Chương 1516: Sống lâu trăm tuổi
Hôm sau, lúc Dương Phỉ Nhi tan tầm Tần Dương đã đậu xe trước cửa, có Tư Đồ Hương đi cùng.
- Đây là trợ lý của tôi, Tư Đồ Hương.
Tần Dương giới thiệu đơn giản rồi khởi động xe, lái hướng địa chỉ mà Dương Phỉ Nhi nói.
Dương Phỉ Nhi và Tư Đồ Hương chào hỏi rồi yên lặng, nhưng ánh mắt lặng lẽ liếc trộm Tư Đồ Hương.
Trợ lý?
Đẹp quá, rất có khí chất.
Trong lòng Dương Phỉ Nhi bất giác dâng lên vài phần tự biết xấu hổ, thầm suy đoán có khi nào cô ấy là bạn gái của Tần Dương không?
Tần Dương Cố ý mang theo Tư Đồ Hương và giảm bớt xác suất bị hiểu lầm, đặc biệt đến tận nhà, người nhà của Dương Phỉ Nhi cũng sẽ Có mặt, hắn không muốn để người ta đoán linh tinh.
Qua khoảng hai mươi phút, xe đến một khu chung cư cao tầng, đậu xe xong Tần Dương, Tư Đồ Hương theo Dương Phỉ Nhi đi thang máy đến nhà bọn họ.
Thầy giáo Giang mà Đinh Thục Nghi tái giá đã bị bệnh qua đời vào mấy năm trước, hiện giờ một mình cô ở chung với các con. Đinh Thục Nghi có hai con trai một con gái, phần lớn thời gian ở lại nhà của con cả, cũng là con trai của Dương Hạo Nhiên, Dương Chinh.
Hai anh em Dương Đào, Dương Phỉ Nhi còn độc thân, chưa kết hôn, ngày thường Dương Đào ở trong căn hộ nhỏ khác, Dương Phỉ Nhi thì ở chung với cha mẹ.
Vợ chồng Dương Chinh đã biết trước Tần Dương sẽ đến nên chờ sẵn trong nhà.
Hai người nghe con gái kể quá trình quen biết Tần Dương, nghe nói hắn sắp xếp công việc cho Dương Đào, rồi còn đến chữa bệnh cho Đinh Thục Nghi, trong lòng họ tràn ngập cảm kích, dù sao hai người chịu bó tay với đứa con trai này.
Tần Dương vào nhà, khách sáo một phen, vợ chồng Dương Chinh đã chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú, hắn từ chối lời mời ăn cơm, xin khám bệnh cho Đinh Thục Nghi trước.
Đinh Thục Nghi đã hơn tám mươi tuổi, thoạt trong trạng thái tinh thần không quá tốt, nhưng nghe nói Tần Dương là bạn của anh em Dương Đào, đặc biệt đến chữa bệnh cho mình thì vô cùng cảm kích cảm ơn hắn.
Tần Dương cẩn thận khám bệnh, xem báo cáo kiểm tra của Đinh Thục Nghi trong lần trước đi bệnh viện, ngẫm nghĩ một lúc rồi mở một phương án trị liệu.
Thật ra Đinh Thục Nghi không bị bệnh nặng gì, cô bị một số bệnh người già đều mắc phải, khí quan thân thể già cả thoái hóa công năng dẫn phát một số chứng bệnh. Tần Dương dùng châm cứu tăng nhiệt độ kết hợp thuốc bổ, châm cứu cho Đinh Thục Nghi xong hắn mới viết đơn thuốc, viết tỉ mỉ các việc cần chú ý, sau đó giao đơn thuốc cho Dương Chinh.
- Thân thể của bà Đinh không bị bệnh nặng, chủ yếu là lớn tuổi khiến một số khí quan bị thoái hóa công năng, Con sẽ châm cứu mấy ngày cho bà, kích thích sinh cơ, kích phát sức sống, phối hợp thuốc bổ, con nghĩ sau nửa tháng sức khỏe của bà Đinh sẽ khỏe mạnh nhiều hơn. Ngoài ra còn mở đơn thuốc này mỗi cách ba tháng có thể uống nửa tháng, nếu chú ý bảo dưỡng và không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chắc sẽ sống lâu trăm tuổi.
Mắt Dương Chinh sáng rực, lúc trước mẹ bị bệnh, suýt không sống ra khỏi bệnh viện được, tuy sau đó được cứu về nhưng sức khỏe cũng suy sụp. Bác sĩ không nói rõ nhưng Dương Chinh nghe hiểu, đại ý là bệnh nặng đợt này tàn phá sức khỏe của mẹ, e rằng không chống chọi qua hai năm. Tần Dương nói có thể sống lâu trăm tuổi, hỏi sao Dương Chinh không mừng rỡ?
Sau khi con gái báo cho biết, Dương Chinh có tìm hiểu sâu hơn về Tần Dương, biết y thuật của hắn cực giỏi, đặc biệt là ở Nhật Bản, trong cuộc so tài với hội trưởng danh dự hội y học Nhật Bản Ishida Makoto, kỹ năng cứu sống người chết làm mọi người giật mình. Ở Hàn Quốc, hắn và mặt một đám chuyên gia, CÓ cao thủ y thuật như vậy bảo đảm thì Dương Chinh tự nhiên vô cùng vui vẻ.
Ai không hi vọng cha mẹ của mình sống lâu trăm tuổi?
Dương Chinh tiếc nuối cha của mình đi sớm vài năm, nếu chờ đến ngày nay, Có cơ duyên này thì không chừng thuốc đến bệnh trừ, sống thêm mười hai mươi năm.
- Cảm ơn Tần tiên sinh, vô cùng cảm kích. Tôi nhất định nghiêm khắc làm theo lời dặn của Tần tiên sinh. Đồ ăn đã chuẩn bị xong xuôi,
mời Tần tiên sinh ở lại ăn bữa cơm đạm bạc.
Tần Dương không từ chối, cười nói:
- Được, con sẽ không khách sáo đâu.
Tần Dương và Tư Đồ Hương ở lại ăn cơm tối rồi mới từ biệt, trước khi đi hắn nói với Dương Chinh cách một ngày sẽ lại đến châm cứu cho Đinh lão nhân gia.
Tần Dương về nhà mình, tắm rửa một cái, tiếp theo bấm số điện thoại của Dương Hạo Nhiên:
- Lão Dương, con đã làm gần xong chuyện người dặn rồi. Tình hình sức khỏe của bà Đinh không quá tốt, nhưng phối hợp châm cứu và thuốc bổ chắc không đáng lo, bảo dưỡng tốt thì có thể sống lâu trăm tuổi.
Giọng Dương Hạo Nhiên đầy cảm kích:
- Tốt, tốt, tốt, Tiểu Tần, việc này vất vả cho con.
Tần Dương khẽ:
- Con đã tìm hiểu nguyên Giang gia, tuy cuộc sống bình thường nhưng bình an, con tham gia từ bên anh em Dương Đào, không tiện làm quá rõ ràng, nhưng nếu bọn họ có chuyện gì thì con sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Dương Hạo Nhiên khẽ thở dài:
- Dương Đào? Thằng nhóc đó... Ài.
Tần Dương cười nói:
- Lão Dương, con giới thiệu Dương Đào đi làm trợ lý cho một đoàn làm phim của Công ty của con rồi, thấy anh ta tràn đầy động lực, có lẽ lần này sẽ nghiêm túc. Người yên tâm, dù anh ta tiếp tục lông bông thì con cũng có cách khiến anh ta theo khuôn phép, thay hình đổi dạng.
Bên Dương Hạo Nhiên im lặng hai giây, hiển nhiên không ngờ Tần Dương đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa. Tuy Dương Hạo Nhiên không muốn gặp mặt nhận nhau với Dương Đào, Dương Phỉ Nhi nhưng dù sao là cháu trai, cháu gái của mình, sao hắn ta có thể không quan tâm được?
- Cảm ơn.
Tần Dương cười nói:
- Chuyện nhỏ thôi, con mới ra khỏi Dương gia, báo cho người biết một tiếng. Người đừng lo nghĩ gì, có con trông chừng, bọn họ sẽ không sao.
- Tốt!
Tần Dương đổi sang đề tài khác, nói vài câu rồi cúp máy.
Tần Dương gọi điện thoại không phải vì khoe thành tích, chủ yếu là báo cáo tình hình sức khỏe của Đinh Thục Nghi cho Dương Hạo Nhiên nghe, chắc đây là chuyện hắn ta luôn băn khoăn không bỏ qua được.
Không biết lúc trước Dương Hạo Nhiên làm chuyện gì tổn thương Đình Thục Nghi, xem hành động của cô thì rõ ràng là đến chết cũng không qua lại, không chịu tha thứ cho hắn ta.
Tần Dương có thể dễ dàng giúp đỡ Dương Đào, nhưng hắn bất lực trong chuyện của Dương Hạo Nhiên và Đinh Thục Nghi.
Tiếp theo Tần Dương liên tục châm cứu vài lần cho Đinh Thục Nghi, mấy lần châm cứu cộng thêm thuốc bổ dưỡng sức, tinh thần của cô tốt hơn rất nhiều, khiến nguyên Dương gia tràn ngập cảm kích Tần Dương.
Biệt thự đã trang trí lại xong xuôi, Tần Dương lái xe chở Hàn Thanh Thanh đến biệt thự.
Cửa sắt mở ra, hai người Tần Dương xuống xe, đẩy mở cửa cổng, nhìn biệt thự rực rỡ hẳn lên, hắn nghiêng đầu mỉm cười nói:
- Từ hôm nay trở đi, nơi này là nhà của chúng ta.