Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1679 - Chương 1690: Nhân Vật Lớn

Chương 1690: Nhân vật lớn
 

Lâm Trúc muốn khởi nghiệp, Tần Dương tự nhiên phải giúp hắn ta.

Tần Dương không có nhiều bạn, ba người chung phòng ngủ là anh em thật sự.

Huống chi Lâm Trúc vốn có tài, là đệ tử của Dark - King, xếp thứ hai trên bảng xếp hạng hacker nguy hiểm nhất toàn thế giới, bản thân rất có thiên phú hacker, sau này gia nhập Long Sào, nhận học tập và chỉ điểm chính quy, có thể nói là mặt trái và phải song song tiến bộ.

Tuy Lâm Trúc còn rất trẻ tuổi nhưng với danh tiếng và lai lịch của hắn ta, nếu hắn ta nói muốn làm phần mềm cực oách hay thứ gì đó thì Tần Dương sẽ cho niềm tin trăm phần trăm.

Trên thế giới này còn có ai hiểu hacker hơn là một hacker khác? Như phần mềm diệt virus hoặc phần mềm bảo vệ máy vi tính, nếu hacker giỏi nhất thế giới cũng không thể công kích phá giải thì còn thứ gì có thể công phá?

Tần Dương không biết Lâm Trúc định làm ra tác phẩm gì, nhưng hắn tin tưởng khi Lâm Trúc làm ra thành phẩm vừa thấy vừa lòng thì tác phẩm đó nhất định rất ghê gớm.

Dù không suy xét đến tình nghĩa anh em giữa hai người thì tác phẩm như vậy rất đáng giá đầu tư, càng đừng nói quan hệ của hai người thân thiết.

Tần Dương về nhà, báo cho Hàn Thanh Thanh biết tin Lâm Trúc định gây dựng sự nghiệp, cô hơi cảm thán.

- Bốn người trong phòng ngủ các anh đều không đơn giản, mới năm thứ ba đã lần lượt vào xã hội, đều có bản lĩnh. Hà Thiên Phong kế thừa sự nghiệp trong nhà, sau khi rèn luyện năng lực của bản thân sẽ nhận bánh lái. Lâm Trúc mở đường đi khác, gây dựng sự nghiệp bằng kỹ thuật, rất giỏi. Tôn Hiểu Đông thoạt trông không có bản lĩnh đặc biệt gì nhưng bây giờ tài sản chắc trên triệu rồi nhỉ.

Tần Dương cười nói:

- Đúng là Tôn Hiểu Đông không có bản lĩnh gì đặc biệt, nhưng có một ưu điểm rất rõ rệt, đó là năng lực chấp hành mạnh. Lúc trước Tôn Hiểu Đông đi chạy tiêu thụ thì đào ba mét đất, đào móc ra tất cả người làm ăn dù chỉ có khả năng nhỏ nhoi, còn chịu nghe theo đề nghị của người khác, tính cách như vậy chỉ cần rèn luyện vài năm thì dù ném vào công ty lớn làm đại tướng xung phong mở đường cũng dư sức.

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Ý anh là Tôn Hiểu Đông không có đầu óc làm nhân vật số một, nhưng bàn về làm việc thì rất giỏi?

Tần Dương gật đầu, nói:

- Đúng vậy, cuộc sống quá khứ hạn chế tầm nhìn, tư duy của cậu ta, nên bây giờ cậu ta chưa thích hợp làm người ra quyết sách, nhưng cực kỳ thích hợp làm người chấp hành. Chỉ cần nói cho cậu ta biết nên làm như thế nào là cậu ta sẽ chấph ành vô cùng hoàn toàn, cực kỳ hoàn mỹ.

Hàn Thanh Thanh bật cười:

- Em hiểu, giống thời xưa soái tài và tướng tài dẫn quân. Soái tài chỉ huy thiên quân vạn mã bày mưu lập kế, tướng tài xung phong cạm bẫy dũng mãnh vô cùng, chỉ đâu đi đó.

Tần Dương bị so sánh của Hàn Thanh Thanh chọc cười:

- Đúng rồi, em ví dụ rất chính xác. Nhưng lão tam bị cuôộc sống trước kia hạn chế tư duy và tầm nhìn, khi nào bước ra ngoài, thấy nhiều, nếu trưởng thành nhanh thì có thể từ tướng tài biến thành soái tài, bao nhiêu ông chủ xí nghiệp lớn cũng là từ nông dân, công nhân bình thường leo lên từng bước, từng bước một trở thành nhân vật lớn bày mưu lập kế chỉ điểm giang sơn, đúng không nào?

Hàn Thanh Thanh chọt lồng ngực Tần Dương:

- Anh bây giờ cũng là từ nhân vật nhỏ từng bước biến thành nhân vật lớn, hơn nữa tốc độ rất nhanh.

Tần Dương bật cười, tự giễu nói:

- Anh mà là nhân vật lớn gì.

Hàn Thanh Thanh nhoẻn miệng cười:

- Không ai có thể một hơi nhảy lên trực tiếp trở thành nhân vật lớn, nhân vật lớn luôn sẽ có quá trình khiến người tiếp thu và tin tưởng chấp hành, anh đang ở trên đường. Lúc trước anh làm nhiều việc như vậy, đã khiến anh trở thành nhân vật công chúng nổi tiếng, nếu anh cứ tiếp tục đi tới trước, khi mỗi tiếng nói cử động của anh đều sẽ ảnh hưởng đến chục triệu người thì anh là nhân vật lớn!

Tần Dương bĩu môi, cười híp mắt nói:

- Vậy em có đồng ý để anh trở thành nhân vật lớn không?

Hàn Thanh Thanh khẽ thở dài:

- Thật ra em hy vọng anh sẽ giống như sư phụ của mình, làm một ẩn sĩ địa vị cao cả, khảy đàn, khám bệnh, sinh hoạt không âu lo, làm một số việc mình thích. Tiếc rằng anh không phải sư phụ, anh giống sư phụ nhưng càng vượt qua người, anh chỉ cần đi thẳng theo tuyến đường này là được. Anh đã định sẵn sẽ trở thành một nhân vật lớn.

Tần Dương nhéo mặt Hàn Thanh Thanh:

- Mặc kệ anh là nhân vật lớn hay nhỏ thì quan hệ của chúng ta đều như nhau. Em xem, người lãnh đạo Trung Quốc của chúng ta phỏng vấn nước khác, mang theo phu nhân đi dường còn tay nắm tay, lên xe vẫn nắm tay nhau.

Hàn Thanh Thanh nhoẻn miệng cười nói:

- Được rồi, ngày mai anh đi Mỹ hãy cẩn thận chút, nghe nói đấu giao hữu người tu hành thanh niên đợt này sẽ công khai một phần kết quả, e rằng anh lại sắp nổi danh!

Tần Dương cười gian:

- Lần này muốn nổi danh cũng hơi khó, đều là thiên tài dưới ba mươi tuổi của Trung Quốc hội tụ về, Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh được gọi là song kiêu cũng đi, đều là thiên chi kiêu tử, không dễ nổi bật đâu.

Ánh mắt Hàn Thanh Thanh khác lạ nói:

- Có lẽ anh nói là sự thật, nhưng trực giác cho em biết lần này anh vẫn sẽ hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Như chuyến đi Nhật Bản, Hàn Quốc của anh, khi đó anh có nghĩ rằng sẽ gây ồn ào đến mức mọi người đều biết, nổi tiếng trên mạng không?

- Em không tin tưởng anh.

Tần Dương vuốt sống mũi, vẻ mặt lúng túng như khi bị người thấy quên kéo kháo kéo quần, nhưng giây sau trở về thản nhiên, thậm chí ánh mắt hơi tỏa sáng tràn ngập mong đợi.

- Nhưng mà, lần này nổi danh là giành vinh quang cho nước, anh thì không ngại, bởi vì nổi danh đại biểu thắng lợi, mặc kệ là anh hay Trung Quốc đều cần thắng lợi!

Hàn Thanh Thanh khẽ ừ:

- Em sẽ cổ vũ cho anh!

...

Sáng sớm hôm sau, Tần Dương cưỡi máy bay đến Kinh Thành, vì tất cả tuyển thủ tham gia đấu giao hữu thanh niên lần này phải hội hợp báo danh ở Kinh Thành, rồi từ người của nhà nước dẫn đi Mỹ tham gia thi đấu.

Đây là hoạt động giao lưu giữa các nước, nên mọi thứ phải làm theo quy trình chính thức chứ không phải riêng tư, gặp mặt nhau rồi xong việc.

Tư Đồ Hương và hai người Brewer sẽ mang Lucian đi thẳng tới Mỹ, họ không đi chung với Tần Dương, họ là kỳ binh được hắn đặt trong bóng tối.

Tần Dương từng quậy một trận ở Mỹ, lúc trước còn phát sinh xung đột với gia tộc Nord. Tần Dương nghe Đoan Mộc Phong báo cho một tin tức xác định là gia tộc Nord có một thiên tài tu hành sẽ tham gia hội giao lưu lần này, khiến hắn càng khẳng định hội giao lưu sẽ không bình tĩnh.

Ngoài mặt gia tộc Nord buông bỏ Bill, nhưng để mặc Bill xuống tay với mình, mình giết Bill, ép hỏi tình hình sau màn làm gia tộc Nord mặt xám mày tro, gà bay chó sủa, sao bọn họ chịu bỏ qua được?

Tạm không nói gia tộc Nord có chơi chiêu ngầm hay không, trong đấu giao hữu chắc hẳn thiên tài của gia tộc Nord sẽ bắt lấy cơ hội đánh nhau với mình.

Tần Dương đã đề phòng trước, anh rất muốn kiến thức gia tộc Nord sẽ giở chiêu gì ra.
Bình Luận (0)
Comment