Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1558 - Chương 1569: Chênh Lệch Cảnh Giới

Chương 1569: Chênh lệch cảnh giới
 

Lục Thiên Sinh lạnh lùng cười, đột ngột xông về phía Mạc Vũ, thân hình nhanh như tia chớp, thoáng chốc xuất hiện trước mặt Mạc Vũ, bàn tay giơ cao VỖ xuống.

Lục Thiên Sinh đập tay xuống, không trung thoáng hiện bóng sáng mờ như thanh kiếm, trông rất kinh người.

Mạc Vũ nhanh nhẹn né sang bên cạnh, bàn tay của Lục Thiên Sinh đập hụt, bóng sáng rơi xuống, nền đất bị xới tung, cắt ra khe nứt sâu hoắm.

Mấy trăm người xem mắt sáng như đèn pha, dù sao hiếm có người tu hành tu đến Thông Thần cảnh, được xem cảnh tượng có lẽ mình suốt đời không thể với tới đẳng cấp đó, trong lòng vừa thấy khâm phục vừa thở dài.

Người tu hành còn như thế càng không nói tới người thường như Lôi Kiến Quân, Yến Vân Sinh, dù bọn họ thấy rộng biết nhiều, địa vị cao quyền trọng nhưng nhìn cảnh này vẫn không kìm được sinh lòng cảm thán.

Đây là sức mạnh không phải con người tham gia được.

Các người tu hành hai phe đỏ và xanh xem cảnh đó thì nét mặt khác nhau. Nhiều người phe đỏ lộ nét mừng, bên phe xanh thì nặng trĩu

ưu tư.

Chuyên nghiệp ra tay là biết ngay trình độ. Lục Thiên Sinh vừa tấn công, mọi người đã tin tưởng lời hắn ta nói, đúng là Thông Thần cảnh.

Tuy Tần Dương không có khái niệm gì về Thông Thần nhưng xem nét mặt sầu lo của mọi người thì nhận ra tình hình không ổn, hắn cau chân mày.

Trong sân, giọng của Lục Thiên Sinh lạnh lùng vang vọng:

- Né? Mày nó được sao? Hay mày cảm thấy ỷ vào tốc độ thân pháp là có thể thắng tạo?

Lục Thiên Sinh dứt lời, hai người trong sân đột nhiên lao vào nhau phát ra tiếng nổ lớn.

Mạc Vũ bay ngược về, lảo đảo suýt té, mặt đỏ rực như máu. Ngược lại Lục Thiên Sinh chỉ lùi hai bước, sắc mặt như thường, thậm chí còn cười đắc ý.

Lòng Tần Dương chùng xuống, chênh lệch quá lớn.

E rằng hôm nay sư phụ sẽ gục ngã thật.

May mắn đã chuẩn bị tâm lý, dù Mạc Vũ đang bị yếu thế, có vẻ như hoàn toàn không đánh lại Lục Thiên Sinh thì Tần Dương cũng không quá sốt ruột, hắn chỉ mong rằng khi biết không đánh lại đối thủ thì sư phụ sớm nhận thua, đừng để bị thương nặng không thể chữa lành.

- Quả nhiên Siêu Phàm không thể so sánh với Thông Thần!

- Thắng bại đã rõ ràng, Mạc Vũ muốn thắng là rất khó khăn!

- Chênh lệch cảnh giới, cách biệt thực lực to lớn không thể cứu vãn, Mạc Vũ muốn ỷ vào kinh nghiệm chiến đấu hoặc thân pháp gì đó bù vào chỗ trống cũng khó.

- Tôi cược năm triệu cho Lục Thiên Sinh, xem ra Lục Thiên Sinh thắng chắc rồi, tuy lời ít chút nhưng vẫn được một mớ!

- Tiêu đời, tôi thấy tỷ lệ đền của Mạc Vũ là một đền năm nên liều một phen, cược hai triệu cho Mạc Vũ, định thả con tép bắt con tôm kiếm mười triệu, phen này bay luôn hai triệu rồi!

Lục Thiên Sinh một đấm đánh bay Mạc Vũ, cười lớn:

- Đây là chênh lệch, Mạc Vũ, mày định dùng cái gì lấp vào? !

Mạc Vũ hít sâu, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, lần thứ hai xông về phía Lục Thiên Sinh, tốc độ nhanh hơn vừa rồi mấy phần.

- Còn giấu nghề à, mày đánh với đối thủ Thông Thần cảnh mà không chơi hết mình, cố ý giấu chiếu, mày sợ mình chết không đủ nhanh

sao?

Thân thể của hai người như bóng sáng đan xen vào nhau. Mạc Vũ bỗng xòe mười ngón tay, từng đợt cương khí hình xoắn ốc như mũi tên nhọn bắn về phía Lục Thiên Sinh.

Trái tim của Tần Dương treo cao, mắt sáng ngời nhìn chằm chằm trong sân.

Kinh Thần chỉ!

Kinh Kha Thứ Tần!

Người Lục Thiên Sinh trượt ra sau, khẽ rên, đòn sát thủ ẩn giấu kia nổ tung trên cánh tay của hắn ta, máu chảy ra, nhưng cánh tay không bị thương quá nặng.

Mắt Tần Dương lộ tia thất vọng, cũng kinh hãi vì thực lực mạnh mẽ của Lục Thiên Sinh. Rõ ràng Lục Thiên Sinh bị chiêu cuối cùng Kinh Kha Thứ Tần đánh trúng, nhưng vào phút cuối đã vận dụng thủ đoạn phòng ngự nên chiêu uy lực to lớn này chỉ để lại vết thương nhẹ chứ không làm thủng một lỗ to trên tay Lục Thiên Sinh.

Mạc Vũ là đỉnh phong Siêu Phàm, khi thi thố Kinh Thần chỉ thì uy lực tự nhiên sẽ yếu như lúc Tần Dương vận dụng nó, nếu chiêu này đánh trúng mục tiêu thì rất có thể nổ nát nguyên cánh tay, thế mà không thành công, ngược lại hoàn toàn chọc giận Lục Thiên Sinh.

- Kinh Thần chí!

Lục Thiên Sinh nhìn máu trên cánh tay mình, vẻ mặt vừa giật mình vừa tức giận, lạnh lùng nói:

- Quả nhiên không hổ là tuyệt học, nếu tao không cảm ứng năng lượng cương khí dâng lên thì e rằng lần này thật sự chịu thiệt, bị chiêu ngầm tổn thương nặng, đây là thứ mà mày ỷ vào?

Đáy mắt Mạc Vũ lóe tia thất vọng, nhưng không giảm ý chí chiến đấu, lần thứ hai lao vào Lục Thiên Sinh.

- Chết đi!

Lục Thiên Sinh quát lớn, thân hình như bóng ma xông hướng Mạc Vũ, hai người một lần nữa đánh nhau.

Thực lực của Lục Thiên Sinh mạnh mẽ, hiển nhiên Mạc Vũ không cách nào đối kháng. Nhưng Mạc Vũ tựa như bóng ma, tuyệt chiêu lớp lớp, khiến Lục Thiên Sinh nhức đầu.

Tuy các loại bí kỹ sẽ bị giảm bớt ảo diệu và uy lực khi đấu với cường giả Thông Thần cảnh, nhưng Lục Thiên Sinh mới vào Thông Thần cảnh, chưa có nhiều thời gian hiểu rõ bí kỹ thuộc về mình, vẫn đang sử dụng công pháp và bí kỹ đã tu hành, ưu thế duy nhất và lớn nhất của hắn ta là thực lực trung tâm càng mạnh mẽ hơn.

- Quỷ Vũ bộ!

- Vô Tướng chỉ!

- Bắc Đẩu Thất Tinh quyền!

- Thứ Tâm Kiếm chưởng!

Bóng người giao thác, trong đám đông xem cuộc chiến thỉnh thoảng vang lên tiếng mọi người khẽ kinh kêu những lúc Mạc Vũ thi thối chiêu số hoặc võ học cao sâu.

Ánh mắt mọi người nhìn về hướng Mạc Vũ tràn ngập khâm phục, mỗi loại võ học này đều rất ghê gớm, người tu hành bình thường tinh thông một loại đã là rất giỏi, nhưng vào tay Mạc Vũ thì những võ học hoặc tuyệt chiêu như đặt bút thành văn, rất dễ dàng.

- Mạc Vũ giỏi quá, không ngờ tinh thông nhiều võ học như thế!

- Ngộ tính cao cỡ nào mới được như vậy? Hèn gì Lục Thiên Sinh mãi không thể đấu lại Mạc Vũ, vẫn luôn không dám khiêu chiến hắn, thừa dịp Mạc Vũ chưa thăng cấp mới dám đưa ra khiêu chiến. Chứ nếu thực lực của hai người ngang nhau thì xác suất Lục Thiên Sinh đánh bại Mạc Vũ quả thấp.

- Mạc Vũ dùng thực lực Siêu Phàm nghênh chiến Lục Thiên Sinh cảnh giới Thông Thần vậy mà vẫn đánh bị thương Lục Thiên Sinh được, đối kháng lâu như vậy mà chưa bị thua, chỉ riêng điểm này đã rất giỏi rồi!

- Đúng là ghê gớm, nhưng nó vẫn không thể bù đắp chênh lệch thực lực cảnh giới, Siêu Phàm và Thông Thần cách biệt quá lớn.

- Tôi thì thấy thực lực của Mạc Vũ sớm cao hơn đỉnh phong Siêu Phàm, chỉ cách ngưỡng cửa Thông Thần một bước, chứ không thì Mạc Vũ sớm bị Lục Thiên Sinh đánh ngã!

Trong tiếng xì xầm bàn tán của mọi người, trong sân lại vang lên tiếng nổ trầm đục.

Hai cánh tay Mạc Vũ giao nhau trước ngực đỡ nắm đấm đánh tới của Lục Thiên Sinh, cương khí nổ tung, Mạc Vũ bay ngược ra, một ngụm máu tươi vẽ đường vòng cung trên không trung.
Bình Luận (0)
Comment