Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1841 - Chương 1852: Dưa Leo

Chương 1852: Dưa leo
 

- Đúng rồi, ngạc nhiên chưa?

Tần Dương đi xuống, nhìn biệt thự nhỏ ba tầng ở trước mặt. Chiếm diện tích đất không quá lớn nhưng cảnh vật chung quanh lại rất tốt, biệt thự ở hai bên cách khá xa, phương hướng các biệt thự nhỏ cũng khác nhau, không gian riêng tư rất tốt.

- Khá tuyệt, chị mua từ khi nào? Vị trí ở trong thành phố cũng tốt lắm, chắc không rẻ đâu?

Lý Tư Kỳ ôm lấy cánh tay của Tần Dương, kéo hắn đi vào nhà:

- Đúng là không rẻ, nhưng may nhờ có cậu, Siêu Phàm được yêu thích nhiều, tôi cũng nổi tiếng hơn rất nhiều, thừa dịp còn nóng tôi đại diện nhãn hàng nước hoa của một hãng nhãn hiệu hàng đầu quốc tế, kiếm được một số lớn, còn đóng một số quảng cáo nhãn hàng trong nước, thừa dịp trong tay có tiền lập tức mua căn nhà này, miễn cho về sau tiêu hết, không có nhà để ở.

Tần Dương cười to bảo:

- Bây giờ chị là ngôi sao lớn hàng đầu rồi, thời gian qua thật mau.

Lý Tư Kỳ tựa đầu lên vai Tần Dương:

- Tất cả đều nhờ vào cậu, nếu không có cậu thì không biết tôi còn chìm nổi ở nơi đâu.

Tần Dương cười nói:

- Hiện giờ chị làm người phát ngôn cho công ty của tôi, tôi đầu tư lời to rồi.

Lý Tư Kỳ bĩu môi nói:

- Thôi đi, cậu mới là người phát ngôn lớn nhất của công ty của cậu, sức kêu gọi của người phát ngôn như tôi đây thua xa cậu. Cậu đăng weibo quảng cáo một chút là có thể kéo cao tiêu thụ sản phẩm của công ty dưới quyền, tôi làm người phát ngôn cũng như không có.

Tần Dương đứng ở trong phòng khách tham quan, cánh mũi hít hà:

- Chị mua nhà bán lại hả?

Lý Tư Kỳ gật đầu, nói:

- Tôi làm gì có thời gian mua nhà mới rồi sửa lại? Trực tiếp mua nhà cũ, giỏ xách vào ở thật tốt, đổi cái nào mình không thích là được. Huống chi biệt thự như vậy đều là mua để ở, chất lượng trang hoàng không tệ, ít nhất tôi không cần ngửi mùi formandehit độc hại của nhà mới xây.

- Tất cả đều còn mới, trang hoàng cũng thực có phong cách, tốt lắm.

Lý Tư Kỳ hào hứng kéo Tần Dương:

- Đi nào, tôi mang cậu đi tham quan một chút!

Tần Dương cười nói:

- Được!

Lý Tư Kỳ kéo Tần Dương đi dạo tầng một rồi lên lầu, đi dạo vào phòng ngủ chính của cô, hai người ở trong phòng ‘đi dạo’ khoảng một tiếng đồng hồ.

- Tất cả gia cụ trong phòng ngủ chính đều bị tôi thay mới, đặc biệt là chiếc giường lớn này, tự tôi đi chọn lựa, thoải mái không?

Lý Tư Kỳ là quỷ nhỏ, nói chuyện mập mờ làm lòng Tần Dương ngứa ngáy, ‘phạt’ cô một trận.

Hai người thân thiết một lúc rồi mới tắm rửa, mặc đồ xuống lầu một, chủ yếu là hai người ‘vận động’ nhiều nên rất đói bụng, chứ không thì vẫn còn ‘đi dạo’.

Nhưng khi Tần Dương mở ra tủ lạnh của nhà Lý Tư Kỳ thì mặt đen thui.

Trong tủ lạnh trống rỗng.

- Nhà chị cái gì cũng không có mà còn không biết ngượng nói là kêu tôi đến ăn cơm?

Lý Tư Kỳ từ sau lưng ôm tấm lưng săn chắc của Tần Dương, cười tủm tỉm nói:

- Trong phòng này tốt nhất là tôi, chẳng phải cậu mới ăn tôi rồi sao? Cái khác thì ăn tạm đi, tôi kêu cơm bên ngoài đưa tới.

Tần Dương tất nhiên không thật sự tức giận, hắn nhìn tủ lạnh, lại nhìn tủ bát:

- Mình có mì sợi, còn có trứng gà, à, còn có hai trái dưa leo. Tôi nấu mì trứng gà, làm gỏi dưa leo ăn tạm vậy, lười kêu cơm hộp. Mà sao chỉ có hai trái dưa leo?

Lý Tư Kỳ cười nói:

- Phụ nữ thích dưa leo nhất mà, vừa có thể ‘dùng’ vừa có thể ăn.

Lưu manh nhỏ này!

Tần Dương cầm hai cây dưa leo, gặn hỏi:

- Đã dùng rồi?

Lý Tư Kỳ cười to bảo:

- Cắt mỏng đắp da mặt ấy mà. Còn nguyên trái đây, tôi dùng thế nào được? Cậu nghĩ đi đâu vậy? Sao mà tư tưởng xấu xa thế.

Tần Dương cười gian:

- Ai biết được?

Lý Tư Kỳ ai oán nói:

- Lâu rồi không gặp cậu.

Tần Dương trong lòng dâng lên mấy phần áy náy:

- Bởi vì chị luôn quay phim ở bên ngoài, tôi cũng bận, hiếm khi chạm mặt nhau. Gần đây tôi sẽ ở lại Trung Hải một thời gian.

Lý Tư Kỳ dán mặt vào lưng Tần Dương:

- Bởi vì sắp đến sinh nhật của cậu, tôi vốn định đợi hôm trước ngày sinh nhật sẽ mời cậu lại đây, nhưng giờ cậu ở chung nhà với Thanh Thanh, phỏng chừng lúc mẫn cảm như vậy cậu sẽ không tiện đến, sở dĩ mới mời cậu qua đây sớm hơn.

Tần Dương cầm nồi lên bếp nấu nước sôi, cầm một cái bát đập trứng gà vào, tâm tình hơi áy náy.

Chính mình giúp đỡ Lý Tư Kỳ chút ít, khiến cô đi thuận lợi hơn trên con đường ngôi sao, nhưng mà, mình cho cơ hội nhưng càng nhiều nhờ vào sự cố gắng của Lý Tư Kỳ. Mấy năm nay tài diễn xuất của cô tiến bộ rất lớn, từ ban đầu trúc trắc đến hiện giờ thành thạo, diễn vai nào nhập vai nấy, đây là thiên phú cũng là kết quả của sự cố gắng của cô.

Về tình cảm nam nữ thì mình chung quy nợ cô, hơn nữa Lý Tư Kỳ rất hiểu chuyện tri kỷ, chưa bao giờ thêm phiền phức cho mình, mọi chuyện nghĩ cho mình. Lúc trước mình nói mua cho cô một căn hộ nhưng cô từ chối dứt khoát, kéo dài mãi tới bây giờ cô mới để dành đủ tiền mua nhà.

Tần Dương mặc cho Lý Tư Kỳ dán lưng mình, chụp dưa leo, làm lạnh, nấu mì, chiên trứng, rất nhanh chiên xong, trứng gà vàng rực đặt lên mì, mùi thơm xông vào mũi.

- Nào, ăn cơm!

Lý Tư Kỳ đi tới bàn ăn, cắn một miếng trứng chiên, thỏa mãn nheo mắt nói:

- Được ăn mì trứng gà do cậu tự tay làm thật là vui vẻ.

Tần Dương cười nói:

- Lần sau chị chuẩn bị nhiều đồ ăn trong tủ lạnh, tôi làm một bữa tiệc cho chị ăn.

Lý Tư Kỳ mỉm cười đồng ý:

- Ừ, về sau tôi sẽ nhét đầy đồ trong tủ lạnh, vậy thì cậu có thể tùy thời đến, sẽ không giống như hôm nay.

Tần Dương ăn vài đũa mì, nhìn phòng ở trống rỗng:

- Chị ở một mình hả?

Lý Tư Kỳ gật đầu, nói:

- Ừ, phần lớn thời gian tôi chạy ở ngoài đường, ít khi ở nhà, hơn nữa tôi không định cho ai vào ở, nếu không thì cậu không tiện đến.

Tần Dương biết Lý Tư Kỳ luôn suy nghĩ cho mình, nơi này là nhà của cô nhưng cũng xem nó là ổ tình yêu của hai người, vì không cho người khác biết khiến mình phiền lòng, cho nên cô không định mời ai.

Tần Dương ngẫm nghĩ nói:

- Tuy rằng nơi này là khu biệt thự, bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng chị là phụ nữ, ở một mình chung quy có chút nguy hiểm. Vậy đi, lát nữa tôi tìm một vệ sĩ nữ cho chị, thường ngày cùng chị đi ra ngoài, làm tài xế cho chị, bình thường chị ở nhà cũng có người bảo hộ an toàn cho chị, trong nhà có người ở sẽ không thấy sợ.

Lý Tư Kỳ chớp chớp mắt:

- Nhưng có người khác ở thì có bất tiện gì không?

Tần Dương cười nói:

- Không sao, vệ sĩ đều rất chuyên nghiệp, sẽ không lắm miệng, hơn nữa an toàn là số một. Nếu như có chuyện không muốn bị người quấy nhiễu thì có thể tạm thời cho vệ sĩ nghỉ phép, đơn giản thôi.
Bình Luận (0)
Comment