Chương 1860: Mài dao xoèn xoẹt
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
--------------------
- Tần tiên sinh!
Tần Dương chưa kịp trả lời Lam Linh Vũ thì giọng nói nhiệt tình của Claude đã vang lên, hắn quay đầu liền nhìn thấy Claude.
Lúc trước Tần Dương kêu Claude trước tiên sắp xếp cho mẹ của hắn ta đến Davao, sở dĩ Claude bay đến đây trước, khi biết Tần Dương tới vào hôm nay liền lái xe đến đón nhóm Tần Dương.
- Làm phiền Claude tiên sinh.
Tần Dương cười đi tới trước mặt Claude, mỉm cười chào hỏi:
- Mẹ của tiên sinh đã đến chưa?
- Tới từ ngày hôm qua, tôi thuê một căn nhà, tiện cho mẹ tôi ở và sau này chữa bệnh. Mẹ của tôi không thích ở lại khách sạn, bà thích tự mình nấu ăn, làm việc nhà.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Người già đều như vậy, ngày thường làm chút chuyện cho qua thời gian, có thể hoạt động thân thể cũng tốt.
Claude gật đầu, nói:
- Mời lên xe, tôi đưa các vị đi khách sạn.
Mỗi vị khách của hội giao lưu y thuật đều là cao thủ ngành y có thân phận địa vị, bên tổ chức đã xếp phòng cho các khách, tập trung tất cả trong một khách sạn năm sao. Hội giao lưu y thuật sẽ diễn ra trong nhiều ngày, mọi người ở chung một chỗ cũng tiện cho việc giao lưu thảo luận.
Claude vốn định đặt phòng và mở tiệc đón gió cho mọi người, nhưng bên tổ chức đã sắp xếp hết, cho nên Tần Dương từ chối ý tốt của hắn ta.
Cửa khách sạn, Tần Dương xuống xe, quay đầu mỉm cười nói:
- Claude tiên sinh, giữa trưa ngày mai tôi sẽ khám bệnh cho mẹ của tiên sinh.
Claude mắt sáng ngời:
- Tốt, Tần tiên sinh, vậy sáng ngày mai tôi sẽ đến đón anh!
- Được, khoảng chín giờ đi.
Tần Dương và Claude hẹn giờ xong cùng người khác đi vào khách sạn.
Hà Thanh Phong thuận miệng hỏi:
- Mẹ của anh ta mắc phải bệnh gì?
- Bệnh Alzheimer, hay còn gọi là bệnh già lú lẩn như chúng ta quen miệng kêu.
Nét mặt của Hà Thanh Phong hơi kinh ngạc hỏi:
- Bệnh này khó chữa, cậu có thể chữa được à?
Tần Dương cười lắc đầu:
- Con chỉ đồng ý với anh ta là thử chữa, con không nắm chắc về bệnh này. Hà lão có biện pháp chữa bệnh độc đáo gì không?
Hà Thanh Phong lắc đầu, cười nói:
- Ai dám nói chắc chắn chữa được loại bệnh này? Nhưng ngày mai ta có thể cùng cậu đi xem, sớm nghe nói y thuật của cậu cao siêu, vừa lúc được mở rộng tầm mắt, đó là nếu cậu không ngại có thêm một người xem.
Tần Dương cười nói:
- Đương nhiên không ngại, cầu còn không được, hiếm lắm mới gặp được Hà lão, Hà lão nhớ đừng tiếc chỉ điểm cho.
Hà Thanh Phong cười sang sảng:
- Y thuật, ai tài cao hơn thì trên mọi người, tuy ta lớn tuổi nhưng về y thuật thì không dám nói ghê gớm hơn cậu, không nói cái khác, cậu kế thừa Quan m châm của sư phụ mình, đó là một tuyệt kỹ y đạo.
Tần Dương cười khiêm tốn nói:
- Hà lão quá khen.
- Đây không phải quá khen mà là sự thực, sư phụ của cậu dựa vào tuyệt kỹ Quan m châm sáng lập uy danh lừng lẫy, bao nhiêu người muốn xin được chữa bệnh mà không thể . . .
Hà Thanh Phong bỗng nhiên tạm dừng một chút, sắc mặt có mấy phần quái dị:
- Nói đến Quan m châm làm ta nhớ Quỷ Y Trương gia. Nghe nói Quỷ Y Trương gia do chủ nhà Trương Trạch tự mình dẫn đội đến tham dự hội giao lưu lần này. Với ân oán của người này và sư phụ của cậu, tính tình của Trương Trạch có thù sẽ trả, lần này chắc chắn sẽ khiêu khích cậu, thậm chí tìm cơ hội chèn ép.
Tần Dương cười nói:
- Sư phụ của con nói lần này con đến đây là để học bản lĩnh, nếu hắn muốn chèn ép con thì phải có chỗ nào đáng giá cho con học tập mới được, nếu không giỏi bằng con thì làm sao chèn ép được?
Hà Thanh Phong nhìn thoáng qua khuôn mặt tự tin của Tần Dương, cười nói:
- Khiêm tốn, ta thì thấy cậu rõ ràng nắm chắc tự tin.
Tần Dương rối rít xua tay:
- Hà lão, con không tự tin đến thế đâu. Sư phụ từng bảo so về châm cứu thì có lẽ Quan m châm ghê gớm hơn Thất Tinh Châm của Quỷ Y Trương gia một chút, nhưng so về chữa bệnh thì con còn trẻ tuổi, kinh nghiệm không đủ phong phú.
Hà Thanh Phong nở nụ cười đùa cợt:
- Trương gia chắc chắn sẽ kiếm chuyện với cậu, vậy có thể tiếp chiêu hay không?
Tần Dương cười toe nói:
- Dù cho tài nghệ không bằng người, cũng không thể làm nhục sư môn.
Câu nói này đã biểu lộ tính toán trong lòng Tần Dương, đó là mặc kệ anh là ai, y thuật cao bao nhiêu, hễ tới khiêu chiến hoặc gây sự, vậy thì dù y thuật của tôi không bằng anh nhưng tôi vẫn sẽ nhận khiêu chiến của anh.
Anh muốn chiến thì tôi sẽ chiến!
Mấy người đăng ký phòng, sau đó về phòng mình nghỉ ngơi một lúc, đến giờ ăn cơm chiều, họ lại cùng nhau đến sảnh tiệc.
Sảnh tiệc đang náo nhiệt, rất nhiều người đã đến đây trước, vì ở đây đông người, có thể chào hỏi làm quen với nhau. Lần này đến đây đều là cao thủ ngành y chân chính, không cần biết có phải là người tu hành hay không, chẳng cần biết dùng thủ đoạn gì trị bệnh cứu người, chung quy đều là bác sĩ cực kỳ giỏi, giao lưu với nhau sẽ được ích lợi không nhỏ.
Khi Tần Dương vào sảnh tiệc thì có nhiều ánh mắt quét qua, có nhiều người nhận ra hắn.
- Tần Dương, hắn cũng đến! Không biết Mạc Vũ đã tới chưa?
- Là Tần Dương đây mà?
- Tần Dương tới, ha, e rằng lần này có trò hay để xem.
- Trò hay gì?
- Hai bên Nhật Hàn đều có cao thủ ngành y lại đây, lúc trước Tần Dương ở Hàn Quốc, Nhật Bản liên tục vả mặt những chuyên gia này, đầu tiên là Hàn Quốc rồi tới Nhật Bản, ngay cả Ishida Makoto đều thua Tần Dương. Nghe nói hội giao lưu lần này, Ishida Makoto vốn định tham gia, nhưng về sau biết Tần Dương cũng tham dự thì từ chối lời mời, nói dối rằng mình bận bế quan, không thể đi xa.
- Không thể nào! Ishida Makoto là nhân vật hàng đầu của giới y thuật Nhật Bản, hắn ta sợ Tần Dương đến mức đó sao? Không dám đến hội nghị, không dám gặp mặt?
- Nghe nói Fuwa Ogawa của Nhật Bản cũng đến, hơn nữa nghe nói hắn chuẩn bị thừa dịp này yêu cầu luận bàn với Tần Dương, thay Ishida Makoto, không, là thay giới y thuật Nhật Bản lấy lại mặt mũi!
- Đâu chỉ riêng Fuwa Ogawa, Jong Myeong Seong của Hàn Quốc cũng đến, Tần Dương từng vả mặt đám chuyên gia khi ở Hàn Quốc mà, hình như người Hàn Quốc cũng không phục. Trước khi Jong Myeong Seong đến đây đã tuyên bố với vô số người rằng muốn khiêu chiến Tần Dương, rửa sạch tất cả khuất nhục của Hàn Quốc, còn nói Tần Dương chỉ thắng được bác sĩ bình thường.
- Mấy người đó đúng là mặt dày, bệnh lịch đó đã bị đăng lên mạng, mọi người đều xem rồi, được bao nhiêu người có thể chữa bệnh mà bây giờ tên nào tên nấy nói năng dõng dạc?
- Kệ nó, dù sao chuyện không liên quan chúng ta, tóm lại lần này có nhiều bên đều sẽ nhằm vào Tần Dương, khi đó không phải đánh nhau là sẽ giải quyết được vấn đề.
Tần Dương chậm rãi đi vào trong sảnh trước bao ánh nhìn từ những người quan sát, rất nhanh, hắn tìm được ghế trống, đang định vào chỗ thì một giọng nói già nua vang lên:
- Tần Dương, sư phụ của cậu đâu?