinh doanh, khi đó e rằng sẽ có nhiều chỗ cần các người ra sức.
Dư Quang Thành cười nói:
- Chuyện chuyên nghiệp thì giao cho nhân tài chuyên nghiệp làm, cậu chỉ cần khống chế tốt phương hướng lớn, có Diệp gia, Long gia ở, vấn đề bên nhà nước không cần lo, mọi chuyện đều là nước chảy thành sông.
Tần Dương cười nói:
- Dù sao em là kẻ lười, lười hết mức có thể là được!
Dư Quang Thành cảm thán:
- Nói là vậy nhưng cậu xem mới qua bao lâu? Hai năm ngắn ngủi mà cậu đã đứng tên sở hữu nhiều công ty, mỗi công ty đều phát triển tốt đẹp, hừng hực tiến tới, không ngừng khuếch trương, đây là tài năng.
- Anh Dư đừng khen em, mấy chuyện này phần lớn là nhờ dựa hơi sư môn thôi, chứ nếu em một thân một mình thì làm gì dễ dàng như
vậy.
Lôi Tử Cường ở bên cạnh im lặng nghe Tần Dương, Dư Quang Thành bàn bạc chuyện công ty, đợi hai người nói xong đề tài mới xoa tay kéo hắn sang một bên, vẻ mặt hơi thẹn thùng hỏi nhỏ:
- Tiểu Tần gần đây rảnh không? Tôi định nhờ cậu giúp đỡ.
Tần Dương cười hỏi:
- Gần đây là trong khoảng bao lâu? Anh Cường khách khí với em làm gì? Có chuyện gì hãy nói ra nghe xem.
Lôi Tử Cường khẽ nói:
- Em theo học Ẩn Môn, thấy rộng biết nhiều, chắc rất rành về phương pháp rèn luyện nâng cao tố chất thân thể đúng không?
Tần Dương gật đầu ngay:
- Vâng, Ấn Môn từ xưa đến nay góp nhặt nhiều cách rèn luyện, em tự nhiên biết hết, sao vậy? Anh muốn luyện?
Lôi Tử Cường lắc đầu rồi lại gật đầu, nói:
- Là vầy, gần đây chức vụ của tôi thay đổi, tôi bị điều đến một bộ đội đặc biệt mới thành lập, làm người phụ trách đội này.