Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1503 - Chương 1514: Sự Cám Dỗ Của Đoàn Làm Phim

Chương 1514: Sự cám dỗ của đoàn làm phim
 

Dương Phỉ Nhi ngượng ngùng, Dương Đào tràn đầy hi vọng nhìn Tần Dương, mong nghe câu trả lời khẳng định từ miệng của hắn.

Đàn ông thường hay rượu vào rồi là vỗ ngực hứa bậy, chỉ cần hắn đồng ý, hôm sau mình đến tìm, dù hắn hơi hối hận nhưng ông chủ lớn đã đồng ý thì tự nhiên sẽ không đổi ý, dù sao chỉ tốn chút nước miếng.

Tần Dương như không nghe ra ẩn ý trong câu nói của Dương Đào, cười hỏi:

- Anh biết làm cái gì?

Dương Đào sửng sốt, sau đó vẻ mặt lúng túng nói:

- Sau khi tốt nghiệp tôi đã làm vài nghề nhưng đều là công tác tầng dưới chót nhất. Nhưng năng lực thích ứng của tôi đặc biệt mạnh, rất giỏi về giao thiệp với người khác.

Dương Đào cứng rắn tự biên tự diễn ra ưu điểm cho mình, hắn ta ngẫm nghĩ, bổ sung thêm:

- Ngoài ra tôi ca hát khá êm tai, còn biết đàn guitar.

Tần Dương cười hỏi:

- Anh biết đàn guitar à?

Dương Đào phấn khởi nói:

- Đúng vậy! Lúc còn trong trường đại học, tôi và mấy bạn học tổ chức một ban nhạc, nhưng tốt nghiệp rồi mỗi người đi mỗi hướng. Có một thời gian tôi còn định phát triển theo hướng này, nhưng không có cơ hội tốt nên dần gác sang một bên.

Tần Dương cười nói:

- Tôi không nhúng tay vào nhân sự của công ty, đột nhiên nhét người vào thì không tốt. Nhưng tôi có một đoàn làm phim sắp quay phim, nếu anh đồng ý thì có thể vào đoàn làm phim làm trợ lý gì đó, chỉ cần nghe theo lãnh đạo sắp xếp, làm việc cẩn thận là được. Chờ khi anh quen thuộc Công tác trong đoàn phim rồi sẽ cho anh phụ trách một số việc khác.

| Dương Đào lên tinh thần hỏi:

- Vào đoàn làm phim? Thật không?

Tần Dương cười nói:

- Đương nhiên là thật, nhưng tôi cùng lắm chỉ có thể giới thiệu anh vào, chuyện còn lại dựa vào bản thân anh, nếu anh làm không tốt thì tôi đành chịu. Dù sao mỗi cương vị đều cần người làm việc, không ai nhàn rỗi.

Vẻ mặt Dương Đào hớn hở trả lời:

- Được mà, không thành vấn đề! Tôi đã nói rồi, nếu là việc quản lý dính dáng đến tri thức chuyên nghiệp thì có lẽ tôi không làm được, nhưng nếu là quản lý liên quan giao thiệp với người khác thì tôi chắc chắn làm được. Tôi nhất định chăm chỉ học tập, tranh thủ sớm ngày phụ trách thêm một số việc khác.

Dương Đào thật sự mừng thầm trong bụng, nếu vào Công ty thì hắn ta hơi lo, dù sao chính hắn ta tự biết mình có tài năng quản lý hay không, chẳng hiểu gì thì sao quản lý người khác?

Vào đoàn làm phim thì khác, bên trong phần lớn là một số phép tắc, làm vài ngày quen thuộc sẽ nắm bắt được hết. Tần Dương cũng nói rồi, trợ lý là nghe theo lệnh của lãnh đạo, thế thì chẳng có gì khó khăn. Mấu chốt nhất là được gặp siêu sao trong đoàn làm phim, ra ngoài có thể khoe khoang!

Tần Dương nhìn bộ dạng hớn hở của Dương Đào, cười nhắc nhở:

- Tôi biết chắc chắn anh đang nghĩ vào trong đó sẽ được xem siêu sao gái đẹp đóng phim, tâm tình lâng lâng, nhưng công tác trong đoàn làm phim rất vất vả, nếu anh sợ mệt thì...

- Tôi không sợ mệt, chỉ sợ không có tiền đồ!

Dương Đào ngắt lời Tần Dương, nhanh miệng bảo đảm với hắn:

- Chỉ cần cho tôi một cơ hội thì tôi nhất định sẽ cố gắng học tập, tranh thủ sớm ngày có thể trở thành trợ thủ đắc lực của cậu, giúp cậu quản lý một khu!

Tần Dương cười nói:

- Tuy tôi không nhúng tay nghiệp vụ của Công ty nhưng nếu anh ở trong đoàn làm phim thật sự thể hiện ra đầy đủ năng lực thì tôi nhất định sẽ cho anh cơ hội.

Dương Đào bưng ly rượu lên, vẻ mặt hưng phấn nói:

- Tôi kính cậu một ly, cảm ơn cậu cho tôi cơ hội này!

Dương Phỉ Nhi ở bên cạnh nghe đối thoại của hai người, trong mắt vừa vui mừng vừa lo âu, mừng vì Tần Dương cho anh trai một công việc, còn hứa hẹn chỉ cần anh trai có đủ năng lực thì sẽ cho cơ hội, Cô lo là anh trai lại làm hỏng chuyện.

Có lẽ đây là cơ hội tốt để Dương Đào thay đổi số phận, nếu lại làm hỏng việc...

Tần Dương cười nâng ly:

- Đừng khách khí, nói đến thì nếu anh làm tốt cũng coi như giúp đỡ tôi. Hơn nữa tôi chỉ dẫn tiến, có thể thành công hay không thì cuối cùng vẫn dựa vào bản thân anh.

Tần Dương đã suy nghĩ kỹ mới đưa ra đề nghị này. Như Dương Đào đã nói, hắn ta không có bản lĩnh chuyên nghiệp gì, dù ném hắn ta vào chức vụ quản lý gì đó cũng khó làm tốt công tác. Còn công việc cơ bản bình thường nhất thì chắc chắn Dương Đào không thỏa mãn.

Tuy công tác đều là làm từ tầng dưới chót lên, không nên mơ xa, nhưng Tần Dương vì dẫn Dương Đào trở về đường ngay nên tốn chút công sức. Xếp công việc trong đoàn làm phim khá hợp cho người như Dương Đào, dù sao vào đoàn làm phim không cần tri thức chuyên nghiệp gì, chỉ cần nghe theo chỉ huy là sẽ nhanh chóng hiểu được bí quyết trong đó, hoạt động như cá gặp nước.

Có lẽ làm trợ lý thu nhập không quá cao, nhưng được tiếp xúc với siêu sao rất có hấp dẫn với đa số người. Nếu Dương Đào thật sự làm ra thành tích gì thì Tần Dương không ngại cho hắn ta làm người phụ trách bên đoàn làm phim.

Tần Dương cơ bản nắm bắt được ý tưởng của Dương Đào, sự thật đúng như thế, bây giờ hắn ta đang tưởng tượng sinh hoạt sau khi vào đoàn làm phim, mỗi ngày được xem siêu sao xinh đẹp quay phim, cố gắng lăn lộn vài năm, có quan hệ bên Tần Dương, chỉ cần mình có bản lĩnh thì đến lúc đó sẽ lăn lộn làm đạo diễn phụ trách tuyển nhân vật phụ hoặc quản lý phụ trách sinh hoạt rồi, đều là chức vụ béo bở.

Tuy Dương Đào chưa vào đoàn làm phim bao giờ nhưng biết chức vụ nào có lợi, quản sinh hoạt, đừng nhìn mỗi ngày lo mua cơm hộp, nhưng trong đoàn làm phim có bao nhiêu người? Dù một hộp cơm giá mười lăm khối thì mỗi ngày mấy trăm hộp Cơm bằng bao nhiêu tiền? Giữ lại bao nhiêu tiền dư?

Đạo diễn phụ trách nhân vật phụ thì có quyền lợi thỏa thuận ngầm, sẽ Có diễn viên vì muốn vai diễn nhỏ mà bò lên giường của mình.

Dương Đào đã chuẩn bị tinh thần chịu khổ.

Dương Đào không phải tên ngốc, hắn ta không ngớ ngẩn đến mức nhận một bữa với Tần Dương sẽ được hắn cho mặt mũi lớn cỡ nào. Dương Đào đoán Tần Dương nể tình như vậy có lẽ vì em gái xinh đẹp của mình.

Dương Đào không đến mức cho rằng Tần Dương mê em gái của mình, nhưng đàn ông luôn dễ nói chuyện khi ở trước mặt người đẹp, đặc biệt là tiện tay có thể khoe khoang với người đẹp, đây là lẽ thường thôi.

Dương Đào hi vọng Tần Dương và em gái của mình thường xuyên qua lại, nếu hắn thật sự thích em gái, thành em rể của mình thì chẳng phải là mình một bước lên mây? Nhưng Dương Đào rất thương em gái của mình, không suy nghĩ quá sâu về chuyện này.

Tần Dương nhìn Dương Đào hai mắt sáng như đèn pha, môi hắn treo nụ cười.

Xem ra mình đã chọn một công tác khiến hắn ta khá vừa lòng, cám dỗ tiền bạc và gái đẹp dường như đã kích thích động lực của hắn ta, tạm thời không cần huấn luyện quân sự hóa.
Bình Luận (0)
Comment