Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1883 - Chương 1894: Điều Kiện Không Cách Nào Từ Chối

Chương 1894: Điều kiện không cách nào từ chối
 

Cúp máy, nỗi lòng của Tần Dương hơi rối loạn.

Văn Vũ Nghiên nhận ra quan hệ của mình và Trang Mộng Điệp, Hàn Thanh Thanh cũng cảm giác được rồi?

Vậy Tư Đồ Hương thì sao?

Chính mình và Tư Đồ Hương cùng ra cùng vào, sẽ ở chung cả đời, có thể nói hai người thân mật khăng khít, Hàn Thanh Thanh biết quan hệ này, phải chăng cô cũng đoán được gì rồi?

Lý Tư Kỳ thì sao?

Trong một chốc không nghĩ thông, bỏ đi, không nghĩ nữa.

Đi theo Palio học thêm mấy ngày rồi về nước, hiện tại chuyện gì đều không làm nữa, an tâm học tập.

Ngày thứ hai, Tần Dương trốn trong khách sạn, an tâm đi theo Palio học tập tri thức tương quan về vu y. Palio rất có tài năng về mặt thảo dược và chữa bệnh năng lực tinh thần, nếu như là người khác đi theo gã học thì sẽ mất thời gian rất dài mới học được. Nhưng Tần Dương vốn chủ yếu học trung y, hiểu sâu sắc dược tính của các loại dược liệu, cho nên học lại thì rất đơn giản, làm ít được nhiều.

Lúc trước Palio hố Tần Dương, vì chuộc tội, không dám khinh thường chút nào, hết lòng hết dạ dạy cho hắn, còn dâng lên năm chục triệu nhân dân tệ làm bồi thường, Tần Dương không chút khách khí nhận lấy.

. . .

Trong biệt thự của Văn Ngạn Hậu, Đồng Thủy Tiên lại đến không báo trước.

Văn Ngạn Hậu nhận được báo tin, từ phòng đọc sách lầu hai đi xuống, nhìn người phụ nữ sexy ngồi trên sofa, cười hỏi:

- Cô Đồng, ngọn gió nào thổi cô đến đây?

Đồng Thủy Tiên bắt chéo hai chân lên nhau, cặp đùi trắng như tuyết, nhoẻn miệng cười duyên nói:

- Văn tiên sinh quý nhân bận rộn, không nhớ ước định của chúng ta, vậy thì tôi đành phải tự mình đến cửa viếng thăm.

Văn Ngạn Hậu đi tới phía đối diện Đồng Thủy Tiên, ngồi xuống, cười nói:

- Ta mà là quý nhân gì, nhưng gần đây đúng là nhiều việc, trong một chốc không có thời gian rảnh yên tĩnh ngồi mà suy nghĩ.

Đồng Thủy Tiên hơi ngồi thẳng người:

- Văn tiên sinh, chuyện này dù thế nào thì tiên sinh cũng phải cho tôi một câu trả lời, mặc kệ là từ chối hoặc là gia nhập, phải có sự lựa chọn, Văn tiên sinh thấy có đúng không?

Văn Ngạn Hậu cười nói:

- Đúng rồi, con người sống trên đời luôn phải có sự lựa chọn, nhưng ta chỉ là một người thường, các người có cần phải trọng thị ta như vậy không?

Đồng Thủy Tiên mỉm cười nói:

- Bởi vì Văn tiên sinh là người thường nhưng có thể sáng lập cơ nghiệp như vậy, đã chứng minh năng lực của tiên sinh. Hơn nữa lúc trước cơ nghiệp bị tổn hại nặng, Văn tiên sinh trong thời gian ngắn ngủi chẳng những hoàn toàn khôi phục thực lực, mà còn vượt rất xa lúc trước, thậm chí có hai cường giả Thông Thần, có thể nói tổ chức của Văn tiên sinh có lẽ chỉ thiếu một cường giả Chí Tôn.

Đối với việc Đồng Thủy Tiên có thể chính xác nói ra số lượng cao thủ nòng cốt trong tổ chức của mình thì Văn Ngạn Hậu không lấy làm lạ, mặt ngoài không lộ vẻ giật mình:

- Đúng vậy, không có cường giả Chí Tôn thì nói chuyện không kiên cường nổi. Tổ chức các người có nhiều cường giả Chí Tôn như vậy, ta vừa gia nhập, là vuông là tròn đều do các người quyết định, ta còn có quyền lên tiếng sao?

Đồng Thủy Tiên mỉm cười giải thích:

- Không có quy củ thì không thể thành tổ chức, Niết Bàn tồn tại từ xưa, xa xưa như lịch sử của người tu hành, tổ chức có thể tồn tại đã nói lên có quy củ cực kỳ nghiêm khắc. Tôi biết Văn tiên sinh lo lắng những cường giả Chí Tôn này, nhưng tổ chức có một quy định là trưởng lão không có tư cách yêu cầu quản lý làm bất cứ chuyện gì, cho dù phải làm thì cũng là giao dịch bằng mặt bằng lòng. Nếu các trưởng lão ỷ vào thực lực của mình nhúng tay sự vụ, vậy chẳng phải là rối loạn hết rồi?

- Trên hội trưởng lão còn có thủ lĩnh nữa, thực lực của thủ lĩnh cao thâm khó dò, các quản lý làm việc vì thủ lĩnh, nghe theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, trưởng lão chỉ tay múa chân chẳng lẽ không sợ đối mặt xử phạt của thủ lĩnh sao? Sở dĩ chuyện Văn tiên sinh lo lắng vốn không tồn tại.

Văn Ngạn Hậu mỉm cười, vẻ mặt không dao động:

- Các người nhìn trúng Thần Tiên Túy của ta?

Ánh mắt Đồng Thủy Tiên thản nhiên nói:

- Đó là một nhân tố, nhưng không phải chủ yếu nhất, quan trọng là con người của Văn tiên sinh và quyền kiểm soát Đông Nam Á của tiên sinh!

Văn Ngạn Hậu gật đầu, hỏi:

- Nếu ta đồng ý thì sẽ được đến cái gì?

- Muốn tiền có tiền, muốn người có người, thậm chí . . . chúng tôi có cách giúp Văn tiên sinh tu hành.

Con ngươi Văn Ngạn Hậu nở to:

- Ta không có thiên phú tu hành, ta đã thử rồi, công pháp tu hành của ta không phải cấp thấp.

Đồng Thủy Tiên mỉm cười nói:

- Tôi biết chứ, nhưng tôi nói rồi, tổ chức của chúng tôi tồn tại lâu như lịch sử người tu hành, sở dĩ chúng tôi có một ít phương pháp tu hành đặc biệt, người bình thường tự nhiên là không biết, không, nói chính xác hơn là trừ người của Niết Bàn ra, không ai biết.

Trong mắt Văn Ngạn Hậu lộ tia động lòng, giây sau lại nghi ngờ hỏi:

- Đừng nói là công pháp ở mức độ nhập môn gì đó, tu hành như vậy có lẽ hữu dụng với người thường, nhưng vô dụng với người như ta.

- Đương nhiên là không!

Đồng Thủy Tiên thấy trong mắt Văn Ngạn Hậu một thoáng lộ tia nóng bỏng thì biết hắn ta động tâm, mỉm cười nói:

- Chỉ cần Văn tiên sinh có dũng khí chịu đựng thống khổ to lớn thì ít nhất sẽ là từ Đại Thành trở lên, thậm chí Siêu Phàm, Thông Thần đều có thể. Nhưng thủ lĩnh sẽ không miễn phí tăng lên thực lực cho Văn tiên sinh, dù sao thăng cấp kiểu này không phải rau hẹ, cắt một mớ lại mọc một mớ.

Văn Ngạn Hậu hơi ngẩng cao đầu hỏi:

- Ta làm ra cống hiến, tiếp theo sẽ nhận được phần thưởng là cơ hội tu hành thăng cấp này?

- Đúng vậy, thứ này mở công khai cho tất cả quản lý, đây là một loại phúc lợi, cũng là một loại đáp lại cho sự cố gắng. Văn tiên sinh, nếu tiên sinh bằng lòng gia nhập, vậy thì gia nhập vào sẽ nhận được thăng cấp lần đầu tiên, xem như phúc lợi nhập môn cho thành viên quản lý, ước chừng mất ba tháng, thực lực tăng lên tới Đại Thành cảnh, với điều kiện là Văn tiên sinh chịu đựng được thống khổ vô biên, nếu giữa đường bỏ cuộc thì hiệu quả tự nhiên hạ thấp rất nhiều.

Mắt của Văn Ngạn Hậu càng sáng hơn:

- Ba tháng, trực tiếp lên Đại Thành?

- Đúng vậy, tu hành chẳng qua là kết quả của phương pháp đặc biệt cộng thêm tài nguyên đặc biệt chồng lên, phương đông Luyện Khí, phương tây Luyện Thể đều là tiến dần từng bước, nhưng Niết Bàn nắm giữ một phương pháp nghịch thiên, dựa vào phương pháp nghịch thiên này cho nên Niết Bàn mới có tổ chức và thực lực khổng lồ như vậy, tron dòng sông lịch sử mấy nghìn năm kéo dài mãi không xuống dốc, vẫn luôn tồn tại, vẫn luôn âm thầm ảnh hưởng và biến đổi toàn bộ thế giới. Nếu không phải phương pháp nghịch thiên này có hạn chế cực lớn thì Niết Bàn đã sớm thống nhất Trái Đất!

Văn Ngạn Hậu thật sự hơi động tâm, hắn ta đã từng suy nghĩ về việc này, thật ra hắn ta không ngại gia nhập Niết Bàn, dựa vào cây to hóng mát. Điều Văn Ngạn Hậu lo lắng là thực lực của mình quá thấp, bị người can thiệp thậm chí đoạt quyền, đặc biệt là những cường giả Chí Tôn này, hắn ta không có cách nào chống lại.

Tuy Văn Ngạn Hậu vẫn giữ thái độ bình tĩnh nhưng thật ra thầm lo, nếu từ chối thì Niết Bàn có ra tay diệt chính mình, cướp lấy tất cả của mình hay không?

Bây giờ nghe nói có thể tăng lên thực lực, đây là điều mà Văn Ngạn Hậu mong đợi nhất, hắn ta lập tức ra quyết định.

- Ta muốn gặp thủ lĩnh, nếu lời cô nói đều là thật thì ta bằng lòng gia nhập Niết Bàn!
Bình Luận (0)
Comment