Chương 1695: Trận so tài truyền sóng trực tiếp?
Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế New York, một chiếc xe khách đón tất cả mọi người cùng tới khách sạn.
Trước cửa khách sạn, Tần Dương duỗi lưng một cái:
- Haiz, cả người cứng ngắc rồi, cuối cùng đã tới nơi rồi.
- Tối hôm nay và ngày mai hình như không có lịch trình gì, có thể nghỉ ngơi cho khỏe, thư giãn một chút, duy trì trạng thái tốt nhất.
Đoan Mộc Phong dẫn đội quay đầu cười tiếp lời, bỗng nhiên dặn dò:
- Mọi người có thể ra ngoài dạo phố, có thể ngủ ở khách sạn, tự sắp xếp cho mình, nhưng uống rượu gì đó thì không được uống say, ảnh hưởng tới trạng thái thi đấu, ngoài ra mọi người cũng phải chú ý an toàn, đừng đi tới địa điểm vắng vẻ, nhất là ban đêm...
Đoan Mộc Phong nói tới đây liền ngừng lại một chút, nhìn thấy được vẻ mặt mọi người đều thể hiện vẻ kỳ quái, bật cười bất lực, hít một hơi nói:
- Dù sao an toàn là trên hết, cẩn thận một chút cũng không xấu, nơi này không cấm dùng súng đâu.
Tất cả mọi người đều cười vang.
Đoan Mộc Phong đương nhiên biết vì sao vẻ mặt của mọi người lại cổ quái, vì sao lại bật cười to. Ở đây đều là những tinh anh tham gia đấu giao lưu giữa hai nước, thực lực của bọn họ cơ bản đều là Thiên Nhân khiếu huyệt hai mươi bảy, thậm chí có cả Thiên Nhân đỉnh phong, còn sợ đi đêm sẽ gặp phải tội phạm cầm súng uy hiếp sao?
Nếu ai mắt mù, tới cướp bọ họ thì đó mới thực sự xem như cực kỳ xui xẻo.
Đoan Mộc Phong cười bổ sung:
- Chúng ta đều là người trưởng thành, ta cũng sẽ không dặn dò từng người từng việc một nữa, chẳng qua lần đấu giao lưu này sẽ phải truyền sóng trực tiếp, hơn nữa cũng sẽ có rất nhiều người xem có mặt ngay tại đó, nếu ai có biểu hiện không tốt chỉ vì trạng thái không tốt, như vậy không chỉ khiến quốc gia mất mặt, mà bản thân người đó cũng sẽ bị người mình mắng chửi nhiều lắm đấy.
Tần Dương lập tức mở to hai mắt, giật mình hỏi:
- Truyền sóng trực tiếp? Người thường tới tận nơi xem?
Không chỉ có Tần Dương, mà có rất nhiều người cũng trợn to hai mắt, giật mình nhìn Đoan Mộc Phong, cũng đợi câu trả lời của hắn ta.
Nụ cười của Đoan Mộc Phong ảm đạm hơn hai phần, trầm giọng nói:
- Đúng vậy, mặc dù sẽ không phát sóng trực tiếp, chỉ truyền sóng trong lục địa, nhưng biểu hiện của mấy đứa trên lôi đài cũng sẽ thể hiện trước mặt người trong nước, trong đó cũng bao gồm cả người nhà và bạn bè của mấy đứa, cho nên mọi người đều phải tự cố gắng, phát huy một mặt tốt nhất của bản thân, giành lấy vinh quang cho bản thân, giành lấy vinh quang cho quốc gia.
Tần Dương giật mình, quay đầu lại nhìn những người khác, phát hiện vẻ mặt của mọi người cũng không khác lắm.
Từ trước đến nay người tu hành đều giống như che một tầng lụa mỏng, người thường biết có người tu hành tồn tại, nhưng rốt cuộc người tu hành lợi hại như thế nào thì người thường lại không thể biết được, đây cũng là kết quả mà phía chính phủ cố ý khống chế. Thế nhưng vì sao lần này lại phải truyền sóng trực tiếp?
Như vậy không phải trực tiếp đẩy người tu hành đứng dưới ánh đèn sân khấu, để mọi người có thể nhìn thấy được rõ ràng rồi sao?
Tại sao lại có sự thay đổi như vậy?
Điều này cũng không phải một sự thay đổi nhỏ, một khi đã công khai rồi sẽ dậy lên một làn sóng lớn, mà không phải chỉ khơi dậy nửa sóng hay một lần, tất sẽ dấy lên cơn thủy triều tu hành điên cuồng. Sự việc này tất sẽ tạo nên sự thay đổi xã hội cực lớn.
- Thưa ngài, những trận đấu hoặc buổi tụ hội của người tu hành trước kia cũng chỉ được truyền sóng hoặc người tu hành trong giới tham dự, người thường cũng không được tiếp xúc nhiều, vì sao lần này cần tạo ra sự thay đổi lớn như vậy?
Đoan Mộc Phong bật cười:
- Biến đổi có mọi lúc mọi nơi, điều này cũng là một cách để thử thay đổi, còn về nguyên nhân cụ thể, đó là quyết định của cấp trên, ta cũng chỉ là một người chấp hành, cũng không nắm rõ lắm, chẳng qua bất kể có công khai hay không thì tất cả đều nên biểu hiện cho thật tốt, cố gắng phát huy, giành được một thành tích thật tốt.
Đoan Mộc Phong không tiết lộ quá nhiều, xoay người vội vàng làm những chuyện khác, nhưng phần đông những tuyển thủ tham gia thì đã không bình tĩnh được nữa, đều cùng quay sang nói chuyện với nhau.
- Sao tôi có cảm giác rất thần bí vậy nhỉ.
- Đúng vậy, trước đó cũng chưa từng được nghe nói tới, đột ngột nói như vậy cảm thấy thật bất ngờ. Trước kia cũng không có chuyện như vậy mà, sao lần này đột ngột công khai vậy?
- Chẳng lẽ quốc gia dự định đưa ra chính sách quan trọng gì, như thế này là dự định thí điểm, sau đó mở rộng ra sao?
- Cũng không thể có ý định thúc đẩy toàn dân tu hành đó chứ, như vậy không khoa học.
- Tôi cũng cảm thấy không phải là toàn dân tu hành, nhưng trong chuyện này khẳng định có chuyện gì đó đã xảy ra mà chúng ta không biết...
- Việc này chúng ta không biết là rất bình thường, nhưng trong nhà cũng không nghe thấy bất cứ tin đồn gì, có nhà ai nghe ngóng được tin đồn gì về chuyện này không?
- Lần đầu tiên tôi nghe nói đấy, mấy anh thì sao?
Tần Dương không lên tiếng, yên lặng nghe rất lâu, phát hiện ra việc này chưa có một ai biết được trước, xem ra quả thật đây là lần đầu tiên Đoan Mộc Phong mở lời nhắc tới, hẳn quyết sách này do lãnh đạo cấp cao đưa ra, hơn nữa số người biết được cũng bị hạn chế cho rất ít người.
Trần Hầu sáp lại gần:
- Tần Dương, anh thấy thế nào?
Tần Dương nhún vai:
- Tôi cảm thấy rất tốt, thật ra mọi người ít nhiều cũng biết được một chút, hiện giờ chẳng qua chỉ phơi bày tầng mạng che mặt cuối cùng mà thôi.
Ánh mắt Trần Hầu có phần kỳ quái nhìn Tần Dương:
- Nếu mà để xét thì sợ rằng sẽ có chút liên quan tới anh đấy!
Tần Dương ngạc nhiên nhìn Trần Hầu:
- Sao lại có liên quan tới tôi được?
Trần Hầu nhỏ giọng cười nói:
- Anh đã quên sự việc bản thân đã quét ngang cảnh giới Thiên Nhân của cả Nhật Bản rồi sao, mặc dù trên mạng không lan truyền video, nhưng có người dùng lời văn miêu tả sự kiện bảy ngày đó, được lan truyền rộng rãi trên mạng, mọi người đều đã biết anh là một người tu hành rất lợi hại, cũng đã biết trên đời này có rất nhiều người tu hành...
Tần Dương trợn to hai mắt:
- Không phải chứ, cái này cũng muốn đổ lên đầu tôi?
Trần Hầu cười nói:
- Anh quả thật đừng nói, anh suy nghĩ một chút đi, những chuyện náo loạn lớn ở trên mạng nào, người tu hành trong nước ai với ai đánh một trận, ai đánh ai tới mức phun máu, loại chuyện này căn bản không ai chú ý tới, cũng không có gì hot, đương nhiên cũng không có tính lan truyền. Nhưng anh làm lớn mà, Nhật Bản, cướp được quốc bảo của Trung Quốc, võ đài, một người khiêu chiến cảnh giới Thiên Nhân cả Nhật Bản, không cái nào không phải nhân tố bùng nổ trên mạng. Anh làm ra chuyện như vậy, mặc dù không nói là khắp cả đất nước đều biết, nhưng ít nhất toàn dân mạng đều biết, mà cả Trung Quốc có bao nhiêu người dùng mạng internet chứ?
Tần Dương chớp mắt:
- Không thể nào chứ, tôi thừa nhận chuyện kia tôi làm có hơi lớn, khiến nhiều người chú ý hơn, nhưng không đến mức khiến quốc gia phải thay đổi chính sách chứ?
Trần Hầu cười nói:
- Tôi cũng không nói quốc gia thay đổi chính sách là vì anh mà, chắc chắn họ có cách nghĩ của riêng họ. Tôi chỉ nói là khi phát triển chắc chắn đã cân nhắc tới năng lực thừa nhận của mọi người, mà một khi năng lực thừa nhận thay đổi, anh cũng có một ít công lao nhất định đấy!
Tần Dương cười ha ha nói:
- Được rồi, anh nói như vậy thì tôi cũng không có cách nào phản bác lại được, có cần tôi xin một chút, để cho quốc gia thưởng cho tôi một phần thường nào đó không, ừ, phần thưởng phát triển giới tu hành?
Trần Hầu lập tức bật cười, khẽ nói:
- Anh có thể thử xem, khà khà, không chừng sẽ cho thì sao... Cũng phải nói lại, lần này cần phát triển thúc đẩy trên mạng, vậy thì thay đổi sẽ rất lớn rồi, chúng ta phải cố gắng biểu hiện thật tốt, nếu không khi trở về còn bị ngập trong đống nước miếng chửi rủa mà chết đuối đấy.
Trần Hầu hơi ngừng lại một chút, sau đó trầm tư nói:
- Anh nói xem nếu như lần này lộ diện, sau khi trở về liệu sẽ có người chạy tới cửa nhà tôi bái sư học nghệ hay không?