Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1692 - Chương 1703: Không Nên Quên Đi Sự Tồn Tại Của Chúng Ta

Chương 1703: Không nên quên đi sự tồn tại của chúng ta
 

- Đã xảy ra chuyện gì rồi, trông sắc mặt của anh không được tốt lắm?

Tần Dương trở về phòng, Nessa nghiêng đầu liếc mắt nhìn Tần Dương, ân cần hỏi thăm.

Tần Dương khoát tay:

- Không có gì, vẫn là chuyện ngày hôm qua thôi, người phụ trách phía Mỹ tới tìm tôi tìm hiểu tình huống một chút, đồng thời khuyên chúng tôi tốt nhất đừng nên ra ngoài, nói rằng có thể còn có kẻ không muốn nhìn thấy trận so tài giao lưu được tiến hành, cho nên mới ra tay với chúng tôi. Vì để an toàn, tốt nhất nên ở trong khách sạn.

Nessa cười an ủi:

- An toàn là trên hết, vả lại ở trong khách sạn cũng rất tốt, thế giới hai người.

Vì Đoan Mộc Phong đã dặn đi dặn lại Tần Dương không nên tiết lộ về chuyện của Niết Bàn, cho nên Tần Dương cũng không nói thêm gì với Nessa, chỉ vươn tay ôm lấy cô:

- Chúng ta tiếp tục xem phim đi.

- Ừ, tôi đã tạm dừng chờ anh đấy, chúng ta tiếp tục thôi.

Tần Dương và Nessa cùng ngồi trên giường xem tivi, tầm mắt của Tần Dương đặt trên tivi, nhưng tâm tư lại phiêu bạt tới nơi khác.

Niết Bàn kia rốt cuộc có lai lịch thế nào?

Có thể khiến một quốc gia ngây ngốc như vậy, chắc chắn không đơn giản chỉ là trong tổ chức có cường giả Chí Tôn, mà tính chất nguy hiểm của tổ chức này đã lớn tới mức khiến quốc gia phải chú trọng, thậm chí là kiêng kị.

Người diệt thế?

Một sự tồn tại đã từ rất lâu giống như người tu hành?

Như vậy có phải đã thể hiện rõ rằng tổ chức Niết Bàn này do người tu hành đời đầu sáng lập ra hay không?

Người diệt thế truyền thừa tồn tại hơn một ngàn năm?

Như vậy chẳng phải quá mạnh rồi sao.

Thế hệ này nối tiếp qua thế hệ khác đều muốn hủy diệt thế giới, hơn nữa loại tín ngưỡng này còn có thể mạnh mẽ tiếp nối được, không mài mòn theo thời gian, vậy sợ rằng bọn họ chung quy đã có một số thứ có thể khiến kẻ khác tin tưởng, phục tùng, nếu không thì ai dám làm loạn cùng với bọn họ kia chứ?

Hắn cũng thật xui xẻo, ra nước ngoài đấu một trận vậy mà lại liên đới với một tổ chức cổ như vậy.

Đợi sau khi trở về, hắn phải đến hỏi Long Vương một chuyến mới được.

Đoan Mộc Phong từng nói Long Vương là nhân vật có đủ quyền hạn, nhất định hiểu rõ tình huống của chuyện này, chẳng qua không biết Long Vương có thể tiết lộ cho hắn biết hay không, dù sao thông tin bảo mật quyền hạn cao như vậy không phải vì đề phòng bị tiết lộ ra sao?

...

Phía Tây New York.

Trong một trang viên với diện tích rộng lớn.

Một chiếc xe đi vào trong trang viên, sau đó lái thẳng tới khu vực bãi đỗ xe cực lớn. Chiếc xe dừng lại, một người đàn ông trung niên bước xuống xe, vẻ mặt âm trầm nhanh chóng bước vào bên trong căn biệt thự trước mặt.

Trong căn phòng khách rộng rãi, một lão giả tóc bạc trắng ngồi trên chiếc ghế sô pha bằng da thật, trong tay cầm chống một cây gậy ba-toong, hơi nhíu mày, nét mặt có phần nghiêm túc, hai mắt hơi nhắm lại giống như đang trầm tư, sau ghế sô pha có một lão giả lưng hơi còng đang đứng.

Người đàn ông trung niên đi tới gần sảnh lớn, nhìn thấy lão giả tóc trắng ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt lập tức nghiêm nghị hẳn, thể hiện dáng vẻ cung kính, bước nhanh tới trước mặt lão giả kia, đứng lại, cung kính chào hỏi:

- Tiên sinh Augustus.

Lão giả tóc trắng mở hai mắt ra, tầm mắt nhìn tới người đàn ông trung niên kia, chậm rãi mở miệng, giọng nói khàn khàn âm trầm.

- Frank, anh thất bại rồi!

Trên gương mặt của người đàn ông Frank thể hiện mấy phần sợ hãi, gương mặt trắng bệch, hai tay rủ hai bên người bất an vặn xoắn mấy cái, giọng nói có chút gấp gáp giải thích cho bản thân:

- Tên người Hoa chết tiệt kia phát hiện ra hành động của chúng ta, phản ứng lại quá nhanh, Enoch và Jason đều chết trước công kích của gã, tôi kích nổ bom, nhưng gã đã đá bay mất bom rồi...

Ánh mắt của lão giả tóc trắng Augustus lập tức trở nên lạnh lẽo:

- Ta đã xem camera giám sát trong nhà hàng rồi, không cần anh phải trình bày lại với ta một lần nữa.

Sau khi sự kiện kia xảy ra, cảnh sát đã đến hiện trường, đầu tiên là lấy đi tất cả camera giám sát trong nhà hàng, sau này đoạn camera giám sát được xếp vào chứng cứ với quyền hạn rất cao, người bình thường căn bản không thể tiếp xúc dược. Thế nhưng mới cách sự việc xảy ra có nửa ngày mà Augustus đã nói gã đã xem qua camera, có thể thấy được năng lực của gã cao đến thế nào.

Hô hấp của Frank lập tức có phần gấp rút, khuôn mặt ửng đỏ, gã dường như muốn phản biện lại cho bản thân, nhưng sau mấy lần hô hấp gã lập tức suy sụp, đầu cũng cúi thấp xuống, ánh mắt có mấy phần sợ hãi.

- Đúng vậy, thưa tiên sinh Augustus, tôi đã thất bại, xin cho tôi thêm một cơ hội nữa, tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.

Augustus lạnh lùng nhìn Frank:

- Hiện giờ cả thế giới đều đang nhìn chằm chằm đất nước này, khách sạn mà đoàn giao lưu Trung Quốc ở trong tối có không biết bao nhiêu kẻ đang canh chừng, anh chỉ cần vừa ló đầu sẽ bị người ta bắt được, anh cảm thấy anh còn có cơ hội thành công sao?

Sắc mặt của Frank càng trắng tới mức cắt không còn giọt máu. Hình phạt giành cho nhiệm vụ thất bại bản thân gã cũng hiểu được rõ ràng.

- Tiên sinh Augustus, xin cho tôi thêm một cơ hội nữa.

Augustus lắc đầu:

- Hiện giờ thân phận của mấy người đã bị lộ, bọn họ đã biết các người tới từ Niết Bàn...

Ánh mắt Frank thể hiện vẻ hoảng sợ:

- Tiên sinh Augustus, tôi lập tức rời đi, tôi tới châu Phi, ngây ngốc ở một quốc gia nhỏ nào đó, tôi thề tôi tuỵet đối sẽ không trở về nữa!

Augustus lạnh lùng nhìn chằm chằm Frank:

- Anh cũng biết chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật tốt nhất, ta cũng không muốn nghe thấy anh nói với cảnh sát ra tên của ta đâu!

Cả cơ thể của Frank đều khẽ run lên vì sợ hãi:

- Tôi sẽ không nói năng lung tung đâu! Tiên sinh Augustus, xin ngài hãy tin tưởng tôi...

Augustus không có kiên nhẫn nghe lời khẩn cầu của Frank, giơ tay của mình lên, nhẹ nhàng hất tay về phía trước ra dấu:

- Giết hắn!

Lão giả gầy nhom đứng sau ghế sô pha giống như quỷ ảnh vọt tới hướng Frank. Frank quá sợ hãi, xoay người muốn chạy, nhưng gã còn chưa kịp chạy được một bước thì lão giả gầy nhom đã tới sát bên người Frank, xuất chưởng như đao, bàn tay khô gầy trực tiếp đâm vào trong vị trí trái tim của Frank.

Frank đột ngột đứng thẳng người, há to miệng, trong ánh mắt ngập tràn sự hoảng sợ và không cam lòng, vì lão giả gầy nhom đã nắm được trái tim của gã.

- Xin bỏ qua cho tôi...

Frank còn chưa nói hết lời, lão giả đã nhếch môi cười với gã, nụ cười vô cùng âm trầm quỷ dị, cùng lúc đó tay của gã cũng đã dùng lực thật mạnh bóp nghiến một cái.

Thân thể của Frank vô lực bổ nhào xuống mặt đất, lão giả rút bàn tay nhuốm đầy máu tươi ra, lau vài cái trên thân thể của Frank.

Augustus nhìn một màn này lập tức hơi nhíu mày.

- Xử lý thi thể của gã sạch sẽ, không được để lại bất cứ dấu vết nào.

Lão giả đáp ứng, ngay sau đó tiếp lời:

- Tiên sinh, vì sao phải phái một kẻ ngu xuẩn như Frank chấp hành nhiệm vụ này, đám thanh niên Trung Quốc kia đều là tinh anh một thế hệ, Frank không có thực lực bằng bọn chúng, nếu quả thật muốn giết bọn chúng thì tôi đích thân ra tay là được, tuyệt đối sẽ không để một kẻ nào chạy thoát...

Augustus lắc đầu:

- Cái tên Frank ngu xuẩn kia kết cục tốt nhất chính là chết trong nhà hàng, nhưng gã sợ chết mới chạy thoát trở về đây...

Augustus hơi ngừng lại một chút, chuyển tầm mắt nhìn tới thi thể của Frank, giọng nói lạnh lẽo:

- Ta cố ý phái đám có án thấp như Frank đi chịu chết chính vì nhắc nhở một số kẻ không nên quên đi sự tồn tại của chúng ta, rất nhanh thôi sẽ tới lúc chúng ta xuất hiện rồi.
Bình Luận (0)
Comment