Chương 1902: Gặp quỷ, tại sao lại là người quen nữa?
Đó là một cô gái trẻ với mái tóc đen được tết thành đuôi ngựa, vóc dáng cao gầy, trẻ tuổi xinh đẹp, biểu cảm không nhiều, mặc trên thân quần áo huấn luyện rất tôn dáng, trông qua rất hiên ngang mạnh mẽ.
Louis đã nói được khá nhiều, nhưng không nghe thấy Tần Dương đáp lời, quay đầu nhìn về phía Tần Dương, phát hiện hai mắt Tần Dương đang nhìn chằm chằm sang bên cạnh, hắn cũng nhìn sang theo, trên gương mặt lập tức lộ vẻ đã hiểu rõ. Dù sao cùng là đàn ông, ánh mắt nhìn thấy mỹ nữ cơ bản đều giống nhau.
- Hơ, khi nãy còn nói với anh rồi, đó chính là một trong hai đại mỹ nữ tôi vừa nói, mã số 199, người Hàn Quốc, tên không biết, chẳng qua trẻ như vậy mà đã có được thực lực cường đại như thế, hơn nữa còn tham gia trại huấn luyện với học phí cắt cổ, hiển nhiên cũng là người có lai lịch...
Louis huýt sáo một cái, cười nói:
- Đừng thấy sửng sốt, cô gái kia cao ngạo lắm đấy, căn bản không tiếp xúc với bất cứ người đàn ông nào, có mấy tay không đàng hoàng không tin thử qua rồi, bị đánh cho một trận, còn có tên tới mấy lần không có kết quả, bị ép liền mở miệng mắng chửi, chọc giận 199, trực tiếp đấu một trận đơn đấu, gã bị đánh tới mức phải tới phòng cấp cứu nằm một tuần liền...
Trên gương mặt Tần Dương thể hiện thần sắc hăng hái:
- Loại hành vi đánh người tới phòng cấp cứu nằm này có thể bị phạt hay không?
- Phạt cái rắm! Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, ước đấu phải do hai bên tình nguyện mới được, chỉ cần không bị đánh chết, đánh tàn phế, thì cũng sẽ không bị bất cứ hình phạt nào, chẳng lẽ anh cho rằng trại huấn luyện là viện trẻ nít, bị bạn nhỏ đánh còn phải khóc về tìm mẹ?
Tần Dương ồ một tiếng, bật cười không nói gì, quay đầu trực tiếp đi theo Louis tới nhà ăn.
- Thức ăn ăn thoải mái, ngày hôm nay anh không huấn luyện thì có thể ăn tùy ý, à, đúng rồi, cái kia mỗi người một phần, còn có canh kia mỗi người cũng chỉ có một bát, phải ăn, nhưng cũng không thể ăn nhiều, bởi vì bị phát hiện là phải chịu bị phạt nghiêm khắc đấy...
Tần Dương được Louis chỉ điểm bưng lấy cho bản thân một bát canh đen sì sì gì đó, trông qua giống như hạt mè rang, còn có một bát canh xanh biếc, hoàn toàn không nhìn ra được là làm từ loại nguyên liệu gì.
- Đây là cái gì vậy?
Tần Dương tò mò quan sát rất lâu, còn ngửi thử, nhưng không có kết quả gì.
Louis đã bưng một khay đồ ăn lớn ngồi xuống chiếc bàn trước mặt, bắt đầu nhanh chóng ăn, nghe thấy câu hỏi của Tần Dương, vừa nhét một miếng cơm vào trong miệng, vừa nói:
- Có quỷ mới biết là gì, dù sao là thứ có thể hỗ trợ tu hành. Trong đây không chỉ huấn luyện tăng thực lực, mà đồ ăn, nước tắm, còn có một số những thứ khác đều là hình thức tăng thực lực, nếu không như vậy thì thực lực sao có thể tăng lên nhanh chóng như vậy được?
Tần Dương ngẫm lại thấy cũng đúng, không có chút bản lĩnh làm sao dám mở trại huấn luyện Chí Tôn này được?
Tần Dương được truyền thừa từ Ẩn Môn không ít thủ đoạn tăng thực lực, nhưng đây chính là trại huấn luyện tập hợp năng lực của chính năm cường giả Chí Tôn, không thể nào không có một số thứ gì đó, nếu không thì sao có thể thu về được nhiều tiền như vậy, sao có thể khiến tất cả mọi người đều có xu hướng muốn chạy theo như vậy?
Tần Dương cũng không nói thêm nhiều nữa, dứt khoát bắt đầu ăn cơm. Đồ ăn ở nơi đây giống như lời Louis nói, thú vị đấy. Chưa nói tới sự tinh xảo, nhưng đều là một số loại thức ăn hàm lượng calo cao, dù sao đây cũng là nơi cực lạnh, mỗi giây mỗi phút đều trong trạng thái tiêu hao calo, nhất là trong khi đang mặc mỏng như thế này, cho dù có là người tu hành thì cũng không chịu đựng được, cương khí bao bọc bên ngoài chẳng qua cũng chỉ làm chậm lại tốc độ tiêu hao mà thôi.
Tần Dương không muốn làm chậm tốc độ ăn cơm của Louis, ngậm miệng lại, vừa tự quan sát xung quanh. Tầm mắt của hắn đảo qua cả cái căng tin cực lớn này, nhìn một đoàn cả nam lẫn nữ điên cuồng ăn cơm như đã bỏ đói ba ngày trời, trong lòng Tần Dương cũng đã có hiểu biết ban đầu đối với cường độ tập luyện ở nơi đây.
Louis rất nhanh đã ăn xong một đống đồ ăn lớn, bao gồm cả bát canh đen sì như dầu mè và bát canh xanh biếc kia, thỏa mãn đặt đũa xuống, lau miệng, thoải mái nói:
- Nếu như nói một ngày nghỉ chính là thiên đường, vậy thì cảm giác ăn no giống như lười biếng nằm trên đám mây trắng, đây có lẽ là sự mong đợi duy nhất trong ngày...
Tần Dương bật cười, cũng buông đũa xuống theo. Louis có chút kinh ngạc nhìn Tần Dương nhàn nhã bưng bát canh cuối cùng kia lên uống, bật cười khà khà nói:
- Tốc độ của anh nhanh thật đấy, rất nhiều người khi mới tới nơi đây ăn cơm đều rất chậm chạp, sau một tuần lễ, cho dù là thục nữ thì cũng sẽ trở nên không khác gì hổ đói, anh ngược lại tiến nhập trạng thái quy định rất nhanh...
Tần Dương cười nói:
- Hi vọng tôi có thể chịu đựng sự giày vò của tay đồ tể kia đi.
Louis thở dài:
- Chuyện này anh em không giúp được anh rồi, anh chỉ tự cầu nhiều phúc thôi, nếu như anh nghe đề nghị của tôi ấy, thì sự giày vò có thể sẽ giảm bớt được một chút. Anh nên biết là cho dù là huấn luyện quân đội hay là trại huấn luyện đặc biệt, các huấn luyện viên đều thích xử lý những thành phần đau đầu nhất...
Tần Dương bất lực bĩu môi, hắn bị coi là thành phần đau đầu sao?
Được rồi, có lẽ tay đồ tể kia thấy một mình hắn đứng ở phía trước giống như một quân nhân khiến người nhìn khó chịu đi, cho nên mới muốn chỉnh đốn hắn một chút, dù thế nào đi nữa thì người ta vẫn là huấn luyện viên, chỉnh đốn học viên không phải rất bình thường, rất danh chính ngôn thuận đó sao?
Louis đã ăn xong, còn lại chính là thời gian nghỉ ngơi, hắn cũng không gấp, ánh mắt nhìn theo khắp hướng, bỗng nhiên tầm mắt dừng lại, ngón tay chỉ về một phương hướng.
- Nhìn qua bên kia, gần cửa sổ ấy, đó chính là người còn lại trong hai mỹ nữ mà tôi đã nhắc tới, người Hoa, là đồng bào của anh, có lẽ anh không quen cô ấy, nhưng cô ấy nhất định biết anh, dù sao mấy ngày trước đã trở thành hot search ở Trung Quốc rồi, là thần tượng toàn dân đó, thi đấu giao lưu, còn bộ phim anh đóng cũng đã nổi gió rồi...
Tần Dương thuận theo hướng ngón tay chỉ nhìn sang, ở vị trí gần cửa sổ nhất, một cô gái tóc ngắn khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi đang ăn với tốc độ như bay, chẳng qua dù tốc độ ăn của cô đang rất nhanh thì cũng sẽ không khiến người khác cảm thấy như hổ đói, có lẽ vì là cô gái rất xinh đẹp nên làm chuyện gì cũng đều sẽ khiến người khác cảm thấy hài lòng, đạo lý ôm Tây Thi trong lòng cũng chính là như vậy.
Tần Dương vừa liếc mắt, hả, cô gái này sao có chút quen mắt vậy nhỉ?
Tần Dương lại liếc nhìn kỹ hơn, hai mắt bỗng nhiên trợn to.
Liễu Phú Ngữ!
Con mẹ nó, sao lại là cô ấy!
Thật sự gặp quỷ rồi! Từ sau khi hắn bước vào cảnh giới Đại Thành, cơ bản không gặp mặt cô nữa, nghe nói cô đã đi du lịch khắp nơi rồi, nhưng mà bây giờ vậy mà lại nhìn thấy trong trại huấn luyện Chí Tôn này?
Trên gương mặt của Tần Dương thể hiện thần sắc khó hiểu, theo bản năng quay đầu lại nhìn một cô gái tóc đuôi ngựa ở một bên khác.
Hai cô gái xinh đẹp nhất trong trại huấn luyện theo như lời Louis nói vậy mà đều là người quen của hắn!
Louis thấy được thần sắc bàng hoàng của Tần Dương, bật cười khà khà nói:
- Cô gái này cũng không dễ chọc, hơn nữa còn vô cùng hiếu chiến, thích đánh nhau ngoài dự đoán của mọi người. Trước kia có không ít người ôm lấy tâm thái cợt nhả đánh với cô nàng, sau khi đã có nhiều người phải vào phòng y tế nằm rồi liền không có mấy người dám đánh với cô ấy nữa...