Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1893 - Chương 1904: Anh Sẽ Trở Thành Kẻ Thù Chung!

Chương 1904: Anh sẽ trở thành kẻ thù chung!
 

Louis trợn mắt há hốc mồm, biểu lộ giống như đã gặp quỷ vậy.

Đây là tình huống gì đây?

Số 199 trước nay luôn lạnh lùng với người khác, không biểu lộ bất cứ vẻ mặt nào với bất kỳ gã đàn ông nào lại chủ động tiến tới, hơn nữa còn ngồi xuống bên cạnh Tần Dương không kiêng kị chút nào, giọng điệu nói chuyện có vẻ quen thuộc với Tần Dương, mặc dù không nghe hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng ánh mắt thân thiết kia lại không lừa gạt được bất cứ kẻ nào.

Không chỉ có Louis, mà rất nhiều học viên xung quanh cũng đều phải giật mình trước tình cảnh này, trong ánh mắt ngập tràn sự bàng hoàng và nghi hoặc, đương nhiên có phần nhiều là hâm mộ, thậm chí còn có đố kỵ.

Tay học viên vào giữa kỳ này hấp dẫn như vậy sao?

Mỹ nữ cao cao lạnh lùng kia khi nãy đã chủ động đi tới đó nói chuyện, mà xem dáng vẻ dường như còn là người quen?

Tên này có lai lịch thế nào vậy?

Cũng có không ít người nhận ra Tần Dương, trong lòng không kiềm chế được than thở, quả nhiên người nổi tiếng tán gái vẫn ổn hơn. Người ta ngồi ở đó không động, mỹ nữ đã tự tìm tới cửa rồi.

Người so với người tức chết người mà!

Tần Dương cảm nhận được ánh mắt phức tạp của những người xung quanh, quay đầu liếc nhìn khắp nơi, sau đó quay đầu lại nói:

- Cô ở đây xem ra đã trở thành nữ thần trong tín ngưỡng của mọi người rồi, cô xem ánh mắt của mấy người kia đi, cũng sắp làm thịt tôi tới nơi rồi!

Lee Yeon Hee thấy Tần Dương mỉm cười trêu chọc mình, lập tức hơi có chút luống cuống:

- Anh sao có thể như vậy, tôi lo lắng cho anh mà anh còn có tâm trạng nói đùa. Bọn họ nhìn tôi thế nào thì liên quan gì đến tôi, đơn giản chỉ là dục vọng chinh phục hoặc tâm lý ganh đua của đàn ông mà thôi, hoặc giả là dục vọng nguyên thủy mà thôi. Hàng ngày mọi người đều phải vội vàng tu hành, nào có thời gian yêu đương giao lưu tình cảm, chẳng lẽ còn có tình yêu chân thành gì đó?

Tần Dương bật cười, cảm nhận được sự quan tâm của Lee Yeon Hee dành cho mình, trong lòng cũng có chút ấm áp. Mặc dù hắn và cô chắc chắn sẽ không đi tới bước kia, nhưng cũng không ngại giao lưu gặp gỡ tình cảm giữa hai người.

- Tôi nhớ ra rồi, khi nãy Louis, à, chính là anh chàng đối diện tôi đây, cũng là bạn cùng phòng của tôi cũng nói lời tương tự với tôi, nếu như tôi thật sự không gánh nổi thì nên biết sợ, sẽ không cứng rắn nhận lỗi đâu.

Lee Yeon Hee nghe Tần Dương nói như vậy lập tức thở dài một hơi:

- Được rồi, việc này anh ghi nhớ trong lòng là được rồi. Tính cách của Đồ Phu cũng không quá tốt, nếu thật sự bị hắn ta nhắm tới, thì mấy tháng còn lại này của anh sẽ ngang với hầm ngục địa ngục đấy.

- Được, cảm ơn đã quan tâm.

Tần Dương cười đồng ý, nụ cười ấm áp, ánh mắt dịu dàng nồng nhiệt.

Lee Yeon Hee chủ động đến tìm Tần Dương, chính vì nhắc nhở Tần Dương. Sau khi nói xong sự việc ngày hôm nay, bị ánh mắt như vậy của Tần Dương nhìn chằm chằm, trong nội tâm có chút xấu hổ, dù sao lần cuối cùng hai người gặp nhau cũng chính là đêm hôm đó, ngày hôm nay gặp lại nếu mà nói là bình tĩnh thì đó là chuyện không thể nào.

- Được rồi, tôi về trả bát đây, thời gian nghỉ ngơi đã sắp hết rồi, quay về lại trò chuyện tiếp.

Tần Dương gật đầu cười nói:

- Được, quay về lại nói chuyện.

Lee Yeon Hee cầm lấy cặp lồng cơm của mình, mỉm cười gật nhẹ đầu hướng Louis, sau đó đứng dậy trực tiếp rời đi.

Louis kinh ngạc mở to hai mắt:

- Ha ha, khi nãy cô nàng cười với tôi đúng không, anh thấy chưa?

Tần Dương bật cười ha ha:

- Ừ, nở nụ cười với anh.

Louis nhìn thấy nụ cười của Tần Dương, bỗng nhiên có chút ủ rũ lắc đầu:

- Haiz, thật dọa người! Cho tới bây giờ một 199 keo kiệt thể hiện mặt tươi cười với người khác cũng có thể nở một nụ cười thân thiện đột ngột với tôi như vậy, nguyên nhân vẫn do tôi ngồi cùng một chỗ với anh, nể mặt anh mới cho tôi nụ cười này, bi kịch. Đúng rồi, anh quen biết với cô nàng từ trước sao, hai người khi nãy mới nói chuyện bằng tiếng Hàn sao?

Tần Dương thản nhiên gật đầu:

- Ừ, bạn cũ, trước kia khi tôi ở Hàn Quốc có chữa trị chân cho bạn cô ấy, cho nên chúng tôi cũng đã trở thành bạn bè.

Louis giật mình:

- Khó trách cô ấy chủ động tới chào hỏi anh, thì ra hai người vốn đã là bạn bè rồi.

Tần Dương bật cười:

- Đúng vậy, bằng không chẳng lẽ cô ấy tới chào hỏi tôi là vì bề ngoài của tôi đẹp trai hơn so với mọi người sao?

Louis cười ha ha:

- Như vậy trong lòng tôi cũng đã bình ổn hơn nhiều rồi, khà khà, nếu thật sự như vậy, trong trại huấn luyện này hẳn có rất nhiều người chắc hẳn đều muốn đâm đầu vào núi băng chết ngay ấy chứ.

Tần Dương không đáp lại lời này, dù sao thì cũng chỉ là tình cờ gặp chào hỏi người quen mà thôi, thật sự không có gì để khoe khoang, nếu như người khác biết được quan hệ giữa hai người bọn họ, như vậy chẳng phải tròng mắt cũng sắp lồi ra rồi sao?

- Đi thôi, rửa bát!

Tần Dương uống canh, bưng lồng cơm lên, đến khu vực vòi nước rửa sạch chén bát, sau đó chuẩn bị trở về ký túc xá cùng với Louis.

Khi hai người bước đến cửa căng tin, đúng lúc Liễu Phú Ngữ cũng đã ăn xong bưng khay cơm của mình đi ra, ba người đúng lúc chạm mặt.

Tần Dương dừng bước, vẫy tay với Liễu Phú Ngữ:

- Đã lâu không gặp.

Hai mắt của Liễu Phú Ngữ hơi híp lại, nhưng vẫn gật đầu đáp lời:

- Đã lâu không gặp, không ngờ anh cũng tới đây.

Tần Dương cười nói:

- Ừ, thực lực của mọi người đều đã tăng lên nhanh như vậy rồi, tôi cũng phải cố gắng mới được, nếu không sau này bị mọi người bỏ xa mất.

Liễu Phú Ngữ hừ lạnh nói:

- Bớt nói dóc đi, mặc dù anh chỉ là cảnh giới Thiên Nhân, nhưng đến cả Siêu Phàm cũng không phải đối thủ của anh, anh với tôi so cái gì?

Tần Dương sờ lên chóp mũi, cười khà khà nói:

- Còn không phải dựa vào chút thủ đoạn đó sao, nếu thật sự liều mạng, tôi tối đa cũng chỉ đánh bại được đối thủ mới bước vào cảnh giới Siêu Phàm thôi, còn phải liều mạng mới được đấy.

Liễu Phú Ngữ bĩu môi, bật cười, không nhiều lời, vẫy tay:

- Gặp lại sau... Đắc tội với Đồ Phu tự cầu nhiều phúc đi.

Liễu Phú Ngữ ném lại một câu, sau đó tiêu sái xoay người rời đi.

Louis nhìn theo bóng lưng của Liễu Phú Ngữ, trợn mắt há hốc mồm quay đầu:

- Cô nàng kia anh cũng quen?

Tần Dương nhìn dáng vẻ đang khiếp sợ của Louis, sờ lên chóp mũi:

- Ừ, cũng là bạn của tôi, từng cùng sóng vai chiến đấu.

Tần Dương bỗng nhiên giơ tay vỗ một cái thật mạnh lên trán:

- A, ông trời ơi, anh thật sự thật sự khiến người ta phải đố kị. Cả trại huấn luyện chỉ có hai đại mỹ nữ trẻ trung, vậy mà đều có quan hệ với anh, anh sẽ trở thành kẻ thù chung của học viên toàn bộ trại huấn luyện này!

Tần Dương cũng không thèm để ý đến:

- Dù sao đến Đồ Phu tôi cũng đã đắc tội rồi, còn sợ kẻ thù chung gì đó sao, chẳng lẽ sẽ có người muốn quyết đấu với tôi sao! Thực lực Siêu Phàm trong trại huấn luyện này có lẽ không nhiều nhỉ, cho dù là Siêu Phàm có thể cũng mới bước vào không lâu nhỉ.

Louis nghe lời Tần Dương nói lập tức sửng sốt. Hắn bất chợt nhớ tới một chuyện, đó chính là trong lần thi đấu giao lưu với Mỹ, Tần Dương đã đánh bại hai đối thủ thực lực Siêu Phàm, mà trong trại huấn luyện cơ bản đều là cảnh giới Tiểu Thành và Đại Thành. Học viên trong lớp Đại Thành ngược lại có học viên hoàn thành đột phá tiến vào cảnh giới Siêu Phàm, nhưng như vậy cũng chỉ là mới bước chân vào mà thôi, thực lực chưa chắc đã đủ mạnh giống như hai người thi đấu trên lôi đài giao lưu đâu.

Tần Dương có thể liên tục đánh bại hai đối thủ thực lực Siêu Phàm trên lôi đài trao đổi, hắn sẽ e ngại học viên nơi đây khiêu chiến với mình sao?

Hắn căn bản là không sợ hãi chút nào cả.

Cho dù là kẻ thù chung thì như thế nào?

Dù là căm hận, hay đố kỵ, thì ai có thể làm gì được hắn đây?
Bình Luận (0)
Comment