Chương 1890: Mày và Tiểu Nghiên bên nhau đi
Ánh mắt Tần Dương hơi thay đổi:
- Ai muốn tặng quà?
Văn Ngạn Hậu lạnh nhạt nói:
- Là ai thì mày không cần biết, vì người đó muốn tặng phần quà này là do hy vọng tao đồng ý một việc, tao không muốn đồng ý, tự nhiên cũng không muốn cái gọi là quà hoặc là nhân tình.
Tần Dương đã hiểu, đây là có người biết thù hận giữa Văn Ngạn Hậu và sư phụ, muốn gây sự trong hôn lễ của sư phụ để lấy lòng Văn Ngạn Hậu, do đó đạt đến mục đích mà người đó muốn.
Tần Dương trầm mặc vài giây, trầm giọng nói:
- Cảm ơn.
Mặc kệ Văn Ngạn Hậu có tâm trạng thế nào mà ngăn lại hành vi ‘tặng quà’ của người khác, nhưng chung quy là việc tốt cho hôn lễ của sư phụ, nếu không thì để xảy ra việc lớn trong hôn lễ, đó không chỉ là tin tức lớn mà cũng phá hỏng luôn hôn lễ của sư phụ và sư nương.
Đây là hôn lễ cả đời chỉ có một lần, nếu gây ra chuyện không thoải mái thì e rằng cả đời cứ mãi lấn cấn trong lòng.
Văn Ngạn Hậu lạnh nhạt nói:
- Không cần cảm ơn tao, tao không muốn bị người dùng nhân tình trói buộc, không chừng đổi chuyện khác thì tao đã đồng ý.
Tần Dương cười tươi nói:
- Mặc kệ như thế nào, hôn lễ của sư phụ, sư nương của tôi bình an không có chuyện gì xảy ra là việc tốt, mặc kệ chú có ý nghĩ thế nào, chung quy ông ngăn trở người kia, nên nói một câu cảm ơn. À, chú Văn, nếu hiện tại chú sống một cuộc sống hạnh phúc của mình, người buộc chú xa xứ là tôi, không liên quan sư phụ của tôi, vậy thì có phải là ân oán giữa chú và sư phụ của tôi xem như chấm dứt rồi không?
Văn Ngạn Hậu trầm mặc vài giây:
- Chỉ cần các người không kiếm chuyện với tao nữa thì tao tôi sẽ không chủ động sinh sự với các người làm gì.
Tần Dương nghe Văn Ngạn Hậu nói như vậy thì thở phào một hơi, cười nói:
- Được rồi, vậy là chuyện tốt. Nhưng tôi có một ý kiến.
Văn Ngạn Hậu lạnh nhạt nói:
- Nói!
Tần Dương cười nói:
- Chú làm mưa làm gió gì ở Đông Nam Á thì cứ làm, nhưng đừng làm bậy trong nước, tuy chú đã bị xếp vào danh sách truy nã, nhưng tôi nghĩ nếu chú không tiếp tục gây sự thì phỏng chừng không ai bắt buộc đào ba mét đất lôi chú lên. Nếu chú tiếp tục gây rối trong nước thì chẳng những chuốc phiền phức cho mình, còn mang đến rắc rối cho mẹ con của Vũ Nghiên, có lẽ sẽ có người luôn giám thị sinh hoạt của cô ấy, sẽ có hạn chế gì. Chú Văn, chú hiểu ý của tôi nói không?
Văn Ngạn Hậu hừ lạnh nói:
- Đây không phải chuyện mày nên quản, mày đừng được đằng chân lân đằng đầu.
Tần Dương cười cười, không phật lòng trước thái độ của Văn Ngạn Hậu, chính mình nói như vậy, ngoài miệng hắn ta nói thế chứ vẫn nghe lọt vào tai.
Có lẽ hắn ta không ngại cái nhìn của người khác, nhưng thật lòng yêu thương Văn Vũ Nghiên.
Tần Dương nhìn mặt bàn trống trơn, cười nói:
- Chú Văn, tôi mang bụng rỗng đi ra, chẳng lẽ chú định mời tôi uống gió biển cả buổi tối sao?
Văn Ngạn Hậu nhìn Tần Dương vẻ mặt bằng phẳng tùy ý, trong mắt lộ ra chút thưởng thức:
- Tiểu tử này, lá gan khá lớn. Mang thức ăn lên đi!
Cùng với tiếng kêu của Văn Ngạn Hậu, có hai người đẹp bưng lên từng dĩa thức ăn. Tần Dương nghiêng mặt nhìn người đẹp vóc dáng nóng bỏng, cười nói:
- Chú Văn sống dễ chịu thật, nắm quyền lớn trong tay, người đẹp ở kế bên.
Văn Ngạn Hậu chớp chớp mắt hỏi:
- Nếu mày muốn thì . . . sắp xếp hai người cho mày chịu không?
Tần Dương cười nói:
- Bỏ đi, tôi không mê dạng gái này. Lucian, ăn cơm, không cần khách khí, tùy tiện ăn.
Văn Ngạn Hậu liếc mắt một cái:
- Hộ vệ này của mày có thực lực thế nào? Thông Thần?
Tần Dương cười cười:
- Cũng cỡ đó.
Văn Ngạn Hậu nhìn nụ cười của Tần Dương liền biết hắn không nói thật, nhưng cũng không hỏi nhiều, bưng ly rượu được người đẹp rót, giơ lên hướng Tần Dương:
- Uống rượu.
Tần Dương không khách khí, bưng ly giơ lên hướng Văn Ngạn Hậu, một hơi uống nửa ly.
- Tần Dương, tao thấy hôm nay mày kêu Vũ Nghiên rất thân thiết, chẳng lẽ có ý gì với con gái của tao?
Tần Dương nhét một miếng thịt vào trong miệng, thản nhiên giải thích:
- Bởi vì lúc trước chúng tôi suýt trở thành người yêu, sau đó tôi và Hàn Thanh Thanh bên nhau, nên cùng Vũ Nghiên giữ quan hệ bạn bè. Sau đó vì chú Văn và tôi xung đột, giữa tôi và Vũ Nghiên hơi lúng túng, thật lâu không gặp mặt. Trải qua sự tình lần trước nên lúng túng vắt ngang hai chúng tôi mới biến mất, có thể thản nhiên đối diện, thảo luận chuyện của chú.
- Nói đến đúng là trùng hợp, hoặc nên nói là số phận sắp đặt, ngay lúc đó tôi tình cờ gọi điện thoại cho cô ấy thì cô ấy gặp đánh lén, lập tức bấm vào danh sách cuộc gọi đến, gọi tới chỗ tôi, tôi mới biết cô ấy bị đánh lén, thông qua định vị di động theo dấu đến chỗ người bắt cóc cô ấy.
Văn Ngạn Hậu trầm mặc vài giây, gắp một viên đậu phộng ném vào miệng, nhai vài cái rồi nói:
- Nếu mày và con gái của tao thích hợp như vậy, duyên phận hệt như trời đặt sẵn, hơn nữa đúng là có tình cảm, hay là mày chia tay với Hàn Thanh Thanh kia, cùng con gái của tao bên nhau đi.
Tần Dương mở to mắt, giật mình nhìn Văn Ngạn Hậu:
- Chú Văn đang nói đùa hả? Lúc trước tôi hơi thân với Vũ Nghiên một chút là chú đã muốn tìm người xử lý tôi, bây giờ kêu tôi và cô ấy bên nhau, chú đang đùa với tôi hay là thăm dò tôi vậy?
Văn Ngạn Hậu hừ lạnh nói:
- Trước khác nay khác, ngay lúc đó tao còn ở, có tao bảo vệ bọn họ thì tự nhiên không muốn cho thằng nhóc như mày đến gần con bé, tao muốn tìm con rể thuận mắt mình. Hiện giờ tao không ở bên cạnh, vì tao mà Thu gia cũng sẽ không hỗ trợ, tuy tao có thể thuê hoặc phái một số người đến gần, giúp đỡ con bé, nhưng chuyện này chung quy không thể lâu dài, hơn nữa chưa chắc thích hợp. Con bé đã hai mươi bốn tuổi, rồi sẽ phải gả cho người, có tài sản mấy chục tỷ, ai biết những người đó đến với con bé có phải vì tiền hay không?
- Tuy tao nhìn mày gai mắt, cũng muốn giết mày, nhưng đó là vì sư phụ của mày, bởi vì mày đến gần Tiểu Nghiên. Bây giờ tao vẫn không vừa mắt mày, nhìn khó chịu, nhưng tao phải thừa nhận thằng nhóc như mày có chút bản lĩnh, hơn nữa có tình có nghĩa, nếu hai người bên nhau, mặc kệ có chuyện gì thì chắc chắn mày sẽ bảo vệ con bé, tao tin tưởng mày thậm chí đặt cược cả tính mệnh của mình. Sở dĩ bây giờ tao đổi ý, đồng ý cho hai người bên nhau, đây không phải là kết quả mà mày và sư phụ của mày muốn sao?
Tần Dương cười gượng, sự tình còn có thể vòng trở lại?
Lúc trước tôi muốn cùng Văn Vũ Nghiên bên nhau, chú cố sống cố chết ngăn trở. Hiện giờ tôi và Hàn Thanh Thanh yêu nhau, với Văn Vũ Nghiên thì chỉ là bạn, ông lại bắt tôi chia tay Hàn Thanh Thanh, ở bên Văn Vũ Nghiên?
- Hãy suy nghĩ đi, tao biết mày không thiếu tiền, nhưng tao cũng biết thằng nhóc như mày không có tài năng kinh doanh. Mày có sản nghiệp lớn như hiện giờ nói trắng ra là dựa vào vài thứ bên sư môn cộng thêm một đám người có tài giúp đỡ, nếu để mày tự làm thì còn lâu mới kinh doanh được như vậy. Nếu mày và Tiểu Nghiên bên nhau, tập đoàn của mày cộng thêm tập đoàn Thiên Bác thì tuyệt đối càng làm càng lớn, Tiểu Nghiên cũng có thể quản lý giúp mày, hai người bên nhau có thể nói là hai bên mạnh bắt tay được lợi.