Chương 1747: Dịu dàng của con người rắn rỏi
Tần Dương xách túi du lịch, Brewer và Tư Đồ Hương theo phía sau đi vào một thôn trại nhỏ ở khu rừng xa xôi trong Myanmar.
Khi Tần Dương đến, đoàn phim Siêu Phàm đang quay cảnh cuối cùng trong rừng cây cạnh thôn trại, đây là một cuộc truy sát trong rừng kịch liệt khiến người thót tim.
Nhân vật chính Diệp Nam và nữ chính Tần Băng Nhạn bị đoàn lính đánh thuê truy sát trong rừng, hai người chung sức hợp tác, đầu tiên là phục kích, tiếp theo là quyết đấu với tay súng bắn tỉa, rồi truy kích, cuối cùng kết thúc với cảnh Diệp Nam một mình cầm dao găm đấu một trận đẫm máu với cao thủ của đối phương.
Đây là cảnh tượng nhân vật chính Diệp Nam và Tần Băng Nhạn lần đầu tiên chung sức hợp tác đối địch trong tập đầu Siêu Phàm, cũng là tình tiết cao trào thứ nhất trong bộ phim. Đợt cao trào thứ hai là Diệp Nam đơn độc một mình bị truy sát, gặp nạn rồi quen biết gái điếm địa phương, được cô ta mạo hiểm cứu giúp. Cao trào cuối phim là trận đại chiến nhân vật chính một mình lẻn vào thành lũy của trùm ma túy.
Tần Dương rất hứng thú với cảnh quay chiến tranh như vậy. Nhân viên công tác của đoàn phim ở lại trong thôn dẫn Tần Dương và Tư Đồ Hương đi tới hiện trường quay phim.
Lý Tư Kỳ mặc đồ rằn ri, trên áo dính đầy bùn đất, mặt cũng bôi vệt màu ngụy trang, tay ôm súng bắn tỉa nằm sấp sau một lùm cây, tập trung tinh thần nhắm hướng sườn núi phương xa, trên gương mặt xinh đẹp thêm phần anh tư hiên ngang so với thường ngày, tự phát ra lạnh lùng.
Tần Dương không làm kinh động bất cứ người nào, hắn đứng bên ngoài đám đông, yên lặng nhìn màn này, trong mắt tràn ngập thưởng thức.
Kỹ thuật diễn quá giỏi.
Tần Dương là một đặc công, hắn khác với chiến sĩ bộ đội đặc chủng, nhưng đạo lý là giống nhau. Thành viên bộ đội đặc chủng đều là những con sói hung hãn trên chiến trường, bọn họ tập kết thành đàn, có thể làm được chuyện mà nhiều binh lính bình thường không làm được. Khi chiến đấu, từ trong người họ toát ra sự bình tĩnh đến gần như lạnh lùng, điều này khiến họ có thể làm ra phán đoán càng chính xác hơn.
Tần Dương nhận huấn luyện đặc công chuyên nghiệp, có hiểu biết khác biệt về biểu diễn. Nhiều lúc đặc công thay đổi thân phận tiến vào nơi khác, ngụy trang thành người khác, đây chẳng phải là diễn kịch sao? Làm thế nào khiến mình càng giống thân phận đóng giả là bản lĩnh mà mỗi đặc công phải học được.
Tần Dương mới xem Ngược Gió Mà Đi, xem biểu diễn của Yến Tử Tuyết, lại nhìn Lý Tư Kỳ diễn, nhận ra ngay chênh lệch về kỹ thuật diễn của hai người, đó là từ bên trong toát ra, không phải chỉ dựa vào bắt chước, mà là khi bạn nhập tâm thì bạn là nhân vật đó.
- Cut!
Đạo diễn vừa lòng kêu cắt, không gian yên lặng thoáng chốc sống lại, mọi người bận rộn việc của mình, chuẩn bị đi quay cảnh tiếp theo.
Có người ngước đầu lên thấy Tần Dương, chớp chớp mắt, sực tỉnh lại, ngạc nhiên mừng rỡ hét to:
- Tần Dương... A không, tổng giám đốc Tần!
Hiển nhiên người này nhận ra Tần Dương trước, kêu lên rồi mới nhớ ra hắn chẳng những là nhân vật công chúng nổi tiếng càng là người đầu tư của đoàn phim này, cũng có thể nói là ông chủ phát tiền lương cho mọi người.
Tất cả mọi người quay đầu lại, trông thấy Tần Dương đứng ở vòng ngoài, tất cả mắt sáng rực.
Đạo diễn đứng dậy, cũng mắt sáng ngời bước tới:
- Tổng giám đốc Tần, chờ cậu mãi.
Tần Dương giơ tay ra bắt tay:
- Đạo diễn Chu, không cần khách khí, nơi này là địa bàn của ông, tôi đến nghe ông sai khiến.
Chu Bằng là đạo diễn của Siêu Phàm, một vị đạo diễn giỏi về thể loại phim hành động, đấu kinh tế. Trong tất cả phim hành động mà Chu Bằng quay đều có hương vị đặc biệt sắc bén và ác nghiệt. Siêu Phàm là một bộ phim quân sự, không chỉ cần loại đặc biệt súng và lửa, càng cần tình tiết sung sướng như thể loại đấu kinh tế, Chu Bằng kiểm soát hai loại này rất tốt.
Cuối cùng Siêu Phàm đã kết thúc, nhưng Chu Bằng nhìn đấu giao hữu xong bỗng nảy ý mời Tần Dương làm khách mời, sắm vai một vị người tu hành thực lực khá mạnh, làm tình tiết bất ngờ. Nhân vật này có thể xuất hiện lại trong mấy tập sau, không phải nhân vật chính, nhưng là một nhân vật đặc biệt, vì có nhân vật phụ này nên hướng đi tương lai của Siêu Phàm càng có tính khai thác, nhân vật chính sẽ càng lúc càng mạnh mẽ hơn qua series, bước hướng Siêu Phàm thật sự. Hoặc nên nói Tần Dương khách mời nhân vật này là tương lai cuối cùng của nhân vật chính.
Kịch bản tự nhiên đã bị sửa chữa, Chu Bằng làm như vậy một mặt là muốn ké mức độ yêu thích siêu cao của Tần Dương, thứ hai là muốn gắn kết tương lai của Siêu Phàm với người tu hành. Dù sao người tu hành đang là điểm nóng của toàn thế giới, về sau vẫn sẽ không nguội bớt, series này muốn phát triển tiếp thì kết hợp cùng người tu hành sẽ làm con đường rộng mở hơn.
Chu Bằng và công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long có hiệp định, nếu bước thứ nhất phòng vé thành công, đạt đến trình độ nào đó thì công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long sẽ tiếp tục mời hắn ta quay phần hai. Công ty điện ảnh truyền thông Hoa Long sắp xếp Siêu Phàm không phải ba, năm năm làm một phần mà là một phần một năm, nói đơn giản là bước đầu tiên lên phim rồi, miễn là phòng vé tốt thì sẽ khởi động bộ thứ hai ngay.
Bởi vì là cải biên nên kịch bản sẽ dễ dàng hơn, cộng thêm thể loại phim này vốn chú trọng nhiệt huyết và đã ghiền, đánh đấm nhiều.
Chu Bằng cười nói:
- Có tổng giám đốc Tần tự mình gia nhập liên minh thì tôi càng tin tưởng vào tương lai của Siêu Phàm hơn.
Trong khi Tần Dương và Chu Bằng trò chuyện, Lý Tư Kỳ cũng thấy hắn đến, trong mắt bắn ra tia hưng phấn và hân hoan, cô đang định lại gần chào hỏi bỗng nhớ mặt mình đầy vệt màu, chắc chắn bộ dạng rất xấu, thế là nét mặt nhăn nhó tránh ở một bên.
Nếu không phải lát nữa còn quay tiếp thì Lý Tư Kỳ đã chạy nhanh về phòng trang điểm, rửa sạch vệt màu ngụy trang trên mặt, cô không muốn hình ảnh xấu xí của mình rơi vào mắt Tần Dương.
Tần Dương và Chu Bằng trò chuyện đôi câu, nam chính Ngô Tĩnh đi tới, ánh mắt sùng bái nhìn hắn, nhiệt liệt bắt tay:
- Tần tiên sinh, tôi là fan của anh, được diễn cùng anh trong bộ Siêu Phàm này làm tôi rất vui!
Tần Dương cười nói:
- Ngô tiên sinh khách khí, tôi rất thích điện ảnh mà anh diễn, dịu dàng của con người rắn rỏi, tôi cảm thấy hình dung bằng từ này là vô cùng chính xác!
Ngô Tĩnh là ngôi sao điện ảnh đang hot, lúc trước diễn nhân vật đa số là loại rắn rỏi, thông thường thực lực mạnh mẽ, dám đánh dám liều, nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta diễn vai quân nhân. Ngô Tĩnh vì điều này đặc biệt đến trại lý nhận huấn luyện chỉ đạo chuyên nghiệp một thời gian dài, xem như hết lòng hết dạ vì vai diễn. Đạo diễn Chu Bằng khen Ngô Tĩnh diễn rất hăng hái, tác phong cứng rắn của quân nhân bộ đội đặc chủng được hắn ta diễn y như thật.
Đây là bộ phim vô cùng đàn ông, cũng là bộ phim tràn ngập tình cảm.
Dùng câu hình dung vừa rồi của Tần Dương cũng vô cùng chính xác.
Dịu dàng của con người rắn rỏi!
Trò chuyện một lúc, Tần Dương nhìn sang Lý Tư Kỳ nhăn nhó đứng một bên, cười sang sảng hỏi:
- Chị núp ở phía sau làm gì? Chẳng lẽ không hoan nghênh tôi đến?