Chương 1696: Dẫn tôi đi cùng ra oai cùng bay
Bái sư học nghệ?
Tần Dương cảm thấy video quay trận đấu một khi được phơi bày ra ánh sáng quả thật có thể có chuyện như vậy xảy ra, nhưng áp lực của Tần Dương không lớn.
Ẩn Môn chỉ đơn truyền một mạch, bản thân Tần Dương cũng mới gia nhập Ẩn Môn, đi đâu thu nhận đồ đệ chứ?
Có lý do này thì có thể từ chối tất cả rồi.
Mọi người thảo luận một lúc, cùng ôm theo tâm tư khác nhau bước vào khách sạn, làm thủ tục vào ở.
Tần Dương vào phòng của mình, đặt hành lý xuống, xử lý đồ đạc, rửa mặt mũi, ngồi lên ghế sô pha, lấy di động gửi một tin nhắn báo bình an cho Hàn Thanh Thanh.
- Đã tới khách sạn, vừa nhận được tin tức lần này sẽ truyền sóng trực tiếp đấy.
Tần Dương vốn đang cân nhắc múi giờ chênh lệch, hẳn Hàn Thanh Thanh còn đang ngủ, cũng mong đợi tin nhắn trả lời của Hàn Thanh Thanh, không ngờ cô đã nhanh chóng nhắn tin trả lời.
- Truyền sóng trực tiếp? Trực tiếp sao?
Tần Dương:
- Ghi hình truyền sóng, hẳn là không dám trực tiếp đâu, dù sao thì loại so đấu như của bọn anh đều có thể xảy ra vấn đề bất cứ lúc nào, chắc hẳn sẽ được ghi hình lại trước, sau đó tiến hành biên tập cắt nối nhất định, rồi mới đăng tải, nếu như xuất hiện tràng đấu quá kịch liệt, đánh tới mức phun máu hay gãy tay, gãy chân gì đó, thì chắc hẳn sẽ bị cắt bỏ, dù sao thì lực đánh cũng mạnh quá mà.
Hàn Thanh Thanh:
- An toàn là trên hết, gắng hết sức là được rồi, anh cũng đừng liều mạng đấy, đây chỉ là một cuộc so tài mà thôi.
Tần Dương:
- Ừ, anh sẽ chú ý an toàn, đánh thức em rồi, em tiếp tục ngủ đi, khi về nói chuyện tiếp.
Hàn Thanh Thanh:
- Được, mặc dù em cũng hi vọng có thể nhìn thấy bóng dáng của anh qua tivi, nhưng em cũng không muốn nhìn thấy anh bị thương đâu.
Tần Dương:
- Yên tâm, đoạn phim kia không biết đến khi nào mới đăng tải, khi đó anh hẳn đã sớm trở lại rồi, có lẽ đến lúc đó anh đã ngồi trên ghế sô pha ôm em cùng xem rồi.
Hàn Thanh Thanh:
- Được, em ngủ đây, khi về lại nói chuyện tiếp.
Tần Dương đóng khung chat, trở lại trang chủ, nhìn thấy trong nhóm đoàn trao đổi có người gọi tên mình, liền tiện tay mở nhóm ra.
Trần Hầu:
- Tần Dương, tiếng anh của tôi không tốt lắm, anh chuyên tiếng anh, dẫn tôi cùng thăng hoa đi!
Sau khi Trần Hầu nói những lời này, bên dưới lập tức có người tán đồng theo.
-+ 1!
- Cùng cầu!
- Thêm tôi nữa, nếu không tôi sẽ cảm thấy phải chết đói trong khách sạn, tôi chỉ biết nói hello và bye bye thôi!
- Cầu dẫn theo mở mang kiến thức cuộc sống về đêm ở New York!
Tần Dương nhìn lướt qua, trong mấy người này còn có Triệu Thanh Long, Triệu Thanh Long chính là người nói cùng cầu kia.
Tần Dương tiện tay gõ chữ:
- Được rồi, vậy tối nay có ai đi với tôi không, tôi mời.
Tần Dương vừa hô một câu đã lập tức có nhiều người tiếp lời.
- Ha ha, ông chủ Tần mời không thể bỏ qua được, tính thêm tôi nhé!
- Tôi!
- Lại có thể ăn trực một bữa, cảm ơn ông chủ Tần đã ban mỹ thực cho tôi!
Người trong nhóm này đều là người trẻ khoảng ba mươi tuổi đổ lại, ai ai cũng đều ngập tràn sức sống tuổi trẻ, nghe được Tần Dương mời, mấy người họ lập tức bật cười báo danh.
Tần Dương cũng không nói nhiều, giơ tay nhìn đồng hồ, rồi cười gõ chữ:
- Sáu giờ tối, tập hợp ở đại sảnh cùng xuất phát, tôi tìm ở gần đây trước có thứ gì ăn ngon, nguyện ý tới thì cùng tới đi, tôi sẽ không tới gọi từng người một đâu.
Tần Dương tắt khung chat, bỗng nhớ tới Nessa ở Las Vegas, liền trực tiếp gọi một cú điện thoại tới.
Đã đến Mỹ rồi mà không chào hỏi Nessa một câu, nếu mà sau này gặp phải quả thật không thể nói nên lời.
- Tần, thế nào mà lúc này lại gọi điện cho tôi, Trung Quốc lúc này hẳn vẫn còn là sáng sớm nhỉ?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Sáng sớm? Không biết nữa, chỗ của tôi ánh mặt trời đang chiếu rạng ngời đây.
Nessa sửng sốt, bất chợt bình tĩnh lại, giọng điệu thể hiện sự vui mừng:
- Anh đến Mỹ rồi?
Tần Dương cười gật đầu:
- Đúng vậy, người tu hành trẻ của hai nước Trung Quốc và Mỹ tổ chức thi đấu giao lưu, tôi là tuyển thủ tham dự, vừa tới khách sạn ở New York đây.
- Trận đấu của mọi người diễn ra trong bao lâu, anh sẽ ở đây bao lâu?
Tần Dương ngoan ngoãn đáp lời:
- Tính cả thời gian nghỉ ngơi, trận đấu chắc hẳn diễn ra trong năm ngày, còn về hành trình của tôi thì không nhất định đâu.
Nessa dứt khoát nói:
- Được, tôi lập tức đặt vé, chắc hẳn đến nửa đêm là tới New York, anh có thể mời tôi ăn đêm không?
Tần Dương cũng không kinh ngạc trước hành động dứt khoát của Nessa, cười nói:
- Không cần phải gấp gáp như vậy chứ, ngày mai bọn tôi nghỉ ngơi, sáng mai cô xuất phát, buổi chiều chẳng phải chúng ta sẽ gặp mặt rồi sao?
- Ngày mai mọi người nghỉ ngơi sao, vậy tôi càng phải tới lúc tối nay, như vậy ngày mai mới được đi khắp nơi với anh. Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, tôi đến nơi sẽ nhắn tin cho anh, nếu anh mệt thì cứ ngủ đi, sáng ngày mai chúng ta gặp mặt cùng ăn bữa sáng là được.
Tần Dương thấy Nessa kiên quyết như vậy liền cười nói:
- Cô đã muốn tới rồi thì sao tôi có thể ngủ được, tôi tới sân bay đón cô, mời cô ăn khuya!
Nessa khẽ cười nói:
- Anh không bị lệch múi giờ sao?
Tần Dương cười nói:
- Tôi chính là người tu hành đấy, sao có thể yếu ớt như vậy được, đợi lát nữa tôi nghỉ ngơi một chút rồi ra sân bay.
- Được, vậy thì vất vả cho anh rồi, hôn một cái, moah!
Tần Dương bật cười, Nessa chính là người thừa kế của phù thủy trắng, nhưng vẫn có thể làm hành động đáng yêu như vậy, quả thật khiến người khác không thể tưởng tượng được.
- Được, sau khi đặt được vé rồi thì nhắn thông tin vé bay cho tôi.
- OK!
Sau khi Tần Dương ngắt điện thoại được mấy phút liền nhận được tin nhắn Nessa gửi tới, chuyến bay sẽ đến New York ngay khi trời vừa rạng sáng.
Từ Las Vegas đến New York cũng không gần, tương đương với gần như đi ngang cả nước Mỹ, hơn hai nghìn năm trăm ki lô mét, mà hành động nhận được tin tức lập tức bay tới này của Nessa khiến trong lòng Tần Dương lập tức cảm thấy ấm áp.
Sáu giờ kém năm phút, Tần Dương đã tắm rửa xong, đổi mặc một bộ quần áo rộng rãi, xuất hiện tại đại sảnh.
Trần Hầu đứng từ chiếc ghế sô pha ở đại sảnh dậy, cười khà khà nói:
- Ôi, địa chủ, quan phiên dịch, người dẫn đầu của chúng tôi rốt cuộc đã tới rồi.
Tần Dương cười ha ha:
- Chẳng phải còn chưa tới giờ sao, anh đã tích cực như vậy rồi?
Ánh mắt Tần Dương đảo qua, Triệu Thanh Long, Trần Hầu cùng với Châu Luân và Tôn Diệp cũng đều tới, ngoài ra còn có ba nam một nữ, nữ vậy mà lại chính là Vân Bạch Linh.
Tần Dương tiến lên trước, cười chào hỏi:
- Vân tiểu thư...
Trên gương mặt cao ngạo của Vân Bạch Linh xuất hiện nụ cười nhẹ nhàng nhu hòa:
- Tần Dương không cần khách sáo như vậy, gọi tên của tôi cũng được, anh cũng đơn giản gọi tôi là Bạch Linh đi, bạn bè của tôi đều gọi tôi như vậy.
Bạch Linh?
Bạn bè?
Được rồi, người ta là chủ động thể hiện thiện chí, coi Tần Dương là bạn bè rồi.
Đương nhiên Tần Dương sẽ không không để ý tới phần thiện chí này. Cô gái người ta đã nói như vậy rồi, chẳng lẽ hắn còn cứng miệng gọi họ của người ta, chẳng phải đã chứng minh không coi người ta là bạn bè rồi sao?
- Được thôi, Bạch Linh, cái tên này hay!
Vân Bạch Linh nghe thấy Tần Dương thay đổi cách gọi, nụ cười trên gương mặt càng rõ ràng hơn.
Tần Dương chào hỏi với ba người còn lại, giới thiệu với nhau, nhìn tới thời gian, Tần Dương liền cười nói:
- Tới giờ rồi, chúng ta xuất phát kiếm ăn thôi!
Trần Hầu cười nói:
- Anh chiếm đóng xong chưa?
Tần Dương bật cười ha ha:
- Thật ra không cần chiếm đóng, trực tiếp thuê một hướng dẫn viên du lịch trên mạng, hướng dẫn viên sẽ dẫn đi ăn, mua, chơi khắp nơi...
Trần Hầu bĩu môi:
- Như vậy chẳng có ý nghĩa gì, nam hướng dẫn viên tôi nhìn mà chướng mắt, còn nữ hướng dẫn viên ấy mà, lỡ như tôi muốn tới chỗ gì đó, thì cảm thấy không thuận tiện, khà khà, vẫn là anh em nhà mình tốt, vừa được đưa đi chơi mà còn thanh toán được...