Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1832 - Chương 1843: Quy Củ Và Cơ Biến

Chương 1843: Quy củ và cơ biến
 

- Mạc Vũ kết hôn, chắc hẳn đây là việc trọng đại trong giới tu hành, chúng ta nên đi một chuyến.

- Hình như Mạc Vũ không mời chúng ta, trực tiếp đi thế này có được không?

- Tôi đã gọi điện thoại hỏi rồi, nghe nói Mạc Vũ chỉ gọi điện cho vài người, không thông báo cho người khác, hắn căn bản không định mời ai. Ngược lại bên Long gia phát thiệp cưới khắp nơi, Mạc Vũ không mời, nhưng chúng ta có thể chính mình tới cửa. Đây là việc vui, chúng ta tới cửa chúc mừng, chẳng lẽ bọn họ sẽ đuổi chúng ta ra ngoài sao? Hơn nữa nếu không muốn mời khách khứa thì đừng làm rầm rộ như vậy, Tần Dương đăng weibo, còn ai không biết chứ?

- A, anh nói vậy làm tôi sáng não hẳn ra, anh nói xem có phải Tần Dương cố ý làm vậy không?

- Thì đó, ha ha, tôi đoán hơn phân nửa là Mạc Vũ không muốn gây chú ý, không định mời nhiều khách, nhưng Tần Dương muốn làm hôn lễ của sư phụ linh đình, sở dĩ cố ý làm ra như vậy. Tôi không mời, là khách tự tới, người ta đến rồi không thể đuổi đi. Chiêu này của Tần Dương gọi là Khương Thái Công câu cá, ai thích thì mắc câu*.

(*) Khương Thái Công – Khương Tử Nha: Ông là điển hình tài hoa nở muộn, tuổi già vẫn chưa gặp thời, nên đến bờ sông Vị Thủy thả cần câu cá, để tu dưỡng tâm trí, rèn luyện nghị lực và chờ thời. Lúc thả cần câu ông đã không gắn mồi, vì hành động câu cá đó chỉ để chờ người. Và năm ông 80 tuổi đã được Chu Văn Vương phát hiện, mời về triều giữ chức Tể Tướng. Từ đó có câu Khương Thái Công câu cá, ai thích thì mắc câu, tức là mình tự nguyện cắn câu.

- Ha ha, thằng nhóc này thông minh, hắn làm như vậy cũng không nói rõ ra, ai muốn đi thì đi, không muốn đi thì giả vờ không thấy, không đắc tội ai, giỏi!

- Thì đấy, Tần Dương tuổi còn trẻ, mới vài năm đã mày mò ra nhiều chuyện như vậy, tạo thanh danh lớn như vậy, không lợi hại sao được? Sở dĩ căn bản không cần lo lắng, cứ đi thoải mái, còn có thể nói với bên Tần Dương một tiếng.

- Ừm, nói đến thì đây là cơ hội tốt chắp nối, đến bữa đó tôi cũng đi, chuẩn bị một phần quà, mang theo hai đồ đệ đi mở mang kiến thức.

- Đúng rồi, không nói đến tông chủ Ẩn Môn Mạc Vũ y võ song tuyệt, chỉ riêng Tần Dương hiện tại nổi bật vô cùng, kết bạn nhiều một chút không có chỗ hỏng.

. . .

Hình chụp lại weibo của Tần Dương bay đi các vòng tròn tu hành, đối thoại tương tự phát sinh ở các góc.

Bên Tần Dương rất nhanh nhận điện thoại của nhiều bạn bè hỏi, hai ngày sau, hắn theo lẽ tự nhiên đăng weibo thứ hai.

- Thầy nhà tôi thích thanh tĩnh, vốn không chuẩn bị mời nhiều khách, khiến các bạn bè đi đường mệt nhọc. Nhưng hai ngày nay có nhiều bạn bè gọi điện thoại cho tôi hỏi về chuyện hôn lễ, tôi nhận điện thoại đến sắp điếc tai, nên thôi cho tôi làm biếng gửi thiệp mời điện tử, ai thích đến xem lễ thì vô cùng hoan nghênh!

Thiệp mời điện tử phát ra, chớp mắt nhân viên tiểu tổ của người phụ trách lập kế hoạch hôn lễ reo chuông muốn cháy máy, bận rộn đầu xù tóc rối.

Tần Dương nhận được báo cáo, không quá giật mình, chuyện còn nằm trong dự đoán.

Tần Dương chơi chiêu Khương Thái Công câu cá, không sợ bị người ta nhìn thấu, dù sao chẳng bắt buộc ai, anh chị không đến cũng không ai trách móc, tông chủ Ẩn Môn kết hôn chẳng lẽ ham chút tiền biếu sao?

Nếu phát thiệp cưới cho từng người thì mới dễ dàng đắc tội với người.

Ai được mời, ai không có.

- Anh mời XX vậy mà không mời tôi, coi thường nhau à?

- Chúng ta không quen thân, vậy mà gửi thiệp mời cho tôi, các người không mời được khách nên kéo tôi góp đủ số sao? Hại tôi còn phải chuẩn bị một phần quà dày!

Cho nên Tần Dương mới nghĩ ra cách gửi thiệp mời điện tử, phương thức này khá tốt, muốn đến thì tự nhiên sẽ đến, còn không muốn tới thì cũng sẽ không cảm thấy lúng túng, sẽ không đắc tội với người.

Đang lúc Tần Dương định yên ổn tu hành chờ hôn lễ thì nhận được điện thoại của Lôi Tử Cường, hắn mới bỗng nhiên tỉnh táo lại. Không ngờ thời kỳ huấn luyện đặc biệt nửa năm đã đến, hiện giờ là lúc nghiệm thu thành quả cuối cùng.

Chuyện này không làm chậm trễ vài ngày, huống chi lúc trước Tần Dương chen chân chuyện đó, hắn làm ra biến đổi rất lớn, lúc này hắn không thể không đi. Sở dĩ, Tần Dương đơn giản dặn dò rồi một người lặng yên không một tiếng động bay đi, dù sao mang Brewer hay Andy đi căn cứ huấn luyện đặc biệt đều không ổn.

Một đường bôn ba, Tần Dương được đón vào trại lính, gặp Lôi Tử Cường đã xa cách nửa năm.

- Anh Cường, đã lâu không gặp, anh càng mạnh khỏe hơn nhỉ.

Lôi Tử Cường cười nói:

- Tôi bây giờ cũng là người tu hành nên thân thể này tự nhiên càng khỏe mạnh!

Tần Dương hơi sửng sốt, giây sau nhớ đến lúc trước Lôi Tử Cường từng hỏi mình nhiều lần rằng hắn ta có thể tu hành được không, chính mình còn cho hắn ta công pháp tu hành, dù sao Ẩn Môn có nhiều công pháp tu hành, hơn nữa tuổi tác như Lôi Tử Cường mặc dù đặt nền móng cơ thể khá tốt nhưng chung quy đã qua lứa tuổi tốt nhất để tu hành, luyện nhập môn không thành vấn đề, nhưng muốn luyện ra thành tựu cao thì tuyệt đối không thể nào.

- Anh luyện ra nội khí?

Vẻ mặt Lôi Tử Cường rất là hưng phấn gật đầu, nhưng giây sau lúng túng bổ sung thêm:

- Vừa luyện ra, nhưng chỉ có một chút xíu, rất yếu.

Tần Dương đấm nhẹ vào người Lôi Tử Cường, cười khen:

- Giỏi quá, nửa năm đã nhập môn Luyện Khí, mặc dù phần nào nhờ vào nền móng thân thể nhưng tốc độ như thế là giỏi rồi.

Mặt mày Lôi Tử Cường hớn hở nói:

- Tôi cũng biết mình luyện tập trễ, khó mà được thành tựu gì lớn, nhưng có thể trở thành người tu hành là tôi đã rất vui vẻ. À, việc tu hành này bắt đầu từ khi còn nhỏ là tốt nhất đúng không?

Tần Dương gật đầu:

- Đúng vậy.

Lôi Tử Cường ánh mắt mong đợi nhìn Tần Dương:

- Tần Dương, Tiểu Huy hiện tại đã ba tuổi, có thể cho nó lạy cậu làm thầy được không?

Tần Dương sửng sốt một chút, giây sau cười nói:

- Anh Cường, em bây giờ còn chưa chuẩn bị thu đồ đệ, hơn nữa anh cũng biết là mạch Ẩn Môn của em xưa nay đều là một mạch đơn truyền, mỗi đời một đệ tử, việc thu đệ tử liên quan kéo dài một môn phái, không thể quyết định dễ dàng.

Lôi Tử Cường lộ vẻ mặt thất vọng, nhưng hắn ta biết Tần Dương nói lời thật, chính mình yêu cầu như vậy hình như hơi quá đáng.

Người ta là truyền thừa nghìn năm, anh có chút quan hệ thân thiết liền muốn đi cửa sau trở thành truyền nhân, lỡ như người được chọn không có thiên phú, đứt đoạn truyền thừa hoặc làm sư môn lụn bại thì làm sao?

- Ừm, tôi hiểu rồi, là tôi quá sốt ruột. Chú em Tần, đừng để bụng nhé, cứ coi như tôi chưa nói gì.

Tần Dương nhìn Lôi Tử Cường lúng túng đỏ mặt, cười bổ sung thêm:

- Anh Cường khoan nóng nảy, có lẽ em không thể thu Tiểu Huy làm đệ tử, nhưng có thể chọn lựa một công pháp tu hành tốt dạy cho bé, dù sao quan trọng là thứ bé học được, gọi em là chú hay sư phụ thì có gì khác đâu?

Lôi Tử Cường xoe tròn mắt, vui sướng bất ngờ hỏi:

- Như vậy cũng được chứ?

Tần Dương cười tươi nói:

- Đương nhiên có thể, chứ không lẽ sau này em trở thành tông chủ mà chỉ được dạy một đệ tử duy nhất, không thể dạy cho người khác sao? Chẳng lẽ con cái của em không được tu hành? Em có thể làm theo môn quy thu một đứa trẻ có thiên phú yêu nghiệt làm truyền nhân, nhưng không cấm em dạy cho con của mình hoặc người khác trở thành người tu hành. Cùng lắm là không được dạy vài công pháp trung tâm của Ẩn Môn, không thể cho người khác vài thứ trung tâm, chỉ được truyền lại cho truyền nhân đời tiếp theo, còn lại không cấm kỵ.
Bình Luận (0)
Comment