Chương 1793: Bỏ trốn gây án
- Như thế nào? Trong đội lại xảy ra chuyện?
Tần Dương nhận điện thoại của Kiều Vi, vừa gõ chữ trên máy vi tính vừa tùy tay nhấn nút phóng lớn loa di động, đặt trên bàn học.
- Ừ, gần đây có một nhóm tội phạm bỏ trốn đã vào Trung Hải, trước mắt làm mấy phi vụ cướp bóc, còn tổn thương hai người, chúng tôi muốn nhờ anh hỗ trợ.
Tần Dương đã ký hợp đồng rồi thì cũng không đùn đẩy:
- Được, đối phương ghê gớm lắm sao?
Kiều Vi cười gượng nói:
- Theo phán đoán của hai cố vấn khác thì trong ba tội phạm bỏ trốn có một cao thủ, hai người khác là đàn em của hắn, thực lực bình thường, đây là so sánh với người tu hành các người chứ không phải với người bình thường. Dù là hai người thực lực bình thường kia cũng dư sức tùy tay đối phó mấy đặc công của chúng tôi.
Tần Dương rút về bàn tay gõ nút bàn phím, nét mặt nghiêm túc hơn:
- Tìm hiểu thân phận của ba người này chưa? Cao thủ đều không phải đột nhiên toát ra, nếu có nhiều người chứng, dù cho không có camera thì cũng có thể phỏng theo hình dạng của người này mà tìm ra thân phận chứ?
- Đúng rồi, đã tra ra thân phận của cao thủ cầm đầu, tên là Tống Lỗi, người Hòa Bắc, mấy ngày trước uống rượu ở quán ven đường phát sinh tranh chấp với người khác, hai bên đánh nhau, hắn ra tay tạo thành một chết một bị thương. Tống Lỗi chạy trốn ngay lúc đó, bên Hòa Bắc phát truy nã, nhưng thực lực của hắn mạnh, ý thức phản trinh sát cũng mạnh, rất nhanh trốn mất tăm.
- Gần đây bọn họ vào Trung Hải, vào nhà cướp bóc mấy lần, toàn chọn lựa khu dân cư cao cấp, mỗi lần đều cướp được nhiều tiền bạc. Bọn họ hành động rất cẩn thận, may có một camera ẩn ở ven đường chụp được bọn họ nên chúng tôi mới điều tra ra thân phận của hắn.
Tần Dương nhíu mày hỏi:
- Người tên Tống Lỗi có lai lịch gì? Thực lực gì?
- Tống Lỗi là đệ tử của một môn phái Hòa Bắc, bốn mươi hai tuổi, thực lực là đỉnh phong Thiên Nhân. Căn cứ điều tra thì bọn họ vừa ăn cướp vừa đi, gây ra nhiều vụ án, bởi vì xuống tay không có quy luật, thêm vào Tống Lỗi thực lực mạnh nên không bắt được.
Kiều Vi giới thiệu đến nơi này, thở dài nói:
- Người tu hành làm ác giống như Tống Lỗi, bởi vì có thực lực mạnh mẽ, có nhiều tuyển chọn phương thức phạm tội, mặc kệ là vào nhà cướp bóc hay đánh cướp cửa hàng hoặc cướp của người qua đường đều dễ như trở bàn tay, hắn có thể tùy thời tùy chỗ phạm tội, dù cho người khác báo cảnh sát thì hắn trốn thoát dễ dàng, cực kỳ khó dự phòng và bắt giữ, thật khiến người đau đầu.
- Được rồi, tôi sẽ đi qua.
Tần Dương đơn giản thu thập một chút rồi lái xe đi đại đội hình cảnh.
Tội phạm bỏ trốn như vậy là tai họa ngầm vô cùng lớn, đặc biệt là kẻ bỏ mạng đã giết người, trong lòng không sợ gì nữa, bọn họ sẽ làm những chuyện không có điểm giới hạn, có thể sớm bắt giữ được thì cố gắng bắt cho sớm, có lẽ sẽ ít một hoặc nhiều người bị hại.
Tần Dương sẵn sàng góp một phần sức, tạm không nói vì nước vì dân, dù là vì an toàn của người nhà bạn bè của mình thì hắn cũng nên ra tay, tuy rằng Trung Hải có chục triệu nhân khẩu, xác suất người thân bạn tốt của Tần Dương đụng phải nhóm Tống Lỗi là rất nhỏ nhưng chung quy vẫn có khả năng.
Trong phim, Batman lúc nhỏ vì tha cho côn đồ khiến người thân của mình bị súng bắn, chuyện như vậy phát sinh trên người của ai đều là áy náy suốt đời không thể tha thứ cho bản thân.
Tần Dương ngừng xe, gõ cửa văn phòng của Kiều Vi.
- Tôi có thể giúp đỡ cái gì? Có manh mối của bọn họ chưa?
Kiều Vi cười gượng nói:
- Chưa, mời anh đến vì muốn xem anh có thể cung cấp ý kiến gì cho chúng tôi không, dù sao anh là người tu hành, có lẽ hiểu biết tư duy của người tu hành hơn.
Vẻ mặt của Tần Dương có chút bất đắc dĩ, trong trường hợp này, ai dám nói hiểu rõ ý tưởng của người khác? Đối phương trốn đại trong góc nào đó thì biết đi đâu mà tìm?
- Phỏng chừng khó đây, cho tôi xem tất cả tư liệu mà các người tìm được.
- Ừ, đều chuẩn bị sẵn rồi.
Tần Dương nhận lấy xấp tư liệu dày mà Kiều Vi đưa qua, giở ra xem kỹ một lần, ngẩng đầu lên:
- Đã in bản đồ đánh dấu tất cả địa điểm gây án chưa?
Kiều Vi sửng sốt nói:
- Có.
- Đưa cho tôi xem bản đồ.
Kiều Vi xoay màn hình máy vi tính, mở ra một tấm bản đồ. Bắt đầu từ Hòa Bắc đánh dấu vài điểm đỏ, nối liền mãi cho đến Trung Hải, ở Trung Hải có năm điểm đỏ, trong đó ba điểm đỏ khá gần nhau.
Tần Dương quét mắt sơ qua, cau mày chỉ vào ba điểm đỏ:
- Đây là ba vụ cướp bóc cuối cùng sao?
Kiều Vi gật đầu, nói:
- Đúng rồi, phát sinh vào hôm trước và buổi tối ngày hôm qua, có hai vụ xảy ra vào tối hôm qua.
Tần Dương trầm ngâm nói:
- Ba vụ cướp bóc này bị cướp bao nhiêu tiền?
- Một nhà bị cướp khoảng trăm nghìn tiền mặt cộng thêm đồ trang sức, một nhà bị cướp năm mươi nghìn và vàng bạc châu báu giá trị mấy trăm nghìn. Vụ còn lại bị cướp năm nghìn tiền mặt, người này mới rút tiền đi ra ngân hàng thì đụng phải bọn họ, bị thuận tiện cướp luôn.
Tần Dương dựa vào sofa, mắt nhìn bản đồ, một lúc sau trầm giọng nói:
- Chắc bọn họ đang kiếm vốn để vượt biên ra nước ngoài.
Kiều Vi thẳng sống lưng:
- Vượt biên ra nước ngoài?
Tần Dương vươn tay chỉ vào bản đồ:
- Cô xem, Tống Lỗi gây án ở Hòa Bắc rồi một đường đi tới, tuy giữa đường quẹo sang hướng khác nhưng đích đến không thay đổi, chắc trước đó hắn đã chọn nơi đến là Trung Hải, nhưng không dám đi máy bay hoặc xe lửa, xe hơi, đành ăn cướp các loại phương tiện giao thông di chuyển từng chặng, giữa đường đi lệch hướng có lẽ là trốn truy bắt.
Kiều Vi nhíu mày hỏi:
- Dù muốn vượt biên cũng chưa chắc sẽ đi Trung Hải, có nơi càng gần hơn mà?
Tần Dương lắc đầu, nói:
- Từ Trung Hải có thể vượt biên đến nhiều nơi như Nhật Bản, Hàn Quốc, Philippines, nhiều người vượt biên trái phép rất thích chỗ này.
- Bọn họ nên biết liên tục gây án thì chắc chắn chung quy sẽ xảy ra chuyện, Tống Lỗi chỉ là đỉnh phong Thiên Nhân, không đến mức coi trời bằng vung như vậy, lẽ ra cướp được một vụ, tốt xấu cũng có trăm nghìn tệ cộng thêm mớ vàng bạc, số tiền kia đủ cho bọn họ ẩn nấp tránh gió một thời gian. Nhưng bọn họ sốt ruột liên tục ra tay, thậm chí không bỏ qua mấy nghìn tệ vừa rút từ ngân hàng, chứng minh bọn họ rất thiếu tiền, hoặc là cố gắng kiếm đủ tiền hoặc là gom càng nhiều tiền càng tốt.
- Cô hãy xem ba chỗ này, đều là khu vực gần Tân Hải, cho nên tôi hoài nghi bọn họ tới nơi này có lẽ liên quan đến ai đó sống ở đây, người này có thể là bạn của Tống Lỗi hoặc là người nhập cư trái phép. Tống Lỗi đi thẳng tới đây vì gặp người này, rồi từ chỗ này vượt biên ra nước ngoài. Người có thực lực như Tống Lỗi khi đã ra nước ngoài, đến mấy quốc gia trật tự lộn xộn thì sẽ lăn lộn như cá gặp nước, nhiều người tu hành phạm pháp chạy trốn hay chọn cách làm này.