Chương 1877: Cạm bẫy
Tần Dương hơi sửng sốt, nét mặt có chút ngạc nhiên nhìn Palio.
Palio nhún vai, giải thích:
- Chỉ là một ít kỹ xảo, rất thần bí với người ngoài nghề, nhưng với người trong nghề thì không quá phức tạp. Tôi không thích Fuwa Ogawa, cũng không hy vọng cậu thua, cho nên muốn giúp đỡ một chút.
Không thích Fuwa Ogawa?
Tần Dương cười hỏi:
- Palio tiên sinh có thù với Fuwa Ogawa?
Palio lắc đầu, nói:
- Cũng không xem như là thù, đơn thuần gai mắt hắn mà thôi. Giữa cậu và hắn thì tôi tự nhiên hy vọng cậu sẽ thắng!
Tần Dương không vội vàng đồng ý, ngược lại nói:
- Hay đến khách sạn đi, đêm nay tôi mời Palio tiên sinh ăn cơm, sẵn tiện thỉnh giáo luôn?
Palio lắc đầu, nói:
- Cái này cần đạo cụ đặc biệt, không thể biểu thị trong khách sạn, hay là đến nhà của tôi đi, mấy ngày nay vẫn luôn vội vàng giao lưu học tập, không có thời gian uống rượu, tối nay tôi làm ông chủ mời cậu uống rượu, xem như tận tình chủ nhà. Ưm, cậu yên tâm, chúng ta chỉ uống chút ít, sẽ không ảnh hưởng so tài ngày mai của cậu.
Tần Dương hơi híp mắt lại, cười khẽ nói:
- Tôi còn có mấy người bạn, tôi đã nói với họ tối nay mời bọn họ ăn cơm, dù sao giống như Claude tiên sinh đã nói, đến lâu như vậy mà mãi không có thời gian rảnh đi dạo.
Palio kinh ngạc hỏi:
- Ngày mai là so tài rồi, cậu không lo lắng chút gì sao?
Tần Dương cười xòe tay, nét mặt bất đắc dĩ:
- Lo lắng cũng vô dụng, cứ đấu thôi, cùng lắm thì là thua, chỉ cần so tài y thuật không thua quá thảm là được, nếu so về năng lực tinh thần mà thua Fuwa Ogawa thì không xem như quá mất mặt, dù sao hắn thành danh đã lâu, thực lực rất mạnh, ngay cả sư công của tôi cũng biết tiếng của hắn, khen hắn là thiên tài.
Vẻ mặt Palio kinh ngạc hỏi:
- Sư công của cậu là Tam Nhãn Thần Quân cũng biết hắn?
Tần Dương gật đầu:
- Đúng rồi, sư công của tôi nói tôi hẳn là không thắng được hắn, đừng để thua quá thảm thôi.
Palio nhíu mày nói:
- Nhưng nếu hắn thắng thì chẳng phải là cái đuôi vểnh lên trời sao? Chỗ của tôi có hai bí quyết vận dụng năng lực tinh thần, chắc sẽ trợ giúp được cho cậu. Hay là vậy đi, dù sao đều là ăn cơm, cậu kêu thêm bạn của mình, tôi mời mọi người ăn cơm, tiếp theo tôi sẽ dạy bí quyết kia cho cậu.
Tần Dương cười nói:
- Palio tiên sinh thật là nhiệt tình quá.
Palio mỉm cười nói:
- Tôi là rất bội phục cậu, Fuwa Ogawa đó ỷ lớn hiếp nhỏ, tôi thấy gai mắt, giúp được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Tần Dương do dự một chút nói:
- Vậy để tôi hỏi mấy người bạn của tôi đã, sẽ trả lời Palio tiên sinh sau.
Palio gật đầu dứt khoát:
- Được, tôi chờ Tần tiên sinh.
- Tôi về phòng trước đây.
Tần Dương cười chào Palio, xoay người rời đi, khi xoay người thì nụ cười trên mặt hắn biến mất, ánh mắt có chút nghiêm túc.
Tần Dương hội hợp với nhóm người Tư Đồ Hương, Lam Linh Vũ, nói về lời mời của Palio, cuối cùng trầm giọng nói:
- Có lẽ là tôi đa nghi, nhưng tôi cảm thấy Palio nhiệt tình với tôi hơi quá mức.
Tư Đồ Hương nhíu mày nói:
- Ông ta mời anh đi nhà của ông ta, nói là muốn dạy kỹ xảo vận dụng năng lực tinh thần cho anh, nếu thật sự muốn dạy cho kỹ xảo giữ nhà thì ở trong khách sạn cũng có thể dạy, tại sao bắt buộc phải đi nhà của ông ta?
Tần Dương gật gù đồng ý:
- Ngay từ đầu ông ta đã chủ động kết bạn với tôi, trong suốt hội nghị cũng nhiều lần biểu đạt thiện ý, nhưng đối với người khác thì không được như vậy.
Lam Linh Vũ nhẹ giọng nói:
- Nếu hoài nghi đối phương có mục đích khác với anh thì từ chối không đi là được.
Tần Dương cười gượng nói:
- Vấn đề là tôi không xác định đối phương có thật sự ôm ý đồ gì với mình hay không, nếu đối phương là người thường, vậy thì tôi có thể cưỡng bức dùng đồng thuật thôi miên hỏi ra đáp án, nhưng Palio là vu y, năng lực tinh thần cũng rất cao, đồng thuật của tôi hơn năm mươi phần trăm không thể làm gì ông ta.
- Nếu ông ta có mục đích gì với tôi hoặc sau lưng ông ta còn có ai thì tôi sẽ tóm cổ người này ra, chứ để người đó luôn núp trong bóng tối giở trò đánh lén với tôi thì chung quy là mối họa.
Tư Đồ Hương rất rõ ràng tính cách của Tần Dương, tính cách của hắn không phải loại trốn tránh, nếu gặp được phiền phức thì hắn chủ động đi hoàn toàn giải quyết rắc rối.
- Tóm lại ông ta nói muốn mời mọi người đi ăn chung, có Lucian ở, chỉ cần cẩn thận một chút, tôi nghĩ sẽ không xảy ra chuyện gì.
Tần Dương nhìn Hà Thanh Phong luôn im lặng ngồi bên cạnh:
- Hà lão, ý kiến của người thế nào?
Hà Thanh Phong cười nói:
- Nếu có người mời khách, vậy thì đi ăn đi. Có cường giả Chí Tôn như Lucian ở, cộng thêm lão già như ta, Kim Tàm Cổ của Linh Vũ, trừ phi đối phương sử dụng chiêu đánh lén như bỏ thuốc độc, nếu không thì sẽ không sao đâu. Muốn chơi cứng, trừ phi đối phương có một hoặc hai cường giả Chí Tôn siêu lợi hại.
Tần Dương nghe Hà Thanh Phong nói vậy thì cười nói:
- Tốt, thế thì chúng ta đi ăn ké.
Hà Thanh Phong gật đầu, nói:
- Ta sẽ mang theo một ít cổ trùng để phòng ngừa.
- Vâng, làm phiền Hà lão.
Đoàn người Tần Dương chuẩn bị xong xuôi liền xuống lầu gặp mặt Palio.
Palio nhìn đoàn người Tần Dương, tâm tình có chút khẩn trương, bởi vì Palio đã lén báo cho Augustus biết chuyện bên này, Augustus rất bất mãn, bởi vì gã từng đấu với Lucian, thực lực của hai người ngang ngửa, có mặt Lucian thì gã rất khó xuống tay bắt đi Tần Dương.
Nhưng việc đã đến nước này, Augustus cũng hết cách, chỉ có thể dặn Palio tiếp tục mời Tần Dương, lấy lý do dạy bí quyết vận dụng năng lực tinh thần tìm cách ở riêng một mình với Tần Dương, rồi Augustus sẽ tự mình ra tay, rất dễ bắt lấy hắn. Dù sao một cường giả Chí Tôn ra tay với một Thiên Nhân cảnh hoàn toàn là đè bẹp, không có gì bất ngờ xảy ra.
Palio mời nhóm người Tần Dương đến biệt thự của mình, đầu bếp chuyên nghiệp nấu mâm cơm Philippines vô cùng đặc sắc, Palio mở nắp mấy chai rượu ngon, nhiệt tình đãi khách.
Cơm no rượu say, Palio cười nói:
- Mọi người ăn trái cây, nghỉ ngơi một chút. Tần Dương, cậu đi theo tôi đến phòng đọc sách, tôi giảng cho cậu bí quyết vận dụng năng lực tinh thần, sẽ không chậm trễ quá lâu, phỏng chừng với thiên phú của Tần Dương thì khoảng một tiếng đồng hồ là hiểu thấu thứ tôi dạy ngay.
- Tốt!
Tần Dương đứng lên, nhìn thoáng qua Tư Đồ Hương ngồi bên cạnh, sau đó đi theo Palio lên phòng đọc sách ở tầng hai.
Tư Đồ Hương ngồi cạnh Lucian, nói nhỏ với hắn ta về lời nói của Palio, Lucian nhắm mắt, tất cả dấu hiệu hoạt động xung quanh đều chui vào lỗ tai của hắn ta.
Phòng đọc sách nằm ở góc cua tầng hai, Tần Dương đứng trước cửa nhìn vào, xác nhận trong phòng đọc sách không có người mới nhấc chân đi vào.
Palio quay đầu kêu:
- Pha hai tách trà cho tôi, đưa đến phòng đọc sách.
- Rõ!
Một người giúp việc già vóc dáng cao to bưng hai tách trà xuất hiện trước cửa phòng đọc sách, gõ cửa rồi đẩy cánh cửa ra, đi vào.