Chương 1610: Quỷ Y Trương gia
Tần Dương mới đến, tuy căn cứ vào kinh nghiệm bản thân cho ra phán đoán, nhưng hắn chỉ nhắc nhẹ rồi thôi, không bàn sâu hơn với tôi Tử Cường.
- Đi, ăn cơm trước, thuận tiện giới thiệu huấn luyện viên danh dự khác cho cậu biết.
- Tốt!
Tần Dương cùng Lôi Tử Cường đi vào nhà ăn, được dẫn đến hai cái bàn vuông nằm trong góc.
- Hai cái bàn này là bàn của huấn luyện viên, thức ăn giống của đệ tử, nhưng ngồi chung với nhau để tiện trao đổi công tác.
Huấn luyện viên khác lục tục tiến vào, hai cái bàn nhanh chóng có người ngồi, bọn họ nhìn Tần Dương với ánh mắt mang cảm xúc khác
nhau.
Có người dường như thấy lạ mặt, chủ động chào hỏi. Có người cười tươi đón chào, cũng có người sắc mặt âm trầm nghiêm nghị. Lôi Tử Cường giới thiệu tất cả mọi người cho Tần Dương biết.
- Tần Dương, nghe nói cậu là thần y lớn, cậu nhớ cho nhiều ý kiến về điều chế thuốc khôi phục cho các học viên trại huấn luyện đặc biệt.
- Anh quá khen, tôi sẽ cố gắng hết sức.
- Nghe nói cậu càn quét hết Thiên Nhân cảnh người Nhật trên võ đài ở Nhật Bản, việc này là thật hay xạo thế?
- Có thật, nhưng mọi người thổi phồng hơi quá, không ghê gớm đến thế đâu!
- Lôi Tử Cường giới thiệu xong, có mấy người trong các huấn luyện viên chủ động bắt chuyện với Tần Dương, thái độ thân thiện. Vài người
khác thái độ hờ hững, ví dụ như Ngưu Hữu Đức mà hắn đã gặp.
Tuy chỉ giới thiệu ngắn ngủi nhưng Tần Dương quan sát được nhiều điều.
Hai cái bàn vuông lớn, mười sáu chỗ ngồi, thái độ tốt với Tần Dương đều ngồi cùng bàn với Lôi Tử Cường. Bàn bên kia là phó tổng huấn luyện viên Lưu Vệ Tinh, nhóm người Ngưu Hữu Đức đều lấy hắn ta dẫn đầu, bọn họ hầu như lơ đẹp Tần Dương, hoặc chỉ hờ hững gật đầu một cái rồi thôi. Ngược lại Lưu Vệ Tinh khen Tần Dương hai câu, nói mấy lời xã giao như cùng nhau cố gắng.
Chỗ nào có người là nơi đó có người giang hồ.
Tần Dương thầm cảm thán một câu, nhưng hắn không để ý nhiều, dù sao hắn chỉ là người qua đường, cũng không trông chờ sẽ làm ra thành tích gì trong trại huấn luyện đặc biệt, hắn đến đây đơn giản vì muốn giúp Lôi Tử Cường một tay.
Gió êm sóng lặng ăn xong Cơm chiều, các huấn luyện viên tạm nghỉ rồi bắt đầu đợt huấn luyện ban đêm. Vì Tần Dương tạm thời chưa được sắp xếp công tác cụ thể nên có thể thảnh thơi xem các đệ tử huấn luyện, mãi cho tới khi huấn luyện kết thúc, hai trăm đệ tử kiệt sức bị đuổi đi nhà tắm.
- Mỗi ngày đệ tử hoàn thành huấn luyện đặc biệt trong ngày sẽ có nửa tiếng ngâm nước thuốc, trợ giúp bọn họ thư giãn thân thể mệt nhọc, khiến họ nhanh chóng khôi phục thể lực để nghênh đón huấn luyện đặc biệt ngày hôm sau.
Lôi Tử Cường dẫn Tần Dương đến nhà tắm, trong nhà tắm rộng rãi xếp đầy từng hàng thùng gỗ bốc hơi nóng, trong thùng chứa nước thuốc đen ngòm. Hai trăm đệ tử cởi trần truồng nhảy vào nước thuốc nóng bỏng, phát ra tiếng rên vừa đau vừa sướng.
- Em có thể xem đơn thuốc được không?
Lôi Tử Cường gật đầu, nói:
- Phụ trách ngâm nước thuốc và khôi phục là Trương Hoành Minh, Trương huấn luyện viên, chút tôi sẽ kêu anh ta đưa một phần tất cả đơn thuốc đã sử dụng.
- Tốt!
Hai trăm tên đàn ông ngâm mình chẳng có gì hay để xem, Tần Dương đi dạo một vòng rồi quay về ký túc xá của mình, vừa định rửa mặt súc miệng dọn dẹp đi ngủ thì ngoài cửa vang tiếng đạp cửa.
Tần Dương mở cửa phòng, một huấn luyện viên vóc dáng mập mạp trong khoảng bốn mươi mấy tuổi đứng trước cửa, tay cầm một tập hồ sơ.
- Tần huấn luyện viên, tôi nghe tôi huấn luyện viên nói cậu muốn xem đơn thuốc các học viên đã dùng, tôi đến đưa cho cậu.
Tần Dương nhiệt tình mời:
- Trương huấn luyện viên vào rồi nói chuyện.
Trương Hoành Minh về mặt bình tĩnh bước vào cửa, đưa hồ sơ cầm trong tay cho Tần Dương:
- Tất cả tư liệu đều ở đây, Tần huấn luyện viên nhìn xem. Cậu là thần y nổi tiếng Trung Quốc, có thể cho chúng tôi chút ý kiến chỉ đạo.
Tần Dương cười khiêm tốn nói:
- Trương huấn luyện viên khách khí, tôi vì nể tình cảm của Lôi đại ca nên cũng ráng tới đây tham dự, học tập mọi người, không dám chỉ đạo gì.
Trương Hoành Minh cười cười:
- Những đơn thuốc này có cái lấy từ quốc gia, có cái lấy từ gia tộc người tu hành, tôi đã chỉnh lý sơ, chọn lựa một ít để sử dụng, Tần huấn luyện viên xem trước đi rồi chúng ta thảo luận.
Thảo luận?
Tần Dương nghe hiểu ý nghĩa hai chữ này:
- Chắc Trương huấn luyện viên rất rành về y thuật nhỉ?
Trương Hoành Minh mỉm cười nhìn Tần Dương, giọng điệu khiêm tốn:
- Hiểu Sơ thôi.
Trương Hoành Minh dùng từ ngữ khiêm tốn nhưng ánh mắt là lạ. Tần Dương nhớ lúc ăn cơm chiều thì Trương Hoành Minh ngồi bên bàn Lưu Vệ Tinh, lòng thầm cảnh giác.
Tần Dương cầm hồ sơ, lấy tư liệu ra đọc lướt nhanh, giả vờ thuận miệng hỏi:
- Trương huấn luyện viên học y thuật từ đâu nhỉ?
- Gia truyền, tôi là người Trương gia ở Hà Tây.
Ánh mắt kỳ lạ của Trương Hoành Minh càng rõ rệt hơn, nhếch mép nói:
- Mọi người luôn thích xưng hộ chúng tôi là Quỷ Y Trương gia.
Tần Dương con người co rút, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn nụ cười đầy ẩn ý của Trương Hoành Minh, khóe môi nhếch cao của hắn hơi hạ xuống.
- Thì ra Trương huấn luyện viên là người Quỷ Y Trương gia, tôi không ngờ sẽ gặp được ở đây, xem như duyên phận.
Trương Hoành Minh cười cười, một nụ cười lạnh bằng:
- Đúng rồi, tôi cũng bất ngờ Lôi huấn luyện viên mới được đệ tử Ẩn Môn tiếng tăm lừng lẫy đến!
Hai người nhìn nhau, thấy đề phòng và cảnh giác, một chút địch ý trong mắt nhau.
Đối diện vài giây sau Tần Dương cúi thấp đầu xuống, tiếp tục xem mộ tư liệu:
- Có người Quỷ Y Trương gia ở đây kiểm tra cho các đệ tử thì phỏng chừng tôi đến uổng công rồi.
Trương Hoành Minh mỉm cười nói:
- Không thể nào, cậu quyết đấu y thuật ở Hàn Quốc và Nhật Bản, chúng tôi đều nghiên cứu cẩn thận, y thuật của Tần huấn luyện viên đúng là rất kinh người. Hiếm khi gặp nhau tại đây, đương nhiên phải mượn cơ hội này tham khảo thỏa thích, dù sao chúng ta đều là huấn luyện viên danh dự, nên góp sức cho trại huấn luyện này, Tần huấn luyện viên thấy có đúng không?
Tần Dương cười cười:
- Cũng phải, vậy đi, tôi giữ mở tài liệu này lại để nghiên cứu, ngày mai sẽ thảo luận với Trương huấn luyện viên, được chứ?
Trương Hoành Minh sảng khoái gật đầu, đứng dậy nói:
- Được, thế thì ngày mai tôi chờ nghe cao kiến của Tần huấn luyện viên, tôi nghĩ Tân huấn luyện viên chắc chắn sẽ đưa ra đơn thuốc tốt hơn nữa, dù sao sư phụ của Tần huấn luyện viên y Võ song tuyệt, được gọi là người có y thuật số một Trung Quốc, đúng chứ?
Trương Hoành Minh nói xong không đợi Tần Dương trả lời đã dứt khoát xoay người bước đi.
Tần Dương buông văn kiện trong tay xuống, nhìn bóng lưng của Trương Hoành Minh, chân mày nhíu chặt.
Hắn không ngờ sẽ gặp người của Quỷ Y Trương gia tại đây, đúng là oan gia đụng độ, e rằng hành trình lần này sẽ hơi khúc chiết.