Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1629 - Chương 1640: Mày Sẽ Chết!

Chương 1640: Mày sẽ chết!
 

Tần Dương nhìn Bill xông đến, ngược lại dừng bước chân.

Lúc này Tần Dương cách mặt đất khoảng sáu, bảy mét, với thực lực của hắn hoàn toàn có thể nhảy xuống hơn nữa sẽ không bị thương, nhưng hắn đã ra tiếng gọi sư phụ chạy tới, nên việc cần làm là câu giờ chứ không phải nhảy xuống liều mạng với Bill.

Âm mưu của Bill rất đơn giản, buộc Tần Dương nhảy từ trên cao xuống cứu người. Ôm một người nhảy xuống ở cự ly cao như vậy, với thực lực của Tần Dương có lẽ sẽ không bị té chết, nhưng vì bảo hộ Tiết Uyển Đồng trong ngực mình, chắc chắn hắn sẽ bị lực va đập rất lớn, sẽ bị thương nặng.

Bill không trông chờ vào chiều này có thể giết Tần Dương ngày, nhưng dù hắn không chết thì còn có gã đứng canh chừng một bên.

Với thực lực của Siêu Phàm đánh lén một người té từ mấy chục mét xuống thì dễ như ăn kẹo.

Có lẽ chỉ cần một giây đồng hồ là Tần Dương sẽ chết không biết bao nhiêu lần!

Kế sách này rất đơn giản mà cực kỳ có hiệu quả, nhưng xảy ra tình huống ngoài ý muốn, không thực hiện được.

Tần Dương giống như Batman vung tay lên, dùng một sợi dây cáp quấn lấy giàn giáo sắt, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống giàn giáo!

Thủ đoạn đột ngột này đập tan tất cả kế hoạch của Bill, vì trong dự đoán của gã là khi Tần Dương rơi xuống cũng là lúc hắn chết, sau đó gã âm thầm rút lui, nương bóng đêm tối tăm chạy khỏi đây, mặc kệ hắn mang theo bao nhiêu trợ thủ đều không có cách nào bắt được

gã.

Bill thất vọng cố tấn công đợt cuối, gã còn muốn thử một lần. Nên khi thấy Tần Dương treo lơ lửng trên giàn giáo sắt chứ không nhảy xuống thì Bill biết hắn đang cố câu giờ, gã dứt khoát giẫm mạnh xuống đất, nhảy vọt lên như mãnh hổ.

Tiết Uyển Đồng còn treo trên

Tần Dương, cộng thêm thực lực của hắn vốn không bằng Bill,

nên gã rất tin tưởng vào đợt tấn công này.

Dù một kích không thể trí mạng nhưng Tần Dương sẽ rơi vào nguy hiểm, khó mà ngăn cản đòn công kích tiếp theo của gã.

Gã vẫn còn thời gian!

Nhưng khi Bill nhảy người rời khỏi mặt đất thì Tần Dương một tay chộp lan can sắt, tay phải nhanh chóng sờ soạng sau eo móc ra súng lục đã sớm lên đạn vẫn luôn giắt ở thắt lưng

Bill bay lên cao.

Tay Tần Dương rút ra từ sau eo, chĩa họng súng vào Bill.

Ánh mắt Bill hung ác nhìn Tần Dương, nét mặt lộ rõ tàn nhẫn, nhưng khi gã thấy rõ thứ hắn cầm trong tay thì thay đổi sắc mặt.

Đoàng!

Đùng đùng đùng!

Tần Dương vừa lấy súng ra liền bóp cò.

Ở khoảng cách gần như vậy, cộng thêm Bill vốn lơ lửng giữa không trung, vốn không cách nào di chuyển tránh né, đành bản năng giơ cánh tay che cổ họng và chỗ yếu hại nhất.

Người Bill phun máu, dù gã là người luyện thể thực lực Siêu Phàm nhưng ở khoảng cách gần như vậy thì thân thể không cách nào ngăn

cản viên đạn.

Khi Bill đụng tới gần, hai chân Tần Dương nhấc lên, nhẹ buông tay trái, người rơi xuống dưới, né qua vị trí va chạm thẳng với Bill.

Ràm!

Thân thể của Bill như viên đạn pháo đụng mạnh vào giàn giáo phát ra tiếng va chạm trầm đục, giàn giáo sắt lõm vào trong với đường cong lớn, từ đó thấy được đợt công kích này của gã hung ác Cỡ nào.

Bill bị trúng mấy viên đạn, thân thể trượt xuống dưới, nhưng gã nhanh tay chộp lấy giàn giáo sắt.

Ưu thế của người luyện thể phương tây lộ rõ vào lúc này, nếu là người thường, bị trúng máy phát đạn ở khoảng cách gần như vậy thì chỉ Có nước chết, nhưng Bill dù người chảy máu ròng ròng thì vẫn còn sức chiến đấu.

Mấy viên đạn tuy tạo thành vết thương không nhẹ nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, dù có một viên đạn vừa lúc bắn trúng ngực của Bill.

Tần Dương mặc cho thân thể rơi tự do, hắn giơ súng lục chĩa về hướng Bill ở bên trên mình, tiếp tục bóp cò súng.

Không cần biết có thể bắn chết Bill hay không thì uy lực của viên đạn tuyệt đối không thể khinh thường.

Bill lại trúng hai viên đạn, phát cuồng cố gắng gồng sức, thân thể đẩy ngược lên trên né qua phát súng của Tần Dương, sau đó rơi xuống

đất.

Lúc này Tần Dương đã đáp xuống đất, Bill cả người đẫm máu xông về phía hắn, ánh mắt hung ác.

Tần Dương không dám đấu cứng với Bill, hắn ôm Tiết Uyển Đồng vận dụng Huyễn Ảnh bộ nhanh chóng né qua, lần nữa nổ súng. Bill lắc người né phát súng của Tần Dương, nhưng cũng vì vậy mà không thể bắt lấy hắn.

Phía xa, Mạc Vũ như luồng sáng đen lao nhanh trên đường cái, sắp tới nơi.

Bill liên tiếp đánh sâu vào mấy lần, nhưng đều bị Tần Dương dùng Huyễn Ảnh bộ né tránh và bắn súng buộc gã giữ khoảng cách. Khi Bill thoáng thấy một bóng đen xuất hiện ở không xa thì từ trong điên cuồng tỉnh táo lại, biết người giúp đỡ của Tần Dương đã tới.

Bill dứt khoát quay người bỏ chạy, nhưng lúc này gã tỉnh hồn lại cũng đã chậm.

Tuy còn cách một khoảng ngắn nhưng Mạc Vũ không thể nào để Bill chạy mất, dù sao gã như mìn tùy thời sẽ nổ, đầu tiên là Hàn Thanh Thanh, sau đó đến Tiết Uyển Đồng, nếu gã chạy thoát thì tiếp theo sẽ đến ai nữa?

Tần Dương nhìn Mạc Vũ đuổi theo Bill, trong lòng rốt cuộc thở phào một hơi.

Tên kia không thoát được!

Tần Dương dừng bước lại, thả ra Tiết Uyển Đồng vẫn luôn ở trong vòng tay mình, nhẹ giọng nói:

- Sự phụ của tôi đến, hiện tại an toàn, có thể xuống dưới.

Tiết Uyển Đồng vẫn luôn ôm chặt, gò núi mềm mại dán chặt hắn, cô như muốn hòa vào người của hắn. Vừa rồi tình huống khẩn cấp nên hai người không để ý, hiện giờ đã hết nguy Cơ, tư thế này hơi thân mật quá mức.

- Um!

Tiết Uyển Đồng lên tiếng, nhưng không buông Tần Dương ra, ngược lại ôm chặt hơn, cả người vùi vào ngực hắn.

Sắc mặt Tần Dương hơi lúng túng, khó mà nói cái gì, một lần nữa an ủi:

- Không sao rồi, tên kia không trốn thoát được.

- Um!

Tiết Uyển Đồng lại ừ, nhưng vẫn không rời khỏi vòng tay của Tần Dương.

Tần Dương trầm mặc vài giây, xin lỗi nói:

- Xin lỗi, bởi vì tôi mà hại chị bị sợ hãi.

Tiết Uyển Đồng hơi nhích người lùi lại nửa bước, đứng thẳng người, cắn môi, nhìn thẳng Tần Dương, nhẹ giọng nói:

- Nếu cậu đón được tôi mà thứ kia không kẹt lại tại chỗ thì cậu sẽ rơi xuống, cậu sẽ chết!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đúng nhỉ, nhưng đã thuận lợi kẹt lại rồi.

Tiết Uyển Đồng nhìn thẳng Tần Dương:

- Lúc cậu nhảy ra đón lấy tôi thì có nghĩ tới lỡ như không kẹt lại?

Tần Dương lắc đầu, nói:

- Khi đó làm gì có thời gian suy nghĩ nhiều.

Tiết Uyển Đồng bỗng vươn tay, nhún mũi chân, hai tay ôm cổ Tần Dương rồi dứt khoát hôn lên.

Động tác dưới khoát.

Nóng bỏng mà đầy tình cảm.
Bình Luận (0)
Comment