Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1761 - Chương 1772: Chìa Khóa Kho Báu

Chương 1772: Chìa khóa kho báu
 

- Tôi không sao.

Romare đờ đẫn mở mắt ra, hơi mờ mịt nhìn Tần Dương vẻ mặt thân thiết phía đối diện, hồn nhiên không biết chuyện đã xảy ra, đây là chỗ đáng sợ của đồng thuật.

Đồng thuật cũng có thể nói là thuật thôi miên, nhưng đáng sợ hơn thuật thôi miên.

Tần Dương cười ngồi thẳng người:

- Xem ra Romare tiên sinh hai ngày này bôn ba, thân thể có chút mệt mỏi, hôm nay lại cùng chúng tôi dạo chơi, vất vả cho tiên sinh rồi. Thôi thì thế này, buổi chiều chúng tôi tự đi dạo là được, không làm phiền tiên sinh đi cùng chúng tôi nữa.

Romare vội vàng lắc đầu:

- Không thành vấn đề, các người ở xa tới là khách, tôi làm chủ nhà tự nhiên phải theo cùng. Hơn nữa tôi không bận việc gì, nói ra không sợ Tần tiên sinh chê cười, tôi ở trong gia tộc có cũng như không, không có chuyện quan trọng gì chờ tôi đi làm.

Tần Dương cười nói:

- Mỗi người đều có mặt sở trường của mình, Romare tiên sinh khiêm tốn.

...

Nương lúc đi nhà vệ sinh, Tần Dương lấy điện thoại ra gọi cho Tư Đồ Hương.

- Hương Hơng, các người đang ở đâu?

- Chúng tôi đang ở một căn nhà cũ cách trang viên không xa, tôi bỏ tiền ra nhờ người khác thuê giúp, không ai biết chúng tôi ở đây.

- Cô mang theo Lucian và Brewer theo dõi Ehausen, chắc hắn đang ở trong phòng làm việc, bên cạnh phỏng chừng có một cao thủ, thực lực cỡ Thông Thần cảnh. Nếu tìm được cơ hội hãy bắt lấy hắn, đừng kinh động bất cứ người nào, ghi nhớ, phải là người sống. Dường như Ehausen dính dáng đến một bí mật lớn, nếu bắt được hắn thì gọi điện thoại cho tôi ngay.

- Rõ!

Tần Dương cúp điện thoại, trầm tư vài giây, ánh mắt có mấy phần vi diệu.

Thần khí vớ vẩn gì đó hình như thật sự tồn tại?

Mặc dù Romare là phế vật nhưng gã dù gì là anh trai của Ehausen, biết chút ít chuyện của Ehausen.

Gia tộc Joe nắm giữ một bí mật, về một món thần khí. Bí mật này bị John phát hiện trước hết, vì hắn ta là chuyên gia lịch sử, tra được manh mối thần khí trong điển cố lịch sử bao la. Thần khí liên can đến một vụ án tiền bạc châu báu trong lịch sử, số tiền bạc châu báu vô giá.

John không quan tâm giá trị của mớ tiền bạc châu báu kia, nhưng rất hứng thú thăm dò tìm kiếm, để tiền bạc châu báu bị mất quay về với cuộc đời, gỡ bỏ câu đố lịch sử, đây mới là nguồn gốc cảm giác thành tựu trong lòng John.

Chuyện này bị vài người trong gia tộc biết khiến tính chất thay đổi, John không chịu nổi phiền nhiễu, trực tiếp ly rời bỏ gia tộc, định dựa vào sức mình tìm kho báu này. Nhưng gia tộc không chịu buông tay, yêu cầu John trở về nhận quản lý gia tộc, nếu tìm được kho báu thì tự nhiên cũng thuộc về gia tộc.

Sau khi Ehausen biết tin này, gã biết chừng nào John chưa chết thì mình mãi mãi không có cơ hội. Ehausen suy đi tính lại, tìm gia tộc Cole Mohr mạnh mẽ hơn gia tộc Joe, dùng tin tức kho báu đạt thành hiệp định với nhà Cole Mohr, đó là gia tộc Cole Mohr ra người, trợ giúp Ehausen khống chế gia tộc Joe.

Ehausen thu mua Quick giết vợ chồng John một mặt là vì nhổ cỏ tận gốc, mặt khác là vì lấy được cuốn sổ trên người John, bởi vì hắn ta viết tất cả tư liệu và kết thúc nghiên cứu của mình vào trong sổ. Lấy được cuốn sổ là sẽ tìm được thần khí truyền kỳ kia, thần khí đó là thứ mấu chốt tìm ra nguyên kho báu.

Thần khí là một thanh kiếm.

Một thanh kiếm có thể bay lơ lửng.

Đương nhiên, đây là miêu tả trong sách cổ, xưng đây là một tồn tại thần kỳ, là thần khí. Nhưng Ehausen và John đều ôm thái độ hoài nghi.

Lơ lửng?

Thứ này chẳng phải là trái với quy tắc trọng lực sao?

Nhưng mặc kệ có tin hay không thì hai người đều tin tưởng thanh kiếm này là chìa khóa tìm được kho báu kia.

Ehausen dựa vào cao thủ được gia tộc Cole Mohr phái đến bên cạnh mình để giết Vitas, sau đó chỉ huy đám cao thủ giết chóc không gớm tay, nghe theo thì sống, cãi lời là chết, hoàn toàn tắm máu gia tộc Joe, do đó nắm trọn gia tộc Joe trong tay. Gia tộc Joe còn lại nhiều cao thủ nhưng không dám phản kháng nữa, bởi vì bọn họ không đánh lại đám cao thủ theo bên cạnh Ehausen.

Phản kháng sẽ chết, thuận theo thì được sống tiếp.

Trừ đám người trung thành với Vitas nhất và chính trực nhất bị giết ra, những người khác đều chọn thần phục.

Dù sao cũng là người trong nhà, mặc kệ người nắm quyền là John hay Ehausen.

Tuy Ehausen phái ra Romare nhìn như không có năng lực đi Đại Bảo Tiều, nhưng gã ở phía sau theo dõi toàn quá trình. Lấy được cuốn sổ viết tay mới là việc lớn ưu tiên hàng đầu, chỉ có như vậy Ehausen mới có tư cách đàm phán với gia tộc Cole Mohr.

Giờ thì Ehausen đã lấy được cuốn sổ, chờ giải mã ra là gã sẽ đi tìm thần khí bị mất.

Nếu biết việc này thì không có lý nào Tần Dương không nhúng tay vào, hắn rất tò mò thanh kiếm có thể lơ lửng.

Trên thế giới này thật sự tồn tại thần khí trái với nguyên tắc trọng lực sao?

Tần Dương muốn cuỗm tay trên.

Nếu đợi người của Ehausen và gia tộc Cole Mohr bắt tay nhau lên đường, Tần Dương muốn cướp đi sẽ phải đối diện cao thủ của hai gia tộc. Theo như Romare nói thì gia tộc Cole Mohr là gia tộc mạnh mẽ có cường giả Chí Tôn.

Gia tộc như vậy tốt nhất là đừng chọc vào.

Bởi vậy nên Tần Dương mới kêu Tư Đồ Hương dẫn Lucian đi bắt người, còn về cuốn sổ, hắn tin tưởng thứ quan trọng như vậy chắc chắn Ehausen luôn mang theo bên mình.

Sắp xếp chuyện này xong Tần Dương bình tĩnh như không trở lại bên cạnh Romare, tiếp tục cùng gã đi chơi ăn uống.

Tối hôm đó, Tần Dương nhận điện thoại của Tư Đồ Hương.

- Chúng tôi đã bắt được người!

Tần Dương lên tinh thần:

- Các người có tìm được một cuốn sổ ở trên người của hắn không? Phỏng chừng là sổ viết tay, màu xám đen...

- Có!

Tần Dương giơ tay xem đồng hồ:

- Các người đưa hắn ra thành phố trước, tìm chỗ an toàn không người, sáng sớm ngày mai tôi sẽ hội hợp với các người.

- Rõ!

Sáng ngày thứ hai, Tần Dương và Hàn Thanh Thanh lấy cớ muốn đi dạo một mình, cắt đuôi Romare muốn đi cùng, đi xe đến ngoài thành phố.

Hai người Tần Dương xuống xe ở ven đường cách chỗ muốn đến không xa, đi dọc theo con đường nhỏ tìm đến một căn nhà hơi cũ kỹ.

Tần Dương nhìn quanh, nét mặt có chút vừa lòng.

Nơi này đúng là vắng vẻ, cách đường cái chỉ khoảng một đỉnh núi, căn nhà thì lọt thỏm trong khe núi, dường như ngăn cách với thế gian.

Tần Dương lấy điện thoại ra, bấm số điện thoại của Tư Đồ Hương.

Rất nhanh, cửa bị mở ra, Tư Đồ Hương thò người ra vẫy tay với Tần Dương.

Tần Dương và Hàn Thanh Thanh đi vào nhà, quan sát căn nhà bình thường hơi cũ kỹ:

- Làm cách nào các người tìm được chỗ này?

Tư Đồ Hương cười nói:

- Chúng tôi vốn định tìm một chỗ núi rừng chờ qua một buổi tối, kết quả vừa lúc trông thấy nơi này, tra xét một chút, trong nhà không có người, phỏng chừng chủ nhà đi ra ngoài, chúng tôi mượn dùng tạm một buổi.

Tần Dương cười gật đầu, nói:

- Được rồi, đi gặp khách của chúng ta nào.
Bình Luận (0)
Comment