Chương 1901: Mỹ nữ trong trại huấn luyện
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: TTTV
-------------------
- Phụ nữ?
Louis bĩu môi, tỏ vẻ như Tần Dương nhìn thấy quá ít những sự việc lạ:
- Trong trại huấn luyện có phụ nữ không phải rất bình thường sao, người tu hành trên đời này cũng không phải chỉ có đàn ông, chỉ cần là người tu hành có thiên phú, dù là nam hay nữ thì gia tộc đều vô cùng nguyện ý bồi dưỡng...
Tần Dương ngẫm nghĩ lại thấy cũng đúng, ngược lại là hắn ít được gặp phải quá rồi.
Chẳng qua Tần Dương còn chưa nói gì, biểu tình của Louis bất ngờ trở nên có chút bỉ ổi, cười khà khà:
- Cuộc sống khổ tu thời hạn nửa năm, có ít nữ tu hành để dưỡng mắt không phải rất thoải mái sao, dù sao nếu như chỉ có mấy trăm đàn ông tinh tráng, qua nửa năm không chừng tính hướng cũng thay đổi...
Tần Dương bật cười trước lời Louis nói:
- Chẳng lẽ còn có thời gian đi tán gái, ở trong này không bị hạn chế sao?
Louis lắc đầu:
- Đã là người trưởng thành rồi ai lại hạn chế chứ, các giáo quan cũng chỉ quan tâm việc anh có thể hoàn thành nhiệm vụ bọn họ sắp xếp hay không, không hoàn thành được thì phải chịu phạt, thế thôi.
Tần Dương tò mò hỏi:
- Vậy mấy cô nữ sinh trong này sẽ chịu đựng bị nam sinh quấy rầy sao?
Louis bĩu môi:
- Nơi này là không cấm đấu riêng, nhưng đấu riêng phải được sự đồng ý của hai bên, nếu không sẽ xem như không tuân theo quy tắc. Mấy nữ sinh này có thực lực không thấp so với nam sinh, đừng tưởng rằng người ta dễ bắt nạt, nói không chừng ngược lại sẽ bị đánh thành đầu heo cũng không chừng...
Tần Dương không kiềm chế được tưởng tượng một chút tới tràng cảnh kia, trêu chọc em gái không thành công ngược lại còn bị đánh tới mức chết khiếp, khóe miệng không kiềm chế được nhếch lên, trên gương mặt lộ nụ cười vui vẻ.
Louis hiển nhiên là một tên quỷ có tính cách rất hướng ngoại. Mặc dù lớn tuổi hơn Tần Dương, nhưng lại có chút kính trọng Tần Dương, hiện giờ phát hiện Tần Dương là bạn cùng phòng với mình liền vui sướng tới mức ngoài lời nói ra nhiều hơn, còn kể chi tiết những tin tức mà bản thân biết được Tần Dương nghe.
- Đương nhiên cũng có không ít người có bản lĩnh có thể chọc ghẹo em gái thành công, hoặc là vừa mắt, nửa năm này trôi qua sẽ càng thoải mái hơn...
Khi Louis nói đến đây, trên gương mặt thể hiện thần sắc hâm mộ:
- Những người tu hành ở nơi đây đều là cảnh giới Tiểu Thành hoặc cao thủ Đại Thành. Ở bên ngoài đều hòa đồng, thuận buồm xuôi gió, nhưng ở trong này đến cả phụ nữ cũng không có nói ra thật sự ê chề thảm hại...
Tần Dương bật cười ha ha, không đưa ra bất cứ lời nhận xét nào, dù sao giống như lời Louis nói, nữ sinh nơi này cũng đều là cao thủ, cũng đều có lai lịch, hơn nữa ở tuổi này phần lớn đều đã kết hôn, thậm chí đã sinh con, không thể so sánh được với mấy cô gái nhỏ còn độc thân được...
Thân người Louis nặng nề ngã nhào lên giường, thở dài nói:
- Nhưng huấn luyện hàng ngày trong trại huấn luyện đều là huấn luyện cực hạn, hàng ngày sau khi huấn luyện xong cả đám đều đã mệt mỏi chết đi được, nào còn thừa tinh lực chọc ghẹo các em gái chơi chứ. Ngoại trừ huấn luyện thì chính là ngủ, thi thoảng được nghỉ một ngày đã cao hứng giống như tới lễ mừng năm mới rồi ấy...
Tần Dương kinh ngạc hỏi:
- Còn có ngày nghỉ?
Louis cười nói:
- Người tới nơi này tu hành hoàn toàn chính là liều mạng, cơ thể và tinh thần đều phải chịu áp lực cực cao, cho nên cứ nửa tháng sẽ cho nghỉ một ngày, cho mọi người xả một ngụm hơi, bình tâm lại. Ngày đó là ngày tự do của mọi người, thậm chí còn cung cấp rượu cho mọi người, chẳng qua nếu như chỉ vì uống rượu dẫn tới ngày huấn luyện hôm sau không đạt được mục tiêu thì thật thảm!
Tần Dương cười hỏi:
- Anh bình thường sẽ lựa chọn phương thức như thế nào?
Louis không hề do dự đáp lời:
- Đương nhiên là ngủ nướng trước! Phải biết rằng huấn luyện ngày thường đến cả ngủ gật cũng không ngủ đủ, cũng không phải vì không ngủ đủ, chủ yếu vì cơ thể quá mệt mỏi, có ngủ bao nhiêu cũng không đủ... Ngủ đến trưa thì rời giường, tới căn tin ăn cơm no, uống thêm mấy chai rượu nhỏ, sau đó buổi chiều đánh bài với mấy người bạn, buổi tối lại ăn bữa ngon, uống chút rượu, uống đến khi say khướt thì đi ngủ, sảng khoái...
Tần Dương cười nói:
- Anh sắp xếp như vậy ngược lại rất thực tế, chẳng lẽ không chọc tới em gái sao...
Louis cười khà khà nói:
- Tôi cũng muốn chứ, nhưng dù có làm thế nào thì thực lực cũng không cho phép mà. Nhưng xem xét thì lần này trong trại huấn luyện ngược lại có hai mỹ nữ, đại mỹ nữ chân chính, đều rất trẻ, mới hơn hai mươi tuổi, loại rất có thiên phú, khiến người khác gặp là chảy nước miếng, có rất nhiều người đều có ý, nhưng thực lực của hai người đều không thấp, cũng sắp tiến gần tới Siêu Phàm rồi. Còn trẻ như vậy, thật sự không biết sao luyện thành được...
Giọng điệu của Louis có xen lẫn sự vui sướng, cũng có phần cảm thán khâm phục. Mặc dù có suy nghĩ với mỹ nữ, nhưng bản thân trong nội tâm của hắn ta cũng thể hiện sự khâm phục đối với thiên phú và thực lực của người khác.
Hơn hai mươi tuổi sắp tới Siêu Phàm?
Thật ra Tần Dương cũng không quá ngạc nhiên, người bình thường tới tham gia trại huấn luyện này cũng không phải người tu hành không có tiềm chất, bọn họ cũng sẽ không tiêu tiền hoang phí. Cũng chỉ có mấy tiểu quỷ tu hành tuổi nhỏ có thiên phú, rất có tiền đồ, còn chịu khó chịu khổ mới có thể tới đây.
Tần Dương quen biết được rất nhiều thiên tài tu hành Trung Quốc, đương nhiên còn từng đối mặt với thiên tài tu hành đối thủ của nhiều quốc gia khác, cho nên cũng không quá bàng hoàng trước lời Louis nói.
Tần Dương thấy Louis rất có hứng thú nói chuyện, liền cười nói:
- Không phải anh nói là ngày nào tu hành cũng phải sống không bằng chết, tình trạng luôn kiệt sức sao?
Louis mở to hai mắt, chỉ phía cửa sổ:
- Anh nhìn sắc trời mà xem, còn chút thời gian nữa là trời tối rồi đấy, huống chi đêm tối ở đây có thể sẽ dài hơn so với ban ngày, chẳng lẽ anh cảm thấy tối rồi chúng ta sẽ không huấn luyện sao. Bài huấn luyện trước chỉ là món khai vị, mỗi ngày sau này còn có một lớp thu món, cái loại khiến người ta muốn chết ấy... Cái đó tôi cũng không cần nói chi tiết với anh, dù sao anh tham gia huấn luyện rồi thì sẽ biết thôi.
Tần Dương ồ một tiếng, tò mò hỏi:
- Vậy bây giờ các anh là gì, nghỉ ngơi giữa trận sao?
- Ừ, nghỉ ngơi mười lăm phút, ăn cơm, rồi lại nghỉ ngơi thêm mười lăm phút, sau đó bắt đầu tu hành... Ừ, lúc ăn cơm nhớ đừng ăn quá no, ăn bảy đến tám phần là được rồi, nếu không đến khi bắt đầu huấn luyện anh có thể sẽ phun thẳng ra...
Louis chớp mắt, biểu tình thể hiện đã trải qua kinh nghiệm đau thương:
- Nôn ra không đáng sợ, đáng sợ chính là sau khi nôn ra còn phải tiếp tục huấn luyện, thật đấy! Mỗi bữa cơm nơi đây đều vô cùng quan trọng, nếu như chỉ thiếu một bữa thôi thì nửa ngày huấn luyện tiếp theo anh sẽ sống không nổi. Cố gắng ăn thật nhiều đồ ăn nóng, ở cái nơi quỷ quái này sẽ thật sự lạnh chết người đấy.
Louis vừa dứt lời, bên ngoài đột ngột truyền đến tiếng chuông vang dội.
Hai mắt của Louis sáng lên, đột ngột xoay người ngồi dậy, cầm khay cơm lớn của mình lên, thét to:
- Giờ cơm rồi, đi thôi, thời gian cấp bách, nếu còn nhùng nhằng sẽ không có cơm ăn đâu!
Tần Dương nhanh chóng quơ lấy cặp lồng cơm của mình, vọt ra khỏi phòng ngay sau Louis.
Louis trực tiếp nhày ra ngoài từ tầng ba, xông qua khe đất trống, sau đó trở lại một tòa nhà ở một bên khác. Vừa bước tới cửa lập tức ngửi được một mùi thơm truyền ra.
- Ừ, mỗi lần ăn cơm nên chạy nhanh chút là có thể được nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn chút, cũng có thể ăn nhiều hơn một chút, nếu như xếp hàng ở phía sau làm chậm trễ thời gian, thì cơm cũng sẽ ăn ít đi mấy miếng...
Louis vừa nhanh chóng phóng tới địa điểm phân cơm, vừa truyền thụ bí quyết cho Tần Dương, chẳng qua Tần Dương căn bản không chú ý tới, bởi vì ánh mắt của hắn đã bị hấp dẫn bởi một cô gái xinh đẹp buộc tóc đuôi ngựa rồi.
Không phải vì cô nàng xinh đẹp, mà là vì Tần Dương không ngờ lại nhận ra người đó!