Chương 1853: Nhân vật đình đám tập hợp
Ngày mười tám tháng mười, tức là ngày hai mươi tháng chín âm lịch, thích hợp đính hôn, kết hôn, cầu con, động phòng, khám bệnh.
Từ mấy hôm trước Tần Dương đã vào ở trong trang viên Tử Hồ, đoàn đội lập kế hoạch hôn lễ của Claude tự nhiên cũng đến từ lâu, nhiều nhân viên công tác bận rộn làm theo chỉ huy của đội Claude, toàn bộ trang viên Tử Hồ đổi khác hoàn toàn qua bàn tay của Claude chỉ huy.
Hai bên đường trang viên giăng vải mỏng nhiều màu, vô số đóa hoa với màu sắc và ý nghĩa khác nhau trang trí trang viện giống như biển hoa, rất là ảo mộng.
Thảm cỏ ven hồ được trang trí nhiều vải trắng mỏng và hoa nhỏ tràn ngập hương vị thánh khiết. Trên đất trống ven hồ phía xa đậu sáu chiếc máy bay trực thăng cỡ lớn, đây là ‘xe rước cô dâu’ hôm nay.
Khách khứa đã đến khá đông, buổi tiệc hôm qua bày năm mươi bàn, dù sao đa số khách từ tỉnh khác đến, vừa xuống máy bay đã được xe chờ sẵn rước đến trang viên Tử Hồ.
Mạc Vũ kết hôn là việc lớn của Ẩn Môn, Tần Dương làm truyền nhân duy nhất tự nhiên phải làm thật náo nhiệt, cho mọi người đều biết.
Năm mươi bàn là cho khách khứa hôm qua vào ở, tính luôn hôm nay sắp đến thì ít nhất hơn một trăm năm mươi bàn, thậm chí sẽ có khách không nhận thiệp mời vẫn đến, sẽ còn đông hơn nữa, đương nhiên, tất cả đều được chuẩn bị hết.
Về phần rể phụ, dâu phụ thì không cần Tần Dương, hắn là đệ tử, bối phận thấp một bậc, chức trách của hắn là thay mặt sư phụ tiếp đãi khách từ bốn phương.
Tần Dương mặc đồ tây đeo nơ, vóc dáng một mét tám mươi lăm vốn là giá treo đồ, dáng người thẳng tắp khiến hắn thoạt trông đẹp trai hút hồn. Tần Dương là truyền nhân duy nhất của sư phụ, hôm nay tự nhiên là nhân vật chính lo buổi hôn lễ này, may mắn hắn hiện giờ có thể nói là thần tượng quốc dân, được yêu thích nhiều như mặt trời ban trưa, hoàn toàn có thể đảm nhiệm tiếp đãi khách với đủ loại thân phận, không đến mức khiến khách cảm thấy chủ nhà thất lễ.
Mạc Vũ mặc đồ tây mang theo bốn rể phụ leo lên máy bay trực thăng. Mạc Vũ hôm nay mặt mày hớn hở, có thể nói là người gặp việc vui tinh thần phơi phới. Bốn chú rể phụ không trẻ tuổi, đều hơn ba mươi tuổi, ai nấy khí chất bất phàm, hoặc đẹp trai, hoặc tuấn tú, hoặc điển trai, bắt mắt hơn rể phụ tiểu thịt tươi bình thường nhiều.
Tần Dương đã hỏi thăm lai lịch của bốn rể phụ này, bọn họ đều là đệ tử độc thân nổi bật trong gia tộc vệ tinh của các đời tông chủ Ẩn Môn, hiện giờ tông chủ Ẩn Môn kết hôn, bọn họ tự nhiên phải đến góp mặt, cũng hãnh diện vì được làm rể phụ của Mạc Vũ, đây cũng là một loại biểu hiện tăng mạnh quan hệ thân thiết giữa gia tộc vệ tinh và Ẩn Môn.
Sáu chiếc máy bay trực thăng bay lên, thành hình tam giác một trước hai sau bay hướng Long gia.
Nhiều người quan hệ thân gần với Tần Dương đều đến từ sớm, như cha mẹ của hắn, vợ chồng Tần Hoa, ông ngoại La gia. Mạc Vũ kết hôn, bọn họ tất nhiên phải đến góp vui. Còn một số bạn bè như bạn vong niên Dương Hạo Nhiên, Trần Hầu, còn có Long Viên Viên, Long Thất giúp đỡ hướng dẫn khách khứa. Hôm nay không chỉ có bạn bè của thầy trò Mạc Vũ đến mà còn có nhiều khách khứa của Long gia.
Long gia là một trong bốn nhà quyền quý người tu hành ở Trung Hải, kết bạn khắp bốn phương, tự nhiên có nhiều bạn bè đến dự.
Các khách khứa lục tục đến, Tần Dương đều tiếp đãi, trò chuyện đôi câu rồi kêu người đưa đến chỗ ngồi. Chỗ ngồi của các khách đều đã được sắp xếp tỉ mỉ, ai kinh doanh, ai làm chính trị, ai là gia tộc người tu hành, ai chơi thân với ai, ai mâu thuẫn với ai, từ chi tiết nhỏ là biết công phu.
Bởi vì weibo của Tần Dương tuyên truyền nên buổi hôn lễ hôm nay có thể nói là truyền khắp bốn phương, khách khứa tụ về không thua gì một buổi tiệc long trọng. Bên ngoài trang viên đã đứng đầy nhà báo, các loại máy chụp hình đã sẵn sàng chĩa hướng lối vào hội trường.
Bắt đầu từ mười giờ sáng, từng chiếc xe chuyên đưa rước hoặc xe riêng lục tục đậu ở cửa trang viên, hễ có người xuống xe là sẽ vang tiếng chụp hình và tiếng thảo luận.
- Đó là tổng giám đốc của công ty Hằng Hà, Lưu Kinh mà? Anh ta cũng đến?
- Ôi, Phó Hải kìa, nhà giàu ẩn hình nổi tiếng, có vô số sản nghiệp.
- Ngô Tĩnh! Ngôi sao lớn Ngô Tĩnh! Nam chính của phim Siêu Phàm!
- Yến Tử Tuyết, Yến Tử Băng . . .
- Ủa? Đó là Triệu Minh Dương của tập đoàn Dương Thiên kìa?
- Triệu Thanh Long! Đây là Triệu gia ở Đại Mạc đúng không?
- Người này là ai? A, Trang Mục Dao của Tô gia ở Kinh Thành, đi đằng trước cô là chủ nhà hiện nay của Tô gia đúng không?
. . .
Khách đến đông hơn những vị khách bị bắt gặp rất nhiều, phần lớn xe con màu đen không chút bắt mắt lặng lẽ lái qua, vào thẳng trang viên. Ngồi trên những chiếc xe ‘bình thường’ này đều là ông lão tóc bạc phơ hoặc là người trung niên khí độ phi phàm.
Những người đó đa số thân phận mẫn cảm, lẽ ra bọn họ không thích hợp xuất hiện trong trường hợp như vậy, nhưng bọn họ vẫn đến. Đương nhiên, bên này cũng có sắp xếp, xe của họ trực tiếp lái vào hội trường, chỗ ngồi của họ cũng ở vị trí đặc biệt, sẽ không bị người khác trông thấy.
Bãi cỏ ven hồ, trong sảnh đãi khách, khắp nơi đều là khách khứa, không khí cực kỳ náo nhiệt.
Tần Dương, Tiêu An Tâm cùng với Long Bác An đại biểu Long gia đứng ở cửa lớn tiếp đãi, có nhân viên công tác lại gần nói nhỏ vài câu bên tai Tiêu An Tâm, hắn ta nghiêng đầu nói:
- Triệu lão đến, chúng ta đi qua chào hỏi.
- Được! Long thúc, Hương Hương, nơi này làm phiền hai người trông chừng một lúc.
Long Bác An sảng khoái cười nói:
- Đi đi, đi nhanh về nhanh!
Mặc dù trong một chốc Long Bác An không biết Triệu lão là ai, nhưng có thể khiến Tiêu An Tâm và Tần Dương chuyên môn đi chào thì có thể tưởng tượng sức nặng của đối phương.
Tần Dương và Tiêu An Tâm rất nhanh đi tới sảnh đãi tiệc ở tầng hai lầu chính, từ nơi này cũng có thể trông thấy hội trường bãi cỏ ven hồ. Trong sảnh đãi tiệc chỉ bày vài bàn, hiện giờ đã ngồi nhiều người, phần lớn đều là một ít ông già tóc bạc, bọn họ đa số không phải người tu hành, chỉ là người thường, như Yến Vân Sinh, Lôi Kiến Quân đều có mặt.
Triệu Hâm từng gặp mặt Tần Dương một lần ngồi ở ghế chủ trong một bàn, đang nói chuyện vui vẻ với một đám ông già. Thân phận của Triệu Hâm cao nhất trong số người đến đây hôm nay.
Tần Dương và Tiêu An Tâm đi vào phòng, mọi người đưa mắt nhìn qua, thoáng chốc có người cười nói:
- Thần tượng quốc dân của chúng ta đến rồi!
Đám người đều cười vang đầy thân thiện, ánh mắt tràn ngập thưởng thức nhìn về hướng Tần Dương.
Tần Dương cười cười, chắp tay:
- Trước mặt các vị lão tiền bối thì chút chuyện của con đâu đáng là gì, đều là người trên mạng kêu chơi thôi, không dám nhận.
- Người trên mạng đều kêu như vậy mới chứng minh là thật lòng thật dạ. Tuổi trẻ tài cao, quả nhiên thầy giỏi dạy ra trò giỏi, Mạc tiên sinh có người kế thừa rồi!
- Đúng thế, Tần Dương mới bao nhiêu tuổi, vừa được hai mươi ba tuổi đúng không? Nhìn lại cháu trai của tôi, cách biệt tuổi không bao nhiêu, so sánh xong làm ta chỉ muốn giơ gậy lên đập một trận. Cùng tuổi như nhau mà sao chênh lệch lớn như vậy?
- Anh cưng cháu trai của mình nhất, nỡ đánh đứa cháu này sao? Ha ha ha ha ha ha!
Trong tiếng cười của mọi người, Tần Dương trịnh trọng chắp tay nói:
- Cảm tạ các vị tiền bối không ngại vất vả đến tham gia hôn lễ của thầy, con thay mặt thầy hoan nghênh các vị đến, cũng biểu hiện lòng biết ơn sâu sắc. Hôm nay nếu có chỗ nào chiêu đãi không được tốt thì xin các vị tiền bối thứ lỗi cho.