Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1700 - Chương 1711: Đấu Cá Nhân Xin Nhờ Vào Anh!

Chương 1711: Đấu cá nhân xin nhờ vào anh!
 

Ánh mắt mọi người đều tụ tập vào màn hình lớn, quả cầu rút thăm đang quay, kéo theo trái tim của mọi người.

Đội nước Mỹ vốn đinh ninh thắng chắc lúc này trong mắt cũng lộ tia hồi hộp, bởi vì nhóm người Tần Dương đến trước, không thể che giấu thành viên dự thi được.

Triệu Thanh Long, một trong Song Kiêu thế hệ trẻ Trung Quốc.

Tần Dương, từng càn quét Thiên Nhân cảnh của Nhật Bản không người địch nổi.

Không ngờ hai người này để lại đến cuối cùng, tuy rằng bên ta còn có một thành viên thực lực Siêu Phàm, nhưng cảm giác hoàn toàn không yên tâm.

Hai quả cầu nhỏ nhảy ra, hình ảnh trên màn hình to lớn biến đổi.

- Fousseni nước Mỹ đấu với Tần Dương Trung Quốc.

Tần Dương quay đầu nhìn về hướng Triệu Thanh Long:

- Mong ước của anh đã thành sự thật.

Mắt Triệu Thanh Long lóe tia phấn chấn nói:

- Tần Dương, anh nhất định phải thuận lợi thắng được trận này!

Tần Dương mỉm cười nói:

- Tốt, chỉ cần người kia không phải thực lực Siêu Phàm thì tôi nghĩ sẽ không khó thắng.

Tần Dương nói lời này không khoa trương, dù sao hắn có chiến tích tương tự, không ai cảm thấy hắn nói lời này có gì sai.

Triệu Thanh Long vỗ vai Tần Dương:

- Tôi chờ tin tức tốt của anh!

Tần Dương gật đầu, cất bước đi hướng lôi đài.

Trên khán đài vang lên tiếng hét to rung trời.

- Tần Dương, cố lên!

- Tần Dương, đánh gã!

- Tần Dương!

- Tần Dương!

Vô số âm thanh rải rác dần hội tụ lại, cuối cùng thành tiếng kêu tên đơn giản.

Tần Dương ngừng bước dưới lôi đài, ngước đầu phất tay với khán đài mé phía bắc.

Tiếng hoan hô càng lớn hơn.

- Tần Dương, em yêu anh!

Một giọng nữ phá tan tiếng hò reo xung quanh, có chút chói tai vang vọng trong nhà thi đấu.

Tần Dương vuốt sống mũi, khán giả rất nhiệt tình.

Khu vực tuyển thủ, nét mặt của các tuyển thủ, nhân viên công tác có chút kỳ lạ và hưng phấn.

Lúc trước các tuyển thủ lên đài, khu vực khán giả tuy cũng rộ lên tiếng hò reo cổ vũ, nhưng đa phần là cổ động viên Trung Quốc, khẩu hiệu đều là ‘cố lên, Trung Quốc’, ‘Trung Quốc tất thắng’. Hiện giờ Tần Dương đi lên đài, những người kia dứt khoát gọi tên của hắn.

Điều này chứng minh cái gì?

Chứng minh rằng khán giả biết Tần Dương và cực kỳ ủng hộ hắn.

- Người so với người tức chết người. Tần Dương quá được yêu thích, dù ở sân khách Mỹ thì vẫn là thần tượng trong lòng vô số người Trung Quốc.

- Hết cách, màn biểu hiện của anh ta ở Hàn Quốc, Nhật Bản, Warsa đủ chinh phục bất cứ người Trung Quốc nào. Chỉ cần biết đến hắn, tìm hiểu về hắn thì tất nhiên sẽ thật lòng khâm phục anh ta!

- Tuy tôi lớn tuổi hơn anh ta một chút, từ nhỏ đến lớn tôi cũng tự nhận mình rất ưu tú, nhưng so sánh với anh ta thì tôi kém hơn quá nhiều, không thể không bội phục!

- Tôi tin tưởng trận thi đấu này nhất định sẽ thắng!

Fousseni đi lên đài, sắc mặt nghiêm túc.

Fousseni nghe đồng đội Carol báo cho biết chiến tích huy hoàng của Tần Dương, khiến gã cảm thụ áp lực to lớn.

Tuy chưa bắt đầu đánh nhưng Fousseni đã cảm thụ hai phần tuyệt vọng, sao mình xui xẻo rút trúng người như vậy?

Nếu mình rút trúng tên Triệu Thanh Long, vậy đó là thua đối thủ thực lực Siêu Phàm, trong lòng dễ chịu hơn một chút, cũng dễ ăn nói hơn. Nghe nói đối thủ chỉ có thực lực Thiên Nhân khiếu huyệt hai mươi lăm, nếu mình bị thua thì rất mất mặt.

Ngay từ khi bắt đầu Fousseni đã tấn công dồn dập, nhưng sự tình tuyệt vọng y hệt như phỏng đoán của gã.

Cảm giác về thực lực thì Tần Dương không mạnh hơn gã bao nhiêu, nhưng phong cách chiến đấu khiến Fousseni cảm giác vô lực.

Tần Dương có thể giống như một người luyện thể đấu cứng cùng Fousseni, vừa có thể lắc người tùy tay đánh ra chiêu số cương khí có uy lực kinh người, xảo quyệt kỳ dị, khiến người khó lòng phòng bị.

Tần Dương cho người cảm giác như kết hợp người luyện thể và người luyện khí, chẳng những có sức lực cực kỳ dũng mãnh, vừa có nội khí dâng trào, nội khí tràn đầy qua thân xác dũng mãnh bộc phát ra uy lực kinh người.

Tần Dương còn có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, hắn giống như là chiến sĩ có kinh nghiệm chém giết dày dạn, không nhanh không chậm cắn nuốt Fousseni, khiến gã như lún sâu vào vũng bùn không thể tự ngoi lên.

Không có gì ngoài ý muốn xảy ra, sau năm, sáu phút khổ chiến, Fousseni đầu tiên là bị Tần Dương đột nhiên ném ra cương khí xoắn ốc chui vào bả vai, nổ một lỗ máu. Vai bị thương ảnh hưởng sức chiến đấu của Fousseni, bị Tần Dương giống như bóng quỷ lắc lư mấy cái liên tục lừa mất trọng tâm, bị cú đấm móc nhanh gọn đánh bay lên cao, một cú quét chân cực kỳ hung ác kết thúc trận chiến đấu này.

Năm so với bốn!

Tần Dương bước xuống lôi đài trong tiếng hò reo của mọi người, trở lại bên cạnh Triệu Thanh Long:

- Còn lại chờ xem anh.

Triệu Thanh Long mím chặt môi, nhẹ gật đầu, xoay người trực tiếp bước lên đài.

Đi vài bước, Triệu Thanh Long bỗng xoay người nhìn Tần Dương:

- Vòng sau đấu cá nhân nhờ vào anh.

Tần Dương sửng sốt, nhìn ánh mắt bình tĩnh của Triệu Thanh Long, hắn bỗng nhiên hiểu được ẩn ý trong lời nói của Triệu Thanh Long.

Đối thủ của Triệu Thanh Long là Siêu Phàm, hắn ta không có nắm chắc chiến thắng.

Đây là trận quyết định thắng thua cực kỳ quan trọng, Triệu Thanh Long thắng thì sẽ được ghi vào sách sử một trận chiến mang lại thắng lợi cho Trung Quốc, còn nếu hắn ta thua thì thắng bại sẽ trở lại trạng thái chưa biết.

Trận chiến này phải thắng!

Cho nên Triệu Thanh Long chuẩn bị liều mạng.

Thậm chí... Chịu chết!

Không chỉ riêng Triệu Thanh Long, mỗi tuyển thủ trước đó đều dốc hết sức liều mạng, Trần Hầu gãy cánh tay, Vân Bạch Linh không biết gãy bao nhiêu xương cốt, Triệu Phong hộc máu vẫn không bỏ cuộc, mãi khi không chống chọi nổi ngất xỉu.

- Giao cho tôi đi, tôi sẽ không khiến mọi người thất vọng!

Tần Dương nhìn thẳng vào mắt Triệu Thanh Long, nghiêm túc hứa hẹn, âm thanh không cao nhưng chất chứa kiên định khiến mọi người rung động.

Tất cả đội viên ở gần đó nhìn cảnh này bỗng cảm giác vành mắt cay cay.

Triệu Thanh Long nở nụ cười, gật đầu với Tần Dương, lại xoay người, vẻ mặt thong dong đi lên lôi đài, ánh mắt quyết nhiên.

Ván thi đấu này là trọng điểm, Trung Quốc muốn thắng, nhưng nước Mỹ cũng không muốn thua.

Mức độ tàn khốc của trận chiến này đã định sẵn sẽ gay go hơn bất cứ trận giao đấu nào đã diễn ra.

Mới bắt đầu thi đấu, Harman và Triệu Thanh Long đã cực kỳ hung ác va chạm mạnh vào nhau.

Hai người cắn chặt răng, trong mắt chỉ có đối thủ của mình, trong lòng chỉ có một ý niệm.

Đánh gục gã!

Thực lực của Harman và Triệu Thanh Long chênh lệch không lớn, điều này khiến cuộc chiến càng đặc sắc mà tàn khốc hơn.

Binh!

Triệu Thanh Long bị Harman đấm trúng vai, hắn ta cũng xoay người tung chân đạp mạnh vào ngực Harman.

Hai người cùng bay ngược ra, nặng nề rớt xuống đất.

Hai người cùng nhảy cẫng lên, lần thứ hai giống như đạn pháo xông về phía đối phương, rồi lại va chạm mạnh.
Bình Luận (0)
Comment