Chương 1653: Tại sao người thích con gái của mình không phải là hắn?
Tần Dương ngây ra, sau đó nở nụ cười:
- Mo Jiana, Lâm Trúc ở trong lòng cô là loại người như vậy sao?
Mo Jiana ngẩn ngơ, đột nhiên ngước đầu lên, nhìn chằm chằm vào Tần Dương, mắt lóe tia sáng kích động.
- Tần, ý anh là... anh ấy không nghĩ như vậy? Mới rồi là tôi nghĩ lầm?
Tần Dương không đánh giá những lời Mo Jiana vừa nói, người đang yêu sẽ lo được lo mất, gặp chuyện kích động, cực đoan một chút là hoàn toàn bình thường.
- Đương nhiên là sai rồi, cậu ấy về nước là vì tiếp tục ở lại sẽ gặp nguy hiểm. Vì không thể liên lạc với cô nên Lâm Trúc đặc biệt dặn dò tôi gửi lời xin lỗi, nói rằng không phải cậu ấy đào binh, cũng tuyệt đối không làm đào binh, chỉ cần trái tim của cô không thay đổi thì cậu ấy có thể bất chấp tất cả vì CÔ.
Mo Jiana giơ tay che miệng, trong mắt tràn ngập cảm động, nhưng cô mẫn cảm nhận ra vài từ trong lời nói của Tần Dương:
- Nguy hiểm? Đang nói đến gia tộc Lipton phải không?
Tần Dương cười cười:
- Cậu ấy chỉ là người thường, nếu có người muốn hại cậu ấy thì Lâm Trúc không cách nào đấu tranh, nên tôi đưa cậu ấy về nước trước, chuyện còn lại giao cho tôi giải quyết.
Mắt Mo Jiana sáng ngời, Cô không tiếp xúc nhiều với Tần Dương, nhưng từ vài lần tụ hội ít ỏi và nghe Lâm Trúc nhắc tới thì cô biết hắn là người rất có tài, nếu hắn ra tay giúp Lâm Trúc thì có khi nào sẽ xoay chuyển được tình hình hiện nay không?
- Tần, vừa rồi anh nói chuyện gì với cha của tôi?
Tần Dương cười khẽ nói:
- Người chồng mà cha của cô chọn cho cô hiện giờ đã trở thành một kẻ tàn phế, tuy cha của cô muốn đám hỏi với gia tộc Lipton nhưng không thể nào đẩy Cô xuống hố lửa, đúng không? Tôi xin nhờ ông ta cho cô và Lâm Trúc một cơ hội, mặc kệ cuối cùng hai người có thể bên nhau dài lâu hay không thì cũng nên cho hai người theo đuổi hạnh phúc của mình một lần.
Mo Jiana trợn to mắt hỏi:
- Tàn phế? Tần, anh đang nói đến Jimmy hả?
Tần Dương gật đầu:
- Đúng vậy.
Mo Jiana kinh ngạc hỏi:
- Sao Jimmy bỗng dưng thành tàn phế? Sao hắn... A, không phải tôi quan tâm gì hắn đâu, tôi chỉ muốn biết xảy ra chuyện gì.
Tần Dương cười hiểu ý, tỏ vẻ mình sẽ không nghĩ lung tung:
- Hắn thích chơi đua xe, mấy ngày hôm trước khi đua xe lỡ chạy với tốc độ quá nhanh đụng vào đuôi xe tải, bị thương nặng, cắt chi, người đã phế.
Mo Jiana kinh ngạc nhìn:
- Tôi thậm chí không hề hay biết mà sao anh biết chuyện này?
Tần Dương cười nói:
- Lúc tôi đến đây nhờ người tiện đường hỏi thăm một chút về Jimmy, vừa lúc hắn gặp chuyện nên sẵn đó tìm hiểu luôn. Cha của cô cũng biết việc này, chẳng qua không nói cho cô biết.
Mo Jiana lộ vẻ mặt ngạc nhiên, giây sau tỉnh táo lại, cười chua xót nói:
- Đúng nhỉ, sao ông ấy có thể cho tôi biết việc này được, nếu tôi biết thì chẳng phải là càng có lý do phản bác sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Đúng thế, hiện tại Jimmy đã phế, cha của cô tự nhiên sẽ không gả Cô cho hắn. Nhưng nếu cô biết chuyện thì chắc chắn sẽ càng làm ầm Ĩ, nên ông ấy mới giữ kín với cô.
Mo Jiana mong đợi nhìn hắn:
- Rồi hai người bàn bạc thế nào?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Ông ấy nói sẽ suy xét lại, nhưng tôi nghĩ chắc sẽ đồng ý thôi.
Mo Jiana vui mừng nhìn hắn:
- Ý của anh là cha sẽ không ngăn trở chuyện giữa tôi và Lâm nữa đúng không?
Tần Dương gật đầu, nói:
- Chắc vậy, chuyện còn lại phải xem hai người.
Mo Jiana cắn môi, người khác không biết rõ nhưng cô thì biết sự lợi hại của hắn. Tại sao Jimmy gặp tai nạn không sớm hoặc muộn hơn, cố tình sau khi Tần Dương đến Paris thì gã mới bị tai nạn?
Nếu bảo đây là sự kiện ngẫu nhiên, không dính dáng gì đến Tần Dương thì Mo Jiana tuyệt đối không tin.
Trong lòng Mo Jiana tràn ngập bội phục và cảm kích Tần Dương, trong khoảng thời gian này có tranh chấp với cha nhiều lần, thậm chí không tiếc tuyệt thực kháng nghị, nhưng cha kiên quyết không thỏa hiệp, cô chỉ là con gái yếu đuối, biết làm sao được?
Lâm Trúc bị thương do lỗi của CÔ, lúc hắn ta nằm bệnh viện thì cô không thể đi chăm sóc, khiến trong lòng cô tràn ngập áy náy. Bây giờ Tần Dương đến, sự tình có hy vọng thay đổi khác hẳn.
Tần Dương đã chuyển lời cần nói, cũng nói hết những gì nên nói, hắn dứt khoát đứng lên:
- Cô ghi nhớ số điện thoại của tôi, có chuyện gì có thể trực tiếp liên hệ với tôi, để tôi giải quyết cho.
- Được, cảm ơn anh, Tần. Trước đó tôi dùng đủ mọi cách, chỉ còn thiếu dùng cái chết để tỏ nỗi lòng, tiếc rằng cha của tôi kiên quyết không nghe.
Tần Dương cười nói:
- Không cần khách khí, chúng ta là bạn, Lâm Trúc là anh em của tôi, tôi hy vọng cậu ấy sẽ hạnh phúc.
Cha của Cô chịu nghe lời cô mới lạ, ông ta chỉ muốn đám hỏi với gia tộc Lipton, tìm núi dựa cho gia tộc của mình.
Có thể làm cha của cô đổi ý vẫn phải dựa vào uy hiếp và sức mạnh!
York là một người rất thực dụng, mang đến đủ ích lợi cho hắn ta, cho gia tộc Peter là sẽ đồng ý rất nhiều chuyện, bao gồm hạnh phúc của con gái.
Tần Dương tự nhiên sẽ không vô điều kiện làm chuyện gì cho gia tộc Peter, nhưng có thể khiến York e sợ mình, vì York không có thứ gì uy hiếp được mình, còn mình thì có.
Thế giới này vĩnh viễn đều là ai nắm tay lớn thì có tư cách nói chuyện.
Trao đổi số điện thoại với nhau xong Tần Dương từ biệt, Mo Jiana tiễn hắn đến cửa, York không lộ mặt nữa.
Mo Jiana nhìn theo xe của Tần Dương rời đi mới vào nhà, chợt thấy York đã trở lại phòng khách, ngồi trên sofa, vẻ mặt trầm tư.
- Mo Jiana, qua đây ngồi.
Mo Jiana với tâm tình thấp thỏm ngồi xuống, vắt óc suy nghĩ nói cái gì thì nghe York mở miệng:
- Con hiểu biết bao nhiêu về Tần Dương?
Mo Jiana ngẫm nghĩ, lấy máy tính bảng nằm trên sofa bên cạnh lên, quẹt một lúc rồi mở ra một trang web, đưa máy tính bảng cho York.
- Cha, anh ta là thần tượng toàn dân Trung Quốc, rất nhiều chuyện đều đăng lên mạng, cha nhìn liền biết.
York nhận lấy máy tính bảng, cẩn thận đọc bài viết.
Thật lâu sau, York xem xong, trong mắt tràn ngập khiếp sợ.
Người tu hành, người kinh doanh xí nghiệp, diễn viên, thần y, nghệ sĩ dương cầm, nhiều thân phận như thế, mỗi thân phận đều lấy được
thành tích to lớn.
Đặc biệt là bảy ngày trên võ đài ở Nhật Bản, Tần Dương càn quét toàn bộ Thiên Nhân cảnh người Nhật, khiến York vô cùng rung động. Tuy chỉ là chiến đấu cùng cấp bậc, nhưng một mình Tân Dương khiêu chiến toàn quốc gia và thắng thì quá giỏi.
Văn vật giá trị mấy tỷ mà Tần Dương qua tay quyên hết, phải có khí phách bao lớn, tự tin mạnh mẽ cỡ nào mới rộng rãi như vậy được?
York ngẫm lại vừa rồi mình vắng mặt, tranh thủ thẩm tra tư liệu về gia tộc Nord ở Nevada nước Mỹ, lòng thầm thở dài.
Xem ra không ngăn cản được rồi, nếu không sẽ vời rắc rối đến cho gia tộc.
Thanh niên tên Tần Dương quá lợi hại, tại sao người thích con gái của mình không phải là hắn? Vì sao không phải là hắn làm con rể của mình? Tiếc ơi là tiếc.