Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1812 - Chương 1823: Đường Hẹp Gặp Lại

Chương 1823: Đường hẹp gặp lại
 

Mr. A đứng lên. Bốn người tu hành, bỗng nhiên xâm nhập nơi này, hơn nữa chuẩn bị đầy đủ và tự tin tiến vào sa mạc, phương hướng đi tới giống hệt phương hướng bọn họ muốn đi, điều này khiến Mr. A phải suy nghĩ kỹ càng.

- Đi, theo ta đi xem xem.

Mr. A theo lính đánh thuê leo lên sân thượng, giơ kính viễn vọng mà lính đánh thuê đưa qua, rất nhanh thấy bốn bóng dáng đi trong sa mạc hoang vu.

Bọn họ đi không nhanh, nhưng nhìn ra được động tác cũng không chậm, thậm chí có thể nói là bước chân nhẹ nhàng.

Mấy người này thực lực tu hành không thấp.

Mr. A cau mày buông xuống kính viễn vọng, trong lòng có chút do dự, nhưng rất nhanh quyết tâm:

- Hôm qua bọn họ ở lại nhà trọ duy nhất trong ốc đảo hay sao?

- Chưa hỏi thăm, nhưng tôi phỏng chừng đúng như vậy.

- Cậu đi theo ta!

Mr. A mang theo lính đánh thuê kia đi tới nhà trọ, người phụ nữ trung niên ngồi sau quầy đứng lên:

- Hai vị muốn ở lại?

Mr. A đứng trước quầy, nhìn xung quanh, phát hiện trên quầy thu ngân treo một camera theo dõi, vừa lúc chĩa vào quầy và cửa.

Mr. A chỉ lên camera theo dõi:

- Lúc trước có bốn người vào ở chỗ các người, họ mới vừa rời đi đúng không? Ta muốn nhìn băng ghi hình lúc bọn họ vào ở.

Người phụ nữ nhíu mày, còn không nói chuyện thì Mr. A đã tùy tay móc một xấp tiền từ trong túi ra, không thèm nhìn, ném xấp tiền qua:

- Hoặc là bà nhận tiền, cho ta xem theo dõi, hoặc là đập phá tiệm của bà.

Người phụ nữ trung niên thoáng chốc giật nảy mình, vội vàng chộp lấy xấp tiền, rối rít nói:

- Tôi cho ông xem theo dõi!

Rất nhanh, theo dõi bị mở ra, chất lượng hình ảnh không rõ ràng nhưng có thể miễn cưỡng thấy rõ mặt người.

Mr. A nhìn hình ảnh tua nhanh, chốc lát đã thấy bốn người Tần Dương đi vào nhà trọ, bốn người đến trước quầy làm thủ tục vào ở.

- Ngừng!

Khi thanh niên đứng trước quầy ngước đầu lên, vừa lúc đưa mặt về phía camera thì Mr. A kêu ngừng, bởi vì lúc này thanh niên đã tháo kính râm xuống, lộ ra toàn bộ khuôn mặt.

Mr. A trông thấy gương mặt này, ánh mắt thoáng chốc thay đổi, đưa người sát tới trước, biểu cảm khó tin.

Mr. A nhìn vài giây rồi thụt đầu về:

- Bọn họ trả phòng chưa?

- Ừm, trả rồi, bọn họ nói mang theo lều trại vào sa mạc cắm trại, ngắm mặt trời mọc và lặn. Tôi thấy bọn họ đều cõng bao lớn, chuẩn bị khá đầy đủ.

Ngắm mặt trời mọc và lặn?

Mr. A cười nhạt, xoay người đi ra nhà trọ, nhìn thoáng qua phương hướng nhóm người Tần Dương biến mất, khoát tay đuổi lính đánh thuê đi theo mình đi về trước, gã móc di động ra, bấm một số điện thoại.

- Mr. A, gọi điện thoại cho ta làm gì?

Mr. A mỉm cười nói:

- Jacques, ta phát hiện một chuyện thú vị ở chỗ này.

- Chuyện thú vị? Chuyện kia có tiến triển rồi sao?

Mr. A bước tới trước vài bước, đi vào bóng râm một lùm cây, tùy tay tháo mắt kính xuống lộ ra khuôn mặt. Nếu Tần Dương có ở chỗ này nhất định sẽ nhận ra gương mặt này.

Augustus!

Một trong mười ba trưởng lão của Niết Bàn!

Augustus từng phái người đánh lén nhóm Tần Dương trong lúc đấu giao hữu, cuối cùng phái tay sai Thor ra tay nhưng rồi không may rơi vào cạm bẫy của Tần Dương, bị hắn bắt trọn ổ, Augustus cũng vì vậy mà bại lộ thân phận, nhanh chóng vứt bỏ mọi thứ đã có, lặn xuống nước.

Hiện giờ Augustus nhận một nhiệm vụ mới, dẫn đội vào sâu trong sa mạc Sahara, nào ngờ lại đụng phải Tần Dương ngay tại đây.

- Sự tình đúng là đã có tiến triển mang tính đột phá, ta dám chắc chắn nó ở ngay đây. Nhưng nơi này cát vàng khắp nơi, mang đến trở ngại lớn cho công tác của bọn này, muốn tìm được nó hẳn là còn cần một chút thời gian. Nhưng ta nói chuyện thú vị không phải về nhiệm vụ này mà là ta gặp gỡ một người tại đây.

- Là ai?

- Tần Dương, thằng nhóc Trung Quốc giành được hạng nhất trong đấu giao hữu, kẻ hại ta bại lộ thân phận!

Jacques là mục sư trong giáo đường vùng ngoại ô New York, trong giọng nói của gã tràn ngập ngạc nhiên:

- Là hắn? Tại sao hắn ở trong sa mạc? Không lẽ liên quan với nhiệm vụ của anh?

- Ta không biết, lẽ ra thì khả năng này không lớn, cho dù thật sự có người đến xử lý chuyện này cũng tuyệt đối không nên là hắn, hắn chỉ là một học sinh, chắc hắn không phải người ở chỗ đó của Trung Quốc đâu.

Jacques không đoán ra được, chỉ hỏi:

- Anh định làm thế nào?

- Bên cạnh hắn có ba người, có một người là cường giả Chí Tôn lúc trước đã bắt giữ Thor, một mình ta có thể giữ chân chúng, ta nghĩ nếu thêm một người trợ giúp là có thể giết trọn ổ bọn chúng tại đây. Một cường giả Chí Tôn cộng thêm một đứa nhóc tiềm lực vô hạn, tuyệt đối đáng giá ra tay.

Bên Jacques chần chừ một chút:

- Không được, dù có hai cường giả Chí Tôn cũng chưa chắc có thể giết chết một cường giả Chí Tôn muốn chạy trốn. Huống chi, so với giết một thằng nhóc Trung Quốc thì nhiệm vụ trong tay của anh quan trọng hơn, nếu bởi vậy mà phát sinh chuyện ngoài ý muốn khác dẫn đến sai lầm thì Mr. X sẽ không vui.

Augustus nhíu mày hỏi:

- Anh không đồng ý với kế hoạch của ta?

Jacques trầm giọng nói:

- Đúng vậy, thật sự muốn giết thằng nhóc Trung Quốc thì để một Thông Thần cảnh ra tay đã quá đủ, cần gì cử hai cường giả Chí Tôn đi? Anh lo làm tốt chuyện của mình đi, nếu hắn thật sự liên quan chuyện này thì tính tiếp. Nhưng giống như anh suy đoán, tư liệu sách cổ tuyệt mật kia luôn ở trong tay chúng ta, không thể nào bị người ngoài biết.

Đáy mắt Augustus lóe tia bực bội:

- Được rồi, ta nghe theo đề nghị của anh.

Jacques nhẹ giọng nói:

- Lần trước anh bại lộ thân phận dẫn đến rất nhiều kế hoạch vốn có không thể thực hiện, Mr. X đã hơi tức giận, nếu lần này anh lại làm hỏng chuyện . . .

Augustus lộ biểu cảm sợ hãi, hiển nhiên cảnh cáo của Jacques đụng đến nỗi lòng của gã.

- Biết rồi!

Augustus cúp máy, thở hắt ra, nét mặt vẫn khó chịu.

Augustus chậm rãi đi hướng căn nhà nằm ở phía cuối ốc đảo, đi được một khoảng cách thì lại cầm di động lên.

- Domice, hãy liên hệ với Vera, hai người lập tức chạy tới, phải đến đây ngay trước sáng sớm ngày mai!

- Rõ!

Augustus buông điện thoại xuống, trong lòng đã quyết tâm, sải bước trở lại nhà hai tầng, đẩy mở căn phòng lớn nhất trên tầng hai, tuyên bố với mấy nhân viên nghiên cứu khoa học đang bận rộn:

- Chuẩn bị tất cả mọi thứ theo kế hoạch mọi người bàn bạc, sáng sớm ngày mai chúng ta lại đi vào sa mạc, lần này tuyệt đối không được có sai sót gì!
Bình Luận (0)
Comment