Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1678 - Chương 1689: Sự Lựa Chọn Khởi Nghiệp Của Lâm Trúc

Chương 1689: Sự lựa chọn khởi nghiệp của Lâm Trúc
 

Tiệm lâu quen thuộc, phòng riêng quen thuộc.

Bốn anh em chung phòng ngủ quen thuộc.

Có lẽ trong lòng mọi người suy nghĩ cùng một chuyện, sau khi hỏi thăm Hàn Thanh Thanh không đến thì Lâm Hiểu Nguyệt cũng không đến, trong phòng riêng chỉ có bốn người.

Lâm Trúc thấy Tần Dương đi vào cửa, đôi mắt bình tĩnh thoáng chốc kích động:

- Lão đại!

Tần Dương cười nhìn thoáng qua đầu của Lâm Trúc, đã tháo bằng vải, chắc khỏe rồi:

- Tất cả đến rồi, hiếm khi bốn chúng ta thanh tịnh thế này, hôm nay phải nhận một bữa cho đã!

Hà Thiên Phong và Tôn Hiểu Đông biết chuyện Tần Dương bay đi Paris vì Lâm Trúc, ánh mắt nhìn hắn lộ rõ khâm phục.

Anh em là anh em, khâm phục là khâm phục, hai chuyện không xung đột.

Vừa ngồi xuống Hà Thiên Phong đã vội vã hỏi:

- Lão đại, anh đi Paris đã làm chuyện gì? Cha của Mo Jiana hoàn toàn thay đổi thái độ.

Tần Dương cười nói:

- Cha của Mo Jiana muốn làm ăn với gia tộc Lipton, vừa lúc tôi có chút quen biết với đại trưởng lão của gia tộc này nên đã giúp bọn họ giật dây bắc cầu. Mục đích đã đạt tới thì tự nhiên không cần đám hỏi, huống chi thái độ của Mo Jiana cũng rất kiên quyết, lão tử, hai người là tình yêu đích thực.

Mắt Lâm Trúc lấp lóe, vì biết Tần Dương đang nói dối.

Mo Jiana đã kể cho Lâm Trúc nghe gia tộc Lipton phát sinh biến cố, đầu tiên là Jimmy trong khi đua xe biến thành tàn phế, rồi gia đình của gã cũng tiêu tăng trong biến cố gia tộc, đại trưởng lão mới nhậm chức là bạn của Tần Dương.

Jimmy biến thành tàn phế?

Gia tộc Lipton gia tộc phát sinh biến cố?

Lâm Trúc không phải đần độn, hắn ta nhớ lại hôm đó anh trai của Jimmy là Henry dẫn người xông tới giường bệnh, chắc hẳn khi đó Jimmy đã xảy ra chuyện, Henry tới hỏi tội. Nhưng Tần Dương cố tình nói với mình rằng Henry đến xin lỗi.

Jimmy tiêu đời, biến Cố gia tộc, thế lực cũ rơi đài, gia đình Jimmy hoàn toàn tàn đời.

Những việc này e rằng đều có dính líu đến Tần Dương.

Lúc trước Tần Dương đối phó Jimmy có lẽ vì muốn báo thù trút giận cho mình, biến cố của gia tộc Lipton sau đó có lẽ là vì tình yêu giữa mình và Mo Jiana. Dù sao biện pháp tốt nhất khiến cha của Mo Jiana, York thay đổi thái độ là cho đủ lợi ích, đạt tới mục tiêu mong muốn.

Đám hỏi là một cách, Tần Dương đối phương thức khác giúp York đạt mục tiêu nên mới mặc kệ chuyện của mình và Mo Jiana, thậm chí

Còn khích lệ hai người quen nhau.

Tất cả điều này chỉ bởi vì Tần Dương là bạn của mình.

Nếu Tần Dương không muốn nói tỉ mỉ thì Lâm Trúc cũng không nói nhiều trong chỗ này, dù sao việc này đúng là không liên quan gì với Hà Thiên Phong, Tôn Hiểu Đông, không cần khiến hai người đó lo âu hoảng hốt.

- Lão đại, anh giỏi thật đấy, không có chuyện gì là anh không giải quyết được.

Hà Thiên Phong cảm thán một câu, giây sau lại thở dài thườn thượt:

- Hiện giờ anh quá bận rộn, không đến trường, khiến chúng tôi cảm giác tựa như thiếu cái gì.

Tần Dương cười mắng:

- Đừng nói dõng dạc sáng sủa như thế, làm như cậu thì chăm chỉ đi học mỗi ngày vậy.

Tôn Hiểu Đông vạch trần:

- Ha ha, lão đại, thật ra lão nhị cũng chỉ nói miệng chứ bận rộn công ty gia đình, chỉ đi học một lúc, giờ ít khi đến trường, phòng chừng sẽ lộ mặt một chút lúc thi cuối kỳ.

Lâm Trúc thêm dao:

- Mới năm thứ ba thôi đấy, chờ hai tháng nữa hết năm học, lên năm thứ bốn càng khó thấy mặt.

Hà Thiên Phong cười gian đánh trả:

- Tôi như vậy gọi là đi vào xã hội trước, học tập lão đại. Đừng quên lão đại là bạn cùng trường vinh dương, là tấm gương, học tập theo tấm gương thì tràn trề động lực. Hơn nữa cùng một giuộc như nhau, hai người cũng vậy thôi, lão tam vội vàng kiếm tiền, lão tứ thì việc làm thêm sắp biến thành công tác chính thức, cũng không thấy mặt. Ài, bốn người cùng phòng ngủ chúng ta sắp trở thành người xã hội bận rộn.

Tần Dương bị ba chữ người xã hội chọc cười, nâng ly rượu lên:

- Vào xã hội trước vượt qua ngỡ ngàng, sớm thực hiện giá trị đời người, đây cũng xem như một loại cuộc đời, cạn ly!

Bốn người tán dóc, uống đến gần mười giờ tối mới đi ra quán lẩu.

- Lão nhị, lão tam, hai người đi trước đi, tôi và lão đại nói chút chuyện.

Sau khi Hà Thiên Phong và Tôn Hiểu Đông rời đi Lâm Trúc mới xoay người lại:

- Lão đại, Mo Jiana đã nói cho tôi biết rồi. Chuyện Jimmy, gia tộc Lipton đều do moột tay lão đại làm đúng không? Lão đại đưa tôi đi vì không muốn tôi gặp nguy hiểm, để có thể buông tay làm. Hôm đó anh trai của Jimmy đến chắc không phải xin lỗi mà là tra hỏi, truy cứu trách nhiệm. Chuyện Jimmy xảy ra tai nạn xe cộ là do lão đại làm trước một ngày đúng không?

Tần Dương biết không thể gạt Lâm Trúc nên không che giấu:

- Tôi xử Jimmy, ngăn cản đám hỏi của hai người bọn họ, việc này vốn nên chấm dứt như vậy, kết quả người nhà của hắn không phục, tìm người đối phó với tôi nên thuận tay hốt cả ổ luôn, thay đại trưởng lão nghe lời tôi lên cầm quyền.

Tần Dương chú ý biểu cảm trên mặt Lâm Trúc thay đổi, hắn tạm dừng rồi cười nói:

- Không cần suy nghĩ nhiều, tôi đi Paris cũng có việc, chuyện gia tộc Lipton chỉ là thuận tay làm giúp, hơn nữa vì việc bọn họ đối phó với tôi nên bị đòi một mớ tiền, nói đến thì tôi kiếm lời.

Ánh mắt Lâm Trúc phức tạp, hắn ta vốn là một nhân viên kỹ thuật nội hướng, ru rú trong nhà, không giỏi biểu đạt tình cảm trong lòng, hắn ta có thể thốt ra hai chữ cảm ơn, nhưng từ đó không đủ để bày tỏ hết cảm kích trong lòng.

Tần Dương cảm thụ được suy nghĩ trong lòng Lâm Trúc, hắn choàng vai Lâm Trúc, vỗ nhẹ:

- Chúng ta là anh em, đừng suy nghĩ nhiều. Nếu cậu và Mo Jiana thật lòng yêu nhau đi đến cuối đời là tôi vui lắm rồi.

Lâm Trúc gật mạnh đầu, ngẫm nghĩ, hắn ngước đầu lên nói:

- Lão đại, tôi muốn gây dựng sự nghiệp.

Tần Dương cười ủng hộ:

- Gây dựng sự nghiệp tốt đấy chứ, cậu có định hướng sẽ làm gì chưa?

Hiển nhiên Lâm Trúc đã suy đi nghĩ lại vấn đề này, trả lời ngay:

- Tôi không giỏi buôn bán điện tử, dính líu quá nhiều thứ. Tôi muốn làm thứ đơn giản, có tương quan kỹ thuật, ví dụ như phần mềm diệt virus, một số chương trình tương quan máy vi tính hoặc di động. Với mấy thứ này thì tôi có thể nắm chắc phần trung tâm nhất, cũng là thứ tôi rành nhất, chuyện khác thì với năng lực và tính cách của tôi khó mà làm được.

Tần Dương cười nói:

- Được rồi, ở trong nước tôi có một nhà công ty đầu tư, cậu tự viết kế hoạch và cấu tứ sản phẩm bước đầu làm ra một phương án, tôi sẽ tìm người đánh giá nó, nếu làm được thì tôi đầu tư cho, chịu không?

Tần Dương không thiếu tiền, nhưng hắn không mở miệng nói tôi đầu tư năm triệu hoặc mười tỉuệ cho cậu làm gì đó trước, không phải hắn tiếc tiền mà là biết Lâm Trúc muốn cái gì.

Mắt Lâm Trúc sáng rực nói:

- Được, tôi nhất định sẽ làm ra sản phẩm khiến lão đại vừa lòng!

Tần Dương cười vỗ vai Lâm Trúc:

- Chỉ cần cậu có thể làm ra sản phẩm đủ tốt thì tôi sẽ đầu tư nhiều vốn cho cậu, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Bình Luận (0)
Comment