Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1507 - Chương 1518: Chấn Động Toàn Trường

Chương 1518: Chấn động toàn trường
 

Ngày thứ hai, bên ngoài lễ đường lớn của trường học giăng biểu ngữ.

- Bạn cùng trường vinh dự Tần Dương chia sẻ cuộc đời đặc sắc với bạn.

Cùng lúc đó, mỗi viện hệ mỗi lớp đều nhận được thông báo bạn cùng trường truyền kỳ của trường học, Tần Dương sẽ ở lễ đường lớn nhận phát thưởng bạn cùng trường vinh dự đầy vinh dự. Ngoài ra Tần Dương sẽ diễn thuyết tại chỗ và có phân đoạn giao lưu, mọi người có thể nêu ra vấn đề với hắn, được hắn tự mình giải đáp.

Tin tức lan ra, nhiều sinh viên viện hệ* sôi chảo dầu.

(*) Viện hệ: Viện là học viện, hệ là khóa học trong đó. Ví dụ học viện quản lý, hệ quản lý khách sạn.

- Đại thần trở lại!

- Bạn cùng trường vinh dự! Lợi hại, bình thường đều là sinh viên tốt nghiệp nhiều năm, cố gắng làm ra thành quả thành tựu, cuối cùng mới được trường học phát cho bạn cùng trường vinh dự. Tần Dương mới năm thứ ba mà đã được vinh quang đặc biệt này, hắn tuyệt đối là người có tuổi nhỏ nhất trong các bạn cùng trường vinh dự.

- Bạn cùng trường vinh dự quá xứng đáng, việc hắn làm có nhiều người cả đời không thể làm được, đúng là tuổi tác không thể giới hạn

chỉ khí!

- Lễ đường hả, vị trí có hạn, cả trường đông người như vậy, e rằng rất nhiều người muốn đi, phải tới sớm chiếm chỗ mới được.

- Đúng đúng đúng, ăn xong cơm trưa chúng ta liền qua đó chiếm vị trí đi, nếu không thì cuối cùng muốn chen vào cũng không lọt.

- Ha ha, có thể gần gũi tiếp xúc với đại thần, tôi muốn đi xem!

Học sinh các hệ đều sôi trào, cơm trưa xong bọn họ đổ xô đến lễ đường lớn.

Lễ đường lớn là nơi đại học Trung Hải dùng để tổ chức những hoạt động lớn như bữa tiệc lớn, trao giải, sức chứa hơn hai nghìn người. Nhưng học sinh như thủy triều ùa vào, lễ đường to lớn trở nên chật chội.

Các học sinh vào lễ đường thấy tình huống này thì đều kêu gọi bạn bè.

- Ôi chao, đông quá, các anh em mau tới đi, chậm chân là chỉ được ngồi ven đường!

- Tô Tô, mau đến, sắp hết chỗ ngồi!

- Đông quá, khó chiếm chỗ, mấy người mau đến đi!

Ngày càng nhiều người kéo đến lễ đường lớn, rất nhanh, lễ đường lớn đủ sức chứa hơn hai ngàn người đã chật ních, vẫn đang có người liên tục ùa vào, nhưng bọn họ chỉ có thể ngồi dọc đường và trên bậc thang sau cánh gà.

Trên weibo, hội bạn bè, nhiều người đều đang post bài, vị trí hàng ghế đầu có người đẹp cầm gậy tự chụp đang live stream.

- Mọi người ơi, hôm nay tôi liều mạng mới giành được dãy ghế đầu có thể quan sát gần gũi đại thần, chút nữa sẽ trực tiếp toàn quá trình cho mọi người, thấy tôi nhanh nhẹn không? Mau cho quà nào, để cổ vũ tôi, chút nữa tôi sẽ tranh thủ bắt giữ đại thần hoang dã!

Khi Tần Dương và mấy người bạn cùng phong đến nơi, nhìn biểu ngữ giăng trên lễ đường, hắn không nói nên lời.

- Nói là điển lễ khai giảng mà? Sao thay đổi rồi?

Hà Thiên Phong cười:

- Trường học có mấy nghìn người, không lẽ tổ chức điển lễ khai giảng cùng một lúc? Không gian lễ đường lớn tối đa chỉ đủ cho một hệ mở họp. Nhưng anh diễn thuyết cộng thêm trao giải là hoạt động toàn trường, chắc chắn là buổi diễn riêng. Chúng ta mau vào thôi, chứ không thì e rằng không có chỗ ngồi.

Tần Dương vuốt mũi:

- Đặc biệt buổi diễn riêng nữa, áp lực hơi lớn.

Tôn Hiểu Đông trêu chọc nói:

- Dẹp đi, có sóng to gió lớn nào mà anh chưa từng gặp qua? Sóng nhỏ cỡ này cùng lắm làm ướt người thôi, chuyện nhỏ.

Bốn người cùng đi vào lễ đường lớn, nhìn bên trong đen kịt đầu người, Hà Thiên Phong mở to mắt bật thốt:

- Ôi mợ, đông dữ vậy? Còn một lúc nữa mới mở màn thế mà ngồi đây ghế rồi!

Lâm Trúc cười gượng nói:

- Lão đại chắc chắn có ghế riêng, ba chúng ta mới thảm, sẽ phải chen chúc ở đường đi.

Hà Thiên Phong nhăn mặt nói:

- Nếu biết trước đã tới sớm, ài, chen thì chen, phải cổ động buổi diễn của lão đại, hơn nữa tôi cũng rất tò mò lão đại định nói cái gì.

Mấy người đang nói chuyện thì di động của Tần Dương reo chuông, chủ nhiệm lớp Triệu Cương gọi điện.

- Tần Dương, đến chưa?

- Tới rồi thầy, đang ở trước cửa.

- Em đi lên thêm một chút, vị trí của em ở phía trước.

- Vâng!

Tần Dương và mấy người cùng phòng ngủ từ biệt, hắn chen qua con đường chật ních người đi lên trước, tìm đến Triệu Cương.

Hai hàng ghế đằng trước nhất trống rỗng, đặt thẻ tên, đó là vị trí của lãnh đạo trường học và lãnh đạo cục giáo dục, đa số ghế còn trống, lãnh đạo thì luôn ra sân vào phút cuối.

- Chuẩn bị sao rồi?

Tần Dương cười nói:

- Cũng tạm ổn, em vốn định giảng vài câu qua loa, nhưng hình như thành buổi diễn riêng rồi.

Triệu Cương cười cợt:

- Đương nhiên là buổi diễn riêng, hôm nay còn có đài truyền hình Trung Hải đến quay phim, sau khi kết thúc hội nghị sẽ có cuộc phỏng vấn ngắn gọn, em trả lời tùy ý là được, nhưng tốt nhất nhắc một chút về trường học, em hiểu mà nhỉ?

Triệu Cương mới hai mươi mấy tuổi, tuy là chủ nhiệm lớp nhưng càng giống người bạn của học sinh hơn, ở chung vui vẻ.

Tần Dương hiểu ý trong lời nói của Triệu Cương, sảng khoái gật đầu

- Được!

Trong khi Tần Dương và Triệu Cương ngồi giao lưu với nhau thì một học sinh nữ xinh đẹp từ phía sau lặng lẽ lại gần, điều chỉnh gậy tự chụp quay Tần Dương vào khung hình.

- Tiếp xúc đại thần ở khoảng cách gần, mọi người ơi, thấy tôi cố gắng không nào? Thử chào một tiếng xem sao, mọi người nói xem tôi có bị đánh không? Ôi, mười tên lửa*... được rồi, vì tên lửa, tôi liều luôn! Mọi người chờ xem nhé!

(*) Người xem live stream sẽ dùng tiền đổi lấy các món quà như hoa, xe, tàu thuyền, tên lửa, mỗi món có giá tiền khác nhau, giá loại tên lửa là đắt nhất, sau đó tặng quà cho người live stream. Trang web và người live stream sẽ chia đôi tiền nhận được.

Cô sinh viên này từ phía sau lên đến hàng ghế sau Tần Dương, đang định vươn tay vỗ vai hắn thì hắn bỗng nghiêng đầu, nhìn thẳng vào mặt cô, sau đó chuyển sang nhìn tay của cô.

Bàn tay Cô sinh viên khựng giữa không trung, vẻ mặt lúng túng, nhưng giây sau nở nụ cười ngọt ngào:

- Đàn anh, tôi định chào anh một tiếng.

Tần Dương quét mắt qua gậy tự chụp của cô sinh viên, thấy hình ảnh và bình luận vụt qua, hắn đã hiểu cô đang live stream.

Tần Dương cười hiểu ý, huơ tay với camera:

- Đang live stream phải không. Mọi người khỏe, tôi là Tần Dương, tất cả nhớ ủng hộ đàn em của tôi nhiều vào nhé, một người siêu xinh đẹp.

Tần Dương chào hỏi với người trong phòng live stream, không khí bỗng chốc náo nhiệt lên. Cô sinh viên lớp dưới không ngờ Tần Dương hiền hòa đến thế, còn nói lời hay giúp cô, trên mặt lộ nét mừng.

- Đàn anh, tôi là người sùng sái của anh, anh siêu đẹp trai! Tôi sẽ luôn ủng hộ anh!

Tần Dương cười nói:

- Tôi không phải ngôi sao, CÔ nói thế khiến tôi vinh hạnh không dám nhận.

Đàn em lớp dưới nét mặt kiên định nói:

- Đúng là anh không phải ngôi sao nhưng anh càng có phong độ hơn ngôi sao, chói mắt hơn ngôi sao, anh mới là Idol của chúng tôi!

Tần Dương cười:

- Đây là câu khích lệ khiến người đỏ mặt nhất mà tôi từng nghe.

Cô sinh viên lớp dưới cười tươi giơ nắm tay nhỏ:

- Chúng tôi đều là người ủng hộ trung thành của anh, tiếp tục cố lên nhé!
Bình Luận (0)
Comment