Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1815 - Chương 1826: Xi - Măng Dưới Cát Vàng

Chương 1826: Xi - măng dưới cát vàng
 

Nếu đã suy đoán chỗ kho báu không phải nơi bọn họ cho nổ, bốn người Tần Dương không quay về đường cũ nữa, mà là cầm kiếm đi loanh quanh trong sa mạc hoang vu.

Đúng như bọn họ suy đoán, tùy theo di chuyển, kiếm trong tay Tần Dương phát ra ánh sáng khác nhau.

Tốc độ của nhóm người rất nhanh, dù vậy vẫn mất nửa đêm mới tìm ra nơi kiếm dài tỏa sáng rực rỡ nhất.

Nơi tỏa sáng nhất không phải một chỗ mà là một khu vực phạm vi khá nhỏ.

- Nếu như không có ngoài ý muốn thì kho báu ở chỗ nào đó trong khu vực dưới chân chúng ta.

Mạc Vũ nhìn Tần Dương cầm kiếm dài, quan sát bốn phía một lúc, trầm giọng nói:

- Con xem, ở đây có một dãy núi hình vòng cung hơi lạ, ở đây, đây và đây, có gì đó khác với những cồn cát như vảy cá khác.

Lúc này trên trời có ánh trăng mờ, Tần Dương theo ánh trăng mơ hồ thấy đường nét cồn cát, đúng là giống như Mạc Vũ đã nói, cồn cát ở đây hình thành vòng tròn, khác với xung quanh.

- Hiện tại sắc trời quá tối, tạm định vị rồi về chỗ cắm trại nghỉ ngơi lấy sức!

- Vâng!

Tần Dương lấy dụng cụ định vị ra cài đặt tọa độ vị trí trước mặt, sau đó đi theo tọa độ chỗ cắm trại trở về, phát hiện nơi đó cách chỗ cắm trại khoảng 10km, cách nơi đám người kia làm nổ hố đất khoảng 8km, ba vị trí vừa lúc cấu thành một hình tam giác.

Nhóm người ngủ một giấc ngon lành, sau khi khỏe lại thì ăn sáng rồi vác ba lô lên đi tới chỗ đánh dấu.

Không lâu sau, nhóm người lại xuất hiện trên dãy núi hình vòng cung hơi lạ kia. Đêm khuya nhìn nó đã thấy lạ, giờ nhìn rõ thì càng cảm thấy lạ hơn. Vòng tròn cồn cát chiếm phạm vi không lớn nhưng cao hơn bốn phía một khúc.

Nếu chỉ là lữ khách sa mạc đi ngang qua đây thì có lẽ chỉ nhìn lâu một chút nhưng sẽ không nghĩ nhiều, còn nhóm Tần Dương ôm mục đích tìm kiếm đến nơi này thì nhìn một cái liền xác định nơi này không bình thường.

- Hẳn là ở đây rồi, dường như kiếm không có phản ứng gì, chúng ta phải tự tìm thôi.

Tần Dương rút kiếm ra đi hai vòng, không có gì khác lạ, hắn dừng bước chân, ánh mắt đảo qua lại cồn cát tìm vị trí xuống tay.

- Bắt đầu đào từ gò núi hay từ giữa khe núi?

Mạc Vũ chỉ hướng cồn cát:

- Gò núi hình vòng cung này hơi lạ, có lẽ không phải hình thành tự nhiên, bắt đầu đào từ chỗ kỳ lạ nhất đi.

Tần Dương quét mắt một vòng, chỉ vào vị trí phần đuôi kỳ lạ nhất:

- Chúng ta bắt đầu từ chỗ này đi, trực tiếp đẩy cát từ lưng núi sang hai bên là được, chỉ cần đào ra lưng núi, nhìn xem bên dưới có cái gì, có lẽ sẽ có thu hoạch.

Mạc Vũ gật gù đồng ý:

- Được, vậy bắt tay vào làm thôi!

Trong bao của mỗi người đều có một cây xẻng quân dụng, vì bọn họ đã sớm suy xét nếu là thăm dò kho báu thì không thể thiếu công tác đào móc.

Bốn người đều không phải người thường, tốc độ đào tự nhiên sẽ không quá chậm, mới bắt đầu xúc thì bên trên cát vàng sẽ sụp xuống, nhưng đào một lúc, một khúc phần lưng núi rất nhanh bị đào rỗng, lưng núi dưới cồn cát bắt đầu lộ bộ mặt thật của nó.

Keng!

Xẻng quân dụng của Tần Dương xúc vào hạt cát đột nhiên phát ra tiếng trong trẻo, dường như đụng phải đá cứng.

Tần Dương lên tinh thần, xúc vài cái hất cát vàng trước mặt ra, tiếp theo ngồi xổm người xuống dùng tay đẩy một đống cát lộ ra nham thạch màu vàng ở bên dưới.

Tần Dương giơ tay vuốt vài cái, biểu cảm hơi lạ, rồi hắn cầm xẻng quân dụng xúc mạnh vào tảng đá màu vàng đất, thoáng chốc xúc được một lớp mỏng. Bề mặt bị xúc, lớp bên dưới lộ ra, nhưng không phải màu vàng đất mà là xanh đen.

Tần Dương nhặt lên lớp bị xúc xuống, đặt trong tay nhìn kỹ, ngước đầu lên cười nói:

- Xem ra chúng ta tìm đúng chỗ rồi, những cái này là xi - măng, lớp màu vàng mặt ngoài là bị bôi sắc vàng lên.

Mạc Vũ ngồi xổm người xuống kiểm tra một chút, tiếp theo ánh mắt nhìn xung quanh:

- Có vẻ như chúng ta phỏng đoán không sai, núi nhỏ vòng tròn này có một phần lớn do bàn tay con người xây dựng, nhìn độ dày của mấy ngọn núi thì kho báu không ở trong núi mà nằm bên dưới.

Tần Dương huơ cái xẻng trong tay, nét mặt có chút khó xử:

- Chẳng lẽ chúng ta phải xúc hết cát vàng ở đây rồi tìm lối vào?

Mạc Vũ nhíu mày nói:

- Lúc trước Rommel chôn những kho báu này là vì lại vực dậy, giả thiết Rommel dẫn một bộ đội đến, vậy thì hoàn thành công tác thanh lý không phức tạp, nhưng chúng ta ít người, đành làm từ từ, đào mấy chỗ thử xem, sau đó phán đoán.

- Được!

Mấy người lần thứ hai bắt đầu ra tay, cách một quãng đào một chút. Cùng với từng vị trí bị đào lên, tình huống nơi này cũng trở nên sáng tỏ.

Núi nhỏ hình vòng cung không phải toàn bộ đều làm bằng sức người, chỉ có khúc cuối lối ra là bị người dùng xi - măng đắp nặn hình thành một vòng tròn.

Nhóm Tần Dương đào trước đào sau, không ngừng viết vẽ trên giấy, rốt cuộc đánh dấu đại khái kích cỡ bề ngoài của công sự xi - măng này.

Đây là một công sự xi - măng hình vuông dài có độ dày, gắn với phần đuôi một ngọn núi nhỏ, giống như núi nhỏ có thêm cái đuôi, đuôi hình vòng cung, vừa lúc chặn lỗ hổng giữa hai ngọn núi nhỏ, hình thành gò núi vòng tròn.

- Nếu là liên thông dưới đất thì lối vào chắc chắn liên quan đến công sự xi - măng này, hoặc nên nói là một góc nào đó trên công sự xi - măng.

Tư Đồ Hương nhíu mày nói:

- Tuy công sự xi - măng này dày chắc nhưng hoàn toàn không cản nổi một đấm của Lucian đúng không?

- Đừng!

Tần Dương vội vàng ngăn cản:

- Từ xưa đến nay, nơi giấu kho báu thường lắp đầy cơ quan, người giấu kho báu không thể nào không đặt một số cạm bẫy để bảo vệ an toàn của tiền bạc châu báu, chúng ta tốt nhất là tìm ra cách đi vào, tôi nghĩ thanh kiếm này có lẽ là chìa khóa đi vào, nếu cưỡng bức công phá không chừng sẽ phát sinh tai họa bất ngờ gì.

Hơi tạm dừng, Tần Dương bổ sung thêm:

- Có lẽ có, cũng có lẽ không có, nhưng chúng ta chỉ có một mạng, thời gian đầy đủ thì không cần mạo hiểm làm gì.

Tư Đồ Hương không phản bác, quay đầu nhìn phương xa:

- Hiện tại chúng ta cách đám người kia vài km, anh nói xem có khi nào bọn họ trông thấy chúng ta không?

Tần Dương cười nói:

- Chúng ta ở mé trong núi hình vòng cung, trừ phi bọn họ đi lên núi này, chứ không thì dù đi ngang qua mé ngoài cũng khó thấy chúng ta. Huống chi bọn họ chắc còn đang nghiên cứu hố to kia, không chừng đã đi vào trong hố, vào sâu trong lòng đất.
Bình Luận (0)
Comment