Chương 1748: Nhân vật phụ trách khoe oách
Trước mắt bao người, Lý Tư Kỳ khó mà nói lời nũng nịu giữa người yêu với nhau, cô đi tới, mỉm cười nói:
- Trên mặt của tôi bôi vệt màu ngụy trang, đang nghĩ không biết cậu có thể nhận ra tôi được không?
Tần Dương cười, trong lòng không tin lý do của Lý Tư Kỳ, nhưng không lộ ra ngoài:
- Chị nói mới nhớ, tôi suýt không nhận ra thật, khác rất nhiều với cô gái xinh đẹp trong ấn tượng của tôi.
Tim Lý Tư Kỳ rớt cái bịch:
- Tôi bây giờ xấu lắm hả?
Tần Dương cười sang sảng:
- Không phải, đây là bộ dạng xinh đẹp nhất, ngầu nhất của chị mà tôi từng gặp, rất uy vũ!
Trong lòng Lý Tư Kỳ vốn đang lo mình xấu, nhưng nghe Tần Dương nói xong thì nhẹ cả người, vì cô thấy thưởng thức từ trong mắt của hắn.
Không phải lời an ủi, thật sự thưởng thức.
- Tất nhiên rồi, tôi đã luyện trong trại lính, không uy vũ sao được?
Trên mạng từng thảo luận quan hệ giữa Tần Dương và Lý Tư Kỳ, hai người đều đăng weibo thanh minh, nên ở trong mắt người ngoài thì họ là bạn tốt. Tần Dương trợ giúp Lý Tư Kỳ thành danh, cô đáp lại làm người phát ngôn hình tượng của công ty của hắn. Hai người nói chuyện không chút kiêng dè càng không khiến ai hoài nghi.
Trò chuyện được một lúc thì bỗng nhiên có người lại gần, cung kính kêu lên:
- Tổng giám đốc Tần, đã lâu không gặp, xin mời ngồi.
Tần Dương quay đầu nhìn một cái, trên mặt thoáng chốc lộ ra nụ cười.
Dương Đào.
Cháu trai của Dương Hạo Nhiên.
Lúc trước Dương Đào bị Tần Dương ném vào đoàn phim làm trợ lý của Chu Bằng, hắn còn mang theo em gái của hắn ta đi khu điện ảnh truyền thông Trung Hải thăm công tác một lần, xem như chống lưng cho hắn ta.
- Dương Đào, đã lâu không gặp, ở trong đoàn ổn cả chứ?
Dương Đào đặt một chiếc ghế xếp xuống trước mặt Tần Dương, vừa hưng phấn vừa cục xúc xoa tay:
- Khá tốt, đạo diễn Chu rất quan tâm tôi, cho nhiều cơ hội học tập, mấy tháng nay tôi học được nhiều thứ.
Tần Dương cười nói:
- Vậy thì tốt, lo làm đi, chắc chắn quy mô công ty của chúng ta sẽ càng lúc càng lớn, cần nhiều nhân tài, về sau anh cũng có thể một mình đảm đương một phía.
Mắt Dương Đào sáng rực, đây tương đương với hứa miệng cho hắn ta, chỉ cần làm tốt thì về sau được vào nhóm quản lý, tương đương với bay cao bay xa!
- Tổng giám đốc Tần, xin hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt, tuyệt đối không cho tổng giám đốc Tần thất vọng!
Dương Đào nói thật lòng, công tác trong đoàn phim thật ra không sung sướng gì, mỗi ngày có nhiệm vụ quay phim nặng nề như vậy, công việc trợ lý không dễ làm. Nhưng dù sao là trợ lý đạo diễn, đây là chức vụ khá ghê gớm trong đoàn phim, đặc biệt khi biết Dương Đào và Tần Dương có chút quan hệ, ai gặp mặt mà không kêu một tiếng Đào ca?
Ngôi sao thường ngày không thể tiếp xúc thì bây giờ gặp mỗi ngày, thậm chí ở gần nói chuyện với họ, làm công tác người quản lý, thu nhập cũng không thấp, ra ngoài phét lác có thể ngẩng cao đầu một chút, điều này vô cùng phù hợp lòng hư vinh của Dương Đào, đủ để hắn ta nghiêm túc làm việc.
Dương Đào không ngốc, hắn ta cũng biết trên đời không có bữa cơm miễn phí, Tần Dương cho mình cơ hội này mà nếu mình không làm tốt thì lần sau chẳng có vị trí của mình. Còn nếu lần này làm tốt, có lẽ sẽ được làm lâu dài, thậm chí từng bước thăng chức.
Ai đều có lòng hư vinh, Dương Đào tìm được công tác thỏa mãn nhu cầu thì tự nhiên sẵn sàng cố gắng làm việc, cộng thêm hắn ta hơi thông minh, mấy tháng qua sắp xếp công việc rõ ràng hợp lý, xem như một trợ lý hợp cách.
Tần Dương mới đến, tự nhiên không cần quay phim ngay, hàn huyên xong đoàn phim tiếp tục quay cảnh hôm nay, hắn thì cầm kịch bản đã qua sửa chữa, vai của hắn được in riêng thành một quyển.
Tần Dương lật xem, màn diễn không nhiều.
Trong đó có một màn diễn là hắn thần bí ra sân, nhanh gọn làm thịt một vệ sĩ siêu giỏi phe đối phương, trong nguy cấp giúp nhân vật chính Diệp Nam một phen, giúp nam chính giải quyết một phiền phức tai họa ngầm, rồi chạm mặt nhân vật chính, mơ hồ lộ ra một ít tin tức, sau đó thần bí biến mất.
Rồi đến tình tiết bất ngờ cuối phim, Tần Dương sẽ lên sân lần nữa, gọi điện thoại cho Diệp Nam, tiết lộ một manh mối, cũng là chôn một manh mối cho phần hai Siêu Phàm, chiêu thường dùng trong phim series bom tấn của Hollywood, xếp tình tiết khiến khán giả cảm thấy hứng thú nhất vào trong tình tiết bất ngờ, khiến mọi người sản sinh mong đợi phần tiếp theo, tăng mức độ thảo luận và điểm nóng, chờ ra phần tiếp theo có thể dùng làm điểm tuyên truyền.
Có lẽ vì suy xét Tần Dương không phải diễn viên chuyên nghiệp nên hắn không có nhiều lời thoại, chỉ vài câu ngắn ngủi. Nhưng hắn có một màn đánh võ rất đơn giản, nhưng phải dữ dằn, thật oách!
Nói đơn giản là Chu Bằng mời Tần Dương gia nhập liên minh là muốn hắn khoe ngầu và làm ra vẻ thần bí, fan phim tự nhiên sẽ đổ xô đi xem Tần Dương diễn xuất, ngóng trông phần tiếp theo có mặt hắn hay không. Trong thiết tưởng của Chu Bằng, nhân vật của Tần Dương có thể xuất hiện ở bất cứ phần nào, giống như trong Biệt Đội Đánh Thuê*, châu trưởng Schwarzenegger và Bruce Willis vai khách mời diễn màn hài hước nhất trong giáo đường.
(*) Biệt Đội Đánh Thuê hoặc tên gốc Expendables là phim hành động tâm lý của Mỹ, với các siêu sao hành động nổi tiếng tham gia, trong đó có Lý Liên Kiệt.
Tần Dương cầm kịch bản nghiên cứu cẩn thận, phát hiện khó khăn không lớn.
Đánh nhau?
Hắn sở trường nhất là cái này, mặc kệ là kỹ thuật vật lộn hung ác sắc bén hay bí kỹ ngầu ảo của người tu hành thì hắn đều vận dụng quen tay, huống chi hắn chỉ cần mặt âm trầm, giữ vẻ ngầu và thần bí là được.
Lời kịch chỉ có mấy câu, Tần Dương đọc một lần là nhớ, trong đầu tưởng tượng một chút cảnh tượng đó liền nắm bắt được cách diễn.
Tần Dương xem kịch bản xong hào hứng nhìn Lý Tư Kỳ và Ngô Tĩnh cùng đám người da đen, da trắng đóng vai lính đánh thuê lăn lộn trong rừng rậm.
- Cut!
Là vai chính, màn diễn của Lý Tư Kỳ được quay xong trước, dù sao màn diễn của cô ít hơn Ngô Tĩnh nhiều, đây chung quy là bộ điện ảnh con người rắn rỏi lấy đàn ông làm vai chính.
Lý Tư Kỳ rửa vệt màu trên mặt sạch sẽ rồi lại đi tới chỗ Tần Dương:
- Thấy cậu đọc say sưa, cảm thấy thú vị không?
Tần Dương cười nói:
- Ừ, tôi luôn bội phục quân nhân, bảo vệ đất nước mà, cho dù là đóng phim thì xem cảnh tượng như vậy cũng cảm thấy rất thú vị, xem thích hợp hơn coi thể loại tình yêu, cung đấu yêu đương chia tay nhiều.
Lý Tư Kỳ mỉm cười nói:
- Không biết cuối cùng sẽ quay thành bộ phim thế nào.
Tần Dương cười an ủi:
- Tuy rằng tôi chỉ xem các người quay phim một lúc nhưng hình ảnh rất có sức dãn, có hơi hướm ác nghiệt của quân nhân, ưm, rất ngầu, tôi nghĩ chắc chắn sẽ không kém.
Lý Tư Kỳ cười, mắt sáng rực nhìn Tần Dương:
- Tôi vốn hơi thấp thỏm, nhưng có cậu gia nhập liên minh thì hết lo rồi, dù sao tôi ké mức độ yêu thích của cậu. Phòng vé Ngược Gió Mà Đi bùng nổ cũng nhờ cậu hô lên một tiếng, chờ Siêu Phàm do cậu tham gia diễn xuất được trình chiếu, tôi rất mong đợi phòng vé hoàn toàn nổ mạnh.