Chương 1746: Làm ngôi sao rất vất vả
Tần Dương nói lời thật lòng, tạm không bàn về bề ngoài khí chất của chị em Yến gia, chỉ riêng bối cảnh gia đình của hai cô đã định sẵn đường đóng phim của họ sẽ không quá khó khăn.
Cha của chị em Yến gia là quan lớn quyền lực của Kinh Thành, bác của họ là ông chủ xí nghiệp lớn, có thể nói trong nhà có quyền có thế, có gia đình như vậy, hai cô muốn đóng phim này nọ không khó khăn.
Tần Dương và chị em Yến gia ăn xong cùng nhau đi rạp chiếu phim, xem Ngược Gió Mà Đi thêm lần nữa.
Khi điện ảnh kết thúc, Tần Dương và chị em Yến gia đứng ra tuyên bố thân phận, nguyên rạp sôi chảo dầu.
- Ôi mợ, trúng giải thưởng lớn, thật sự gặp được!
- Ha ha ha! Tần Dương, phải đi xin chụp hình chung, ký tên mới được!
- Hi, đại thần! Rốt cuộc gặp người sống rồi!
- Đại thần, tôi là fan trung thành của anh, cho xin chữ ký!
...
Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng nhìn đám đông ồ ạt, trong ánh mắt hưng phấn mang theo chút là lạ. Vì ba người biểu lộ thân phận nhưng đám đông đều đổ xô về phía Tần Dương, ánh mắt nóng cháy đều nhìn hắn, ngược lại chị em song sinh xinh đẹp không được bao nhiêu người chú ý.
Hai chị em Yến Tử Tuyết, Yến Tử Băng tuy hâm mộ nhưng không ghen tỵ, vì bản thân hai cô cũng vô cùng sùng bái Tần Dương.
Điện ảnh truyền thông có nhiều ngôi sao, không thiếu ngôi sao nữ xinh đẹp, nhưng Tần Dương thì chỉ có một.
Bọn họ biết rõ sức hiệu triệu của Tần Dương, hôm nay ngày đầu tiên mà phòng vé Ngược Gió Mà Đi đã đến con số hai trăm bốn mươi triệu kinh người, đây là phòng vé cực kỳ cao. Cập nhật phòng vé ngày thứ hai biểu hiện lúc này cũng gần hai trăm triệu, nói lên phòng vé ngày thứ nhất, ngày thứ hai không giảm xuống.
Tuần lễ vàng một tháng năm chỉ mới bắt đầu, còn vài ngày nữa, cứ theo tốc độ này thì chỉ riêng tuần lễ vàng đã được hơn một tỷ phòng vé, dù sau đó giảm nhiệt cũng gom được hai tỷ phòng vé. Trung Quốc có phim được phòng vé hai tỷ, nhưng hầu như không có thể loại tình cảm đô thị.
Đây là bộ phim đầu tiên của Yến Tử Tuyết!
Yến Tử Tuyết không cho rằng thành tích này là do mình diễn quá hay hoặc được yêu thích, cô chỉ là diễn viên mới nổi, cơ hồ không có sức hiệu triệu phòng vé, tất cả đều nhờ công Tần Dương hô lên một tiếng.
Đây là điện ảnh mà Tần Dương đầu tư, cho nên mọi người đua nhau đến xem, đua nhau đưa tiền cho hắn.
Nhân vật chính của bộ phim này có thể là Yến Tử Tuyết, hoặc là Trương Tử Tuyết, Triệu Tử Tuyết, kết quả vẫn sẽ không thay đổi.
Tần Dương kiên nhẫn thoả mãn yêu cầu của tất cả fan phim, ký tên hoặc chụp hình chung. Hắn cũng không quên chị em Yến gia bên cạnh mình. Cho nên mô thức cơ bản là fan phim xin chữ ký của Tần Dương trước, rồi chụp hình chung với chị em Yến gia, cuối cùng là chụp chung với tất cả.
Hai nhân viên công tác đi cùng thì ở bên cạnh hỗ trợ chụp hình và giữ trật tự. Bận rộn một lúc cuối cùng ứng phó xong fan phim hoặc fan truyện nhiệt tình, ba người đi ra rạp chiếu phim.
Tần Dương lau mồ hôi trán, cảm thán rằng:
- Làm ngôi sao rất vất vả, không hiểu sao nhiều người đều thích làm ngôi sao.
Yến Tử Tuyết mỉm cười nói:
- Anh ăn no nên không biết người đói thì khổ, không biết bao nhiêu người hâm mộ anh muốn khóc. Không nói đâu xa, mấy bộ điện ảnh trình chiếu ngày một tháng năm, đối thủ của Ngược Gió Mà Đi đều hận ngứa răng.
Tần Dương cười phá lên:
- Tôi không rảnh quản bọn họ, lo quét tuyết trước cửa nhà mình đã. Được rồi, đã hoàn thành nhiệm vụ, tôi đưa hai cô về.
Tuy hai cô gái đều có chút lưu luyến, nhưng không tìm được lý do ở chung lâu hơn.
- Được rồi, cảm ơn anh.
Một đường đưa hai cô gái về nhà, trước khi họ xuống xe, Tần Dương chợt nhớ tới một chuyện, hỏi:
- Hai người có người quản lý hay trợ lý gì chưa?
Yến Tử Tuyết giải thích rằng:
- Công ty từng nói sẽ phân phối trợ lý cho chúng tôi, nhưng lúc trước không nổi tiếng, tôi cảm thấy không cần thiết nên tạm thời không dùng.
Tần Dương cười nói:
- Hai người sắp nổi tiếng rồi, sẽ có các loại việc vặt. Trở về kêu công ty sắp xếp người quản lý hay trợ lý cho hai người đi, không thể chuyện gì cũng tự mình làm, đúng không?
Yến Tử Tuyết ngoan ngoãn đồng ý:
- Ừ, lát về tôi sẽ nói với công ty.
Tần Dương ngẫm nghĩ, lại lần nữa dặn dò:
- Các người thành ngôi sao rồi có lẽ sẽ diễn thương mại hoặc đại diện nhãn hàng, tham gia các loại hoạt động, hai cô không thích có thể từ chối, không thích xã giao cũng có thể không đi, không cần miễn cưỡng chính mình. Nếu trong công ty có ai oán trách gì các cô thì cứ bảo là tôi nói vậy, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi, hoặc tìm lão Tạ.
Yến Tử Tuyết cắn môi, ánh mắt trìu mến, trong lòng tràn ngập cảm động:
- Tần Dương, anh thật tốt với chúng tôi.
Tần Dương cười nói:
- Chúng ta là bạn mà, hơn nữa hai cô ký hợp đồng vào công ty của tôi, đương nhiên tôi phải chịu trách nhiệm với các cô. Huống chi theo điều kiện của hai cô, thích đóng phim thì cứ vui vẻ đóng phim, không cần làm mấy thứ linh tinh như xã giao, không cần vì tiền mà cố hạ mình.
Hai cô gái này thật sự thích đóng phim, hoặc là thích làm ngôi sao, nhưng không phải vì kiếm được bao nhiêu tiền, nhà của họ không thiếu tiền, tự nhiên không cần vì chút tiền mà làm xã giao nhàm chán với đám nhà giàu quyền quý.
Nếu ở trong công ty của Tần Dương thì hắn tự nhiên phải cho các cô dù là đóng phim hay làm ngôi sao đều phải vui vẻ.
Tần Dương cười cười, không để hai cô gái có cơ hội nói gì, khoát tay nói:
- Được rồi, trở về đi, chúng ta lần sau gặp lại.
Yến Tử Tuyết ừ một tiếng, bỗng nhiên thò người lại hôn lên mặt Tần Dương:
- Cảm ơn anh!
Mặt Yến Tử Tuyết ửng đó, không dám nhìn Tần Dương, mở cửa bước xuống xe. Yến Tử Băng cũng đỏ mặt, cô cắn môi, do dự một chút rồi gần sát Tần Dương.
Tần Dương hơi ngửa người ra sau, rút tay về chặn Yến Tử Băng gần sát:
- Bạn bè nên giúp đỡ nhau, mau xuống xe đi!
Yến Tử Băng cắn môi, nhưng không nhúc nhích, tuy ánh mắt vô cùng xấu hổ nhưng lóe tia cố chấp. Cô chần chừ một lúc rồi lại nhoài người tới trước, chủ động vươn ra hai tay, cách cánh tay của Tần Dương ôm chặt hắn.
- Cảm ơn!
Tần Dương nhìn Yến Tử Băng xuống xe, thầm thở phào.
Hai cô bé này mỗi lần đều sẽ làm chuyện gì đó, biết trước thì đã không đưa họ về.
Bảo Tần Dương không thích hai cô gái thì chắc chắn là không thể nào, dù sao hai cô thanh xuân tươi mát, hoạt bát đáng yêu, ai mà không thích. Nhưng Tần Dương không muốn chọc vào họ, vì nợ tình khó trả hơn nợ nhân tình, mình tốt nhất đừng tai họa hai cô gái đang tuổi xuân.
May mắn mình và họ thường ngày ít gặp mặt, có lẽ đợi bọn họ thành ngôi sao, có hội xã giao của riêng mình thì dần bị phân tán sức chú ý, dù sao giới giải trí nổi tiếng có nhiều trai đẹp.