Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1513 - Chương 1524: Đầu Tư Tần Thuẫn

Chương 1524: Đầu tư Tần Thuẫn
 

La Thị Nhã đùa giỡn Tần Dương xong thỏa mãn đi ra ngoài làm việc, nhân tiện sắp xếp người đăng ký một công ty đầu tư cho hắn.

Đã nghĩ ra tên công ty đầu tư rồi, Tần Thuẫn, giống với công ty Tần Qua của Tần Dương.

Thuẫn phụ trách bảo vệ, Qua lo phần tấn công.

Tần Dương giơ tay xem đồng hồ, còn chút thời gian mới đến giờ hẹn chiêu đãi nhóm người Mạnh Thu ăn cơm. Tần Dương ngẫm nghĩ, chuẩn bị đi văn phòng của Trang Mộng Điệp, bàn với cô về đề nghị La Thị Nhã vừa đưa ra, để xem cô có ý kiến gì không.

Sau khi thành lập công ty đầu tư Tần Thuẫn sẽ quản lý tất cả công ty đầu tư trong nước của Tần Dương, trừ tập đoàn Thị Nhã. Quy mô các công ty càng lúc càng lớn, càng cần quản lý công ty hóa hơn. Công ty đầu tư sẽ là túi tiền của Tần Dương, rất quan trọng, phải giao cho người đáng tin mới được.

Trang Mộng Điệp đang làm việc trong văn phòng, thấy Tần Dương gõ cửa tiến vào thì nở nụ cười hỏi:

- Sao Có rảnh đến công ty vậy?

Tần Dương cười nói:

- Mấy người bạn nước ngoài lại đây, tôi không có chỗ tiếp đãi nên dẫn người tới đây, ít ra tôi còn có văn phòng trong này.

Trang Mộng Điệp bị chọc cười:

- Nghe cậu nói sao mà thảm vậy, ông chủ Tần có tài sản hàng tỷ mà không có chỗ tiếp đãi khách.

Tần Dương ngồi xuống phía đối diện Trang Mộng Điệp, Xòe tay nói:

- Tôi nói thật mà, không hề khoa trương, không thể dẫn bọn họ về nhà riêng, đúng không nào?

Trang Mộng Điệp đặt bút xuống, nhìn cửa phòng, mỉm cười hỏi:

- Làm xong việc rồi?

Tần Dương khẽ ừ:

- Thật ra chỉ gặp mặt, không bàn bạc nhiều, buổi tối mời họ ăn tiệc.

Trang Mộng Điệp nhoẻn miệng cười:

- Ôi chao, chưởng quầy phủi tay cũng biết xã giao?

Tần Dương bất đắc dĩ nói:

- Người ta từ nước ngoài đến, tôi không thể nào không mời người ta một bữa ăn. Chị có rảnh không? Đi chung đi.

Mắt Trang Mộng Điệp sáng ngời, nhưng không vội đồng ý mà mở miệng hỏi:

- Tham gia với thân phận gì?

Tần Dương nhìn thẳng Trang Mộng Điệp, cười nói:

- Bạn của tôi, hoặc là CEO của Công ty đầu tư Tần Thuẫn.

Trang Mộng Điệp kinh ngạc hỏi:

- Công ty đầu tư Tần Thuẫn?

Tần Dương gật đầu, nói:

- Khách đến đây là sở trưởng sở nghiên cứu Hurricane sở đảo Síp cùng với một vị chuyên gia, còn có người phụ trách công ty đầu tư Tần

Qua Hoàng Đào.

Trang Mộng Điệp nhưởng cao chân mày:

- Tần Qua? Tần Thuẫn? Tần... đều là công ty của cậu?

Tần Dương cười giải thích:

- Đúng rồi, công ty đầu tư Tần Qua chuyên môn phụ trách quản lý tất cả công ty và đầu tư ở nước ngoài của tôi. Công ty đầu tư Tần Thuẫn sắp thành lập, sẽ phụ trách quản lý tất cả đầu tư trong nước của tôi, trừ tập đoàn Thị Nhã. Thế nào? Có hứng thú với vị trí CEO

không?

Trang Mộng Điệp trợn to mắt hỏi:

- Cậu kêu tôi đi công ty đầu tư Tần Thuẫn làm CEO? Phụ trách quản lý toàn bộ đầu tư của cậu, trừ Thị Nhã ra?

Tần Dương gật đầu khẳng định:

- Đúng vậy, bao gồm đầu tư hạng mục xe hơi tự lái sắp khởi động cũng thuộc về Công ty đầu tư Tần Thuẫn. Đương nhiên, trước mắt công ty đầu tư Tần Thuẫn chỉ có thể giám thị, sau này mở rộng quy mô, điều kiện chín muồi rồi mới rảnh nhúng tay vào hạng mục đầu

tu.

Trang Mộng Điệp đơn giản tổng kết nói:

- Tần Qua là túi tiền của cậu ở nước ngoài, Tần Thuẫn là túi tiền trong nước?

Tần Dương cười nói:

- Đúng rồi, tổng kết cực kỳ chính xác, đúng như thế.

Mắt Trang Mộng Điệp sáng ngời nhìn Tần Dương đăm đăm:

- Cậu tin tưởng tôi đến thế sao? Đó là tài sản không biết bao nhiêu trăm triệu, cậu không sợ tôi xằng bậy?

Tần Dương nhún vai nói:

- Nếu không thể tin tưởng chị thì tôi còn tin ai được? Chị cảm thấy tôi giống loại người ích kỳ nghi ngờ bất cứ ai trừ bản thân ra không?

Trang Mộng Điệp cũng thấy buồn cười:

- Hình như đúng, chưởng quầy phủi tay toàn ném việc cho người khác lo, ngày thường mặc kệ mọi việc. Tôi phỏng chừng tổng kết cuối năm ngoái, cậu không biết thành tích công việc của mấy công ty.

Về mặt Tần Dương lúng túng, vì Trang Mộng Điệp nói đúng. Lẽ ra tổng kết cuối năm sẽ có báo cáo cuối năm, số liệu lời lỗ gì đó. Nhưng khi ấy Tần Dương bận đi Ba Lan, châu Phi, Las Vegas, đâu rảnh quan tâm thành tích công việc trong Công ty?

Tần Dương vuốt mũi che giấu lúng túng, cười gượng gạo:

- Đúng rồi, bước đầu thành lập công ty đầu tư Tần Thuẫn nên mới cần người đáng tin trông chừng giúp tôi, cần tìm chị hỗ trợ.

Trang Mộng Điệp nhìn nét mặt xấu hổ của Tần Dương thì buồn cười nói:

- Được rồi, tôi nghe lời cậu, muốn tôi đi đâu thì tôi đi chỗ đó. Chỉ cần cậu tin tưởng tôi thì tôi nhất định sẽ cố gắng làm tốt, không để cậu

thất vọng!

Mắt Tần Dương sáng ngời hỏi lại:

- Thật không?

Trang Mộng Điệp ậm ừ, giọng hơi nhỏ:

- Cậu là người đàn ông của tôi, đương nhiên phải nghe lời cậu rồi. Tôi cũng muốn làm một số việc có thể giúp đỡ cậu, nó làm tôi cảm thấy công tác của mình có ý nghĩa, dù sao tôi đi làm không phải vì kiếm bao nhiêu tiền.

Ánh mắt Tần Dương dịu dàng, nhưng vẫn ngồi im, nơi đây là công ty, lỡ CÓ ai đi vào trông thấy gì thì không hay.

- Tốt, vậy buổi tối chị đi với tôi gặp mặt họ, sau này Tần Thuẫn và Tần Qua sẽ tiếp xúc đôi chút, nên sớm biết mặt nhau.

Trang Mộng Điệp sảng khoái gật đầu:

- Ừ, bên Tần Thuẫn khi nào bắt đầu làm?

Tần Dương cười nói:

- Rất nhanh, được chứng nhận tên công ty là có thể tìm chỗ và thông báo tuyển dụng nhân viên. Tôi sẽ ra nước ngoài một chuyến, chờ khi về tôi thay đổi cổ phần các Công ty tương quan đưa vào Công ty Tân Thuẫn, khi đó tôi là người đại diện Tần Thuẫn, về sau các người

sẽ dần bận việc.

Trang Mộng Điệp gật đầu, nói:

- Vậy được, phần tôi sẽ nhanh chóng giao tiếp nghỉ việc.

Tần Dương khẽ ừ:

- Chị có thấy bất mãn gì không?

Trang Mộng Điệp nhoẻn miệng cười:

- Không, ngược lại thì đúng hơn, tôi rất vui vẻ.

Tần Dương nhướng mày hỏi:

- Vui?

Trang Mộng Điệp cười dịu dàng:

- Đúng rồi, vì tôi có thể giúp cậu, vì có giá trị với cậu, vì tôi không phải bình hoa, vì cậu tin tưởng vào tôi, tất cả thứ đó khiến tôi rất vui

vé.

Tần Dương nhìn nụ cười dịu dàng xinh đẹp của Trang Mộng Điệp, trong mắt tràn ngập niềm vui từ tận đáy lòng, tâm tình của hắn cũng hơi cảm động.

- Vui vẻ thì tốt.

Tần Dương đứng lên:

- Chị làm việc đi, chờ tan tầm chúng ta cùng đi.

- Được!

Tần Dương đi ra văn phòng của Trang Mộng Điệp, định về văn phòng của mình đọc tiểu thuyết một lúc cho qua thời gian thì bị Văn Vũ Nghiên từ bên ngoài vội vàng đi tới đụng trúng.

Văn Vũ Nghiên trông thấy Tần Dương, mắt sáng ngời hỏi:

- Tần Dương! Sao anh đến công ty?

Tần Dương cười nói:

- Lại đây xử lý một ít chuyện, cô đi đâu mà vội vàng vậy?

Văn Vũ Nghiên trả lời đơn giản:

- Mới đi đài truyền hình bàn bạc nghiệp vụ quảng cáo sắp tới. Hiếm khi anh có thời gian đến công ty, buổi tối rảnh không? Tôi mời anh ăn cơm, lần trước anh giúp đỡ, tôi còn chưa kịp cảm tạ.
Bình Luận (0)
Comment