Chương 1899: Chàng trai, nén bi thương thuận theo tình thế đi
Người đàn ông trung niên hơi sửng sốt, hiển nhiên không đoán trước được thái độ của Tần Dương dứt khoát như vậy, không thua kém những đệ tử được huấn luyện đặc biệt đã lâu.
Trại huấn luyện Chí Tôn xưa nay mặc kệ chuyện nội vụ, nhưng về huấn luyện thì mô phỏng rất lớn theo cách huấn luyện quân sự hóa, mô thức ở chung của huấn luyện viên và đệ tử đại khái giống mô thức ở chung giữa huấn luyện viên và lính mới vào, không nói nhiều, chỉ có trả lời nhanh gọn.
Rõ hoặc không.
Tần Dương mặc quần áo gắn dãy số đã biểu lộ thân phận của hắn là đệ tử được xếp vào tạm thời, nếu là đệ tử thì các huấn luyện viên tự nhiên không cần khách khí làm gì, dù sao nơi này chỉ nói con số, anh ở bên ngoài oai hùng cỡ nào thì vào đây cũng không ai nghe theo lệnh của anh, ở đây, anh chỉ là một đệ tử.
Huấn luyện viên trung niên gặp Tần Dương vô tình phát ra tiếng động dẫn đến mọi người đua nhau ngó sang, vốn định ra oai phủ đầu, nhưng hắn trả lời nhanh gọn, dứt khoát, tuy trả lời lạc đề nhưng nói rõ cảm thụ và nguyên nhân phát ra tiếng của mình.
Huấn luyện viên trung niên ôm ý định tìm lỗi, hiện giờ cảm giác như đấm mạnh vào không khí, hoàn toàn không có chỗ gồng sức, không biết nên soi mói chỗ nào.
Trước mắt bao người, huấn luyện viên trung niên còn cần giữ sĩ diện, liền quát:
- Anh rảnh lắm đúng không? Xuống dưới chạy một trăm vòng quanh khe núi!
Tần Dương không nhúc nhích, tôn trọng huấn luyện viên là một nhẽ, nhưng nguyên tắc hoặc là quy củ thì là việc khác.
- Báo cáo huấn luyện viên, tôi mới đến báo tin, lúc trước có người dặn rằng nhật trình huấn luyện của tôi bắt đầu từ ngày mai, hôm nay không có chương trình huấn luyện.
Mấy trăm đệ tử mắt sáng rực, ôi chao, chống đối, ha ha, vui rồi đây!
Huấn luyện viên trung niên mặt đen thui, Tần Dương nói câu này là phản đối rành rành, hoặc nên nói là không nể tình, mấy trăm đệ tử đang nhìn, trong một chốc hắn ta không xuống đài được.
Huấn luyện viên trung niên nở nụ cười hơi âm trầm:
- Đúng, ngày mai anh mới bắt đầu huấn luyện, nhưng hiện tại anh có hai lựa chọn, bây giờ xuống dưới chạy một trăm vòng, ta xem như không có chuyện gì xảy ra, hoặc là bắt đầu từ ngày mai ta sẽ tự mình theo dõi anh.
Huấn luyện viên trung niên nói lời này đã là uy hiếp chẳng chút che giấu, ngụ ý là nếu anh làm tôi khó chịu, tôi là huấn luyện viên, tôi muốn cho anh nếm mùi, hoặc là chịu thua chạy một trăm vòng, hoặc là bắt đầu từ ngày mai chờ chết đi, bị tôi theo dõi, soi mói xử phạt!
Trong trại huấn luyện mà bị huấn luyện viên nhìn chằm chằm làm khó dễ là chuyện vô cùng nghiêm trọng, bởi vì huấn luyện viên nói một câu là có thể làm bạn mệt gần chết.
Mấy trăm đệ tử tràn ngập đồng tình nhìn Tần Dương, học sinh chuyển lớp, giờ thì biết lợi hại chưa? Ngoan ngoãn xuống dưới chạy một trăm vòng đi, dù sao đối với người tu hành thì chạy một trăm vòng dọc khe núi tuy rằng lộ trình khá xa, nhưng không phải chuyện gì không thể chịu đựng.
Ai đều biết huấn luyện viên chỉ muốn bày ra uy nghiêm của mình, anh làm theo ý của huấn luyện viên thì huấn luyện viên tự nhiên sẽ không gây sự với anh nữa.
Huấn luyện viên đã nói rõ ràng như vậy, mọi người thấy vừa rồi Tần Dương trả lời câu hỏi của huấn luyện viên khá dứt khoát, hiển nhiên hiểu biết tác phong của quân lữ, cho nên mọi người đều cảm thấy hắn chắc chắn sẽ xuống dưới chạy một vòng, nhận thua, nhưng ai ngờ rằng hắn không nhúc nhích.
- Báo cáo huấn luyện viên, mới đến, hiện tại tôi chưa chính thức vào trại, ngày mai tôi mới xem như đệ tử của trại huấn luyện, nhận chỉ điểm từ huấn luyện viên!
Cả đám người xoe tròn mắt, các cảm xúc trong mắt khác nhau.
Ôi chao, chàng trai, giỏi đấy!
Không khuất phục trước uy vũ!
Đây là tỏ rõ không nể mặt huấn luyện viên, định cứng rắn chống lại.
Miễn không phải loại người thiếu não đều nghe hiểu lời ngầm trong câu này, hôm nay tôi chỉ đến báo danh, chưa phải đệ tử chính thức, sở dĩ dù ông là huấn luyện viên thì hôm nay chưa đủ tư cách quản tôi, dù muốn quản xin hãy chờ tới ngày mai, đợi ngày mai tôi trở thành đệ tử chính thức thì ông muốn bắt tôi làm gì mới danh chính ngôn thuận, còn hiện tại? Bố đây cóc cần biết!
Rất kiên cường!
Chàng trai này rất có cá tính, nhưng ngày mai có khi nào bị huấn luyện viên ‘dạy’ khóc không? Hắn sẽ khóc rồi rời khỏi trại huấn luyện trước thời hạn chứ?
Không thiếu người không chịu nổi, giữa đường rút khỏi trại huấn luyện. Chàng trai này mới đến đã có phong cách như vậy, bị nhằm vào, bị cố ý cho ăn hành, giận quá rời khỏi trại huấn luyện cũng là chuyện bình thường.
Đa số người nhìn Tần Dương đều lộ vẻ mặt đồng tình, số ít thì vui sướng khi người gặp họa, sợ đời không loạn, không có kịch hay để xem.
Huấn luyện viên trung niên đen mặt, hắn ta cũng không ngờ Tần Dương ngay thẳng, đáp trả quyết liệt như vậy.
Được lắm, anh cứng miệng, vậy thì ngày mai bắt đầu cho anh nếm mùi đau thương!
Để xem đến lúc đó còn dám mạnh miệng không?
Tần Dương đã nói như vậy thì huấn luyện viên trung niên tự nhiên sẽ không nói thêm cái gì, mỉm cười nói:
- Được, ngày mai ta chờ anh.
Tần Dương nghe hiểu uy hiếp lộ rõ trong câu nói này, nhưng vẫn trả lời dứt khoát:
- Rõ, huấn luyện viên!
Mọi người nhìn bộ dáng đó của Tần Dương, ánh mắt đều hơi khác lạ.
Thanh niên này hiểu rõ tác phong quân lữ nhưng tại sao khờ khạo chống đối huấn luyện viên làm gì?
Chẳng lẽ học sinh chuyển lớp này chỉ đến tham dự cho vui?
Rất nhiều người nhớ đến điểm này, đều cảm thấy chính mình nghĩ đến chính xác đáp án, dù sao trại huấn luyện đã bắt đầu từ hai tháng trước, đã qua một phần ba kỳ học, Tần Dương mới xếp lớp vào. Mọi người đều biết dù bạn vào học trễ thì xếp lớp sẽ không giảm bớt một xu nào, nghĩa là học sinh chuyển lớp đã nộp đủ tiền.
Người tu hành dư dả tiền bạc?
Trước kia cũng gặp loại người này rồi, có rất nhiều người như vậy. Nhiều người tu hành nghe đồn hiệu quả siêu thần của trại huấn luyện Chí Tôn, thế là nộp tiền đến đây, nhưng không chịu nổi mức độ khắc khổ trong đó, bỏ cuộc giữa đường, học phí thì tự nhiên sẽ không được trả lại một xu nào, đương nhiên học sinh không tiếc gì số tiền này.
Mười triệu hoặc hai mươi tiệu dollar là con số thiên văn đối với người bình thường, nhưng với nhiều thế lực khống chế tài nguyên thế giới này thì đó chỉ là một số lượng nhỏ không đáng kể.
Có lẽ 502 nộp tiền đến trại huấn luyện du lịch vài ngày.
Đệ tử bình thường, đặc biệt là lúc nhập môn đều không chịu nổi khổ tu khắc nghiệt tại đây, đoạn thời gian mới vào trại huấn luyện có thể nói là sống không bằng chết. Tần Dương đến muộn, còn bị huấn luyện viên nhằm vào, sợ rằng mới bắt đầu huấn luyện đã phải nếm mùi thảm còn hơn sống dở chết dở.
Chờ khi hắn bị đả kích gục ngã, chắc chắn huấn luyện viên sẽ dùng lời nói độc ác nhất châm biếm người này, đả kích hắn chết tâm, khóc bù lu bù loa chạy đi.
Tội nghiệp.
Không chỉ riêng đệ tử, các huấn luyện viên ở xung quanh thấy cảnh này đều thương hại nhìn Tần Dương.
Anh đắc tội một huấn luyện viên bình thường thì đành thôi, không ngờ đắc tội huấn luyện viên Grove, người này nổi tiếng là tính khí ngoan cố, anh chống đối với hắn ta thì làm sao sống yên được?
Chàng trai, nén bi thương thuận theo tình thế đi!