Chương 1906: Minh tranh ám oán
Trước mặt đám người Tần Dương là một cái hồ băng, mặt hồ đã kết thành một tầng băng dày đặc, đối diện mặt hồ là một ngọn núi dốc đứng đăng cắm một loạt lá cờ, ước chừng có khoảng bốn mươi đến năm mươi lá.
Cướp được cờ không bị phạt, những người khác phải chịu phạt. Ở đây tổng cộng có tới năm trăm người, nói cách khác có khoảng một phần người người có thể tránh bị phạt.
Tần Dương ước lượng khoảng cách, độ dày của mặt băng, có thể trực tiếp xông qua. Sườn núi mặc dù dốc đứng, nhưng đối với các học viên thực lực cảnh giới Đại Thành mà nói đương nhiên không phải việc gì khó, có lẽ cái khó chân chính chính là tranh đoạt.
Ngay khi Tần Dương đang cân nhắc, bóng dáng của Grove giống như điện xẹt, trực tiếp xông tới hướng hồ băng, đạp một cước nặng nề lên mặt băng.
Mặt băng dày bị phân liệt hoàn toàn dưới một cước thật mạnh của hắn ta, vô số vết nứt vươn dài ra thành mạng nhện, thậm chí khối băng trực tiếp bị nện xuống lập tức vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Những huấn luyện viên khác cũng bay vọt tới phía vách núi đối diện giống như Grove. Bọn họ nện bước chân rất nặng, đến mức các tầng băng đều vỡ vụn. Đợi tới khi tất cả các huấn luyện viên đều đã phi thân băng qua hồ, đáp xuống vách núi đối diện rồi, thì cả mặt hồ băng đều đã hoàn toàn vỡ tan thành những tảng băng nổi nhỏ.
Ánh mắt Tần Dương hơi đổi, những tảng băng nổi này cũng không tính là quá dày, dựa vào thực lực của mọi người đương nhiên có thể thoải mái mượn lực đáp sang bờ bên kia. Nhưng nếu mọi người công kích lẫn nhau thì...
Grove đứng trên đỉnh núi, huýt một tiếng đại biểu bắt đầu.
Tất cả mọi người cùng xông tới hướng hồ băng, nhưng ngay khi đám người đáp xuống khối băng, thì đủ các loại công kích trong nháy mắt bạo phát.
Những công kích này có lẽ cũng không có ý muốn mạng người khác, nhưng vẫn rất dễ dàng đánh ngã người khác rơi khỏi khối băng.
Phù phù!
Những âm thanh rơi xuống nước liên tục vang lên, có không ít người va chạm công kích lập tức rơi xuống hồ băng, tức khắc vang lên những tiếng hô kinh ngạc và lời nói thô tục.
Tần Dương vừa đặt chân xuống một khối băng, phía sau liền truyền tới tiếng xé gió bén nhọn, không thể ngờ có người bắn lén tới hướng Tần Dương.
Tần Dương lập tức phát động Huyễn Ảnh Bộ, thân hình chớp mắt biến mất khỏi khối băng, xuất hiện trên một khối băng khác.
Người đàn ông đánh sau lưng Tần Dương thấy sắp đụng tới Tần Dương rồi, trên gương mặt lộ ra vẻ đắc ý. Gã ta ngập tràn sự đố kỵ với Tần Dương, đương nhiên không ngại trong trận hỗn đấu này dạy dỗ Tần Dương một bài nhỏ.
Nhưng ngay khoảnh khắc gã ta đụng tới Tần Dương, Tần Dương lại đột ngột biến mất trước mặt gã, kích toàn lực của gã lập tức thất bại, đạp một cước lên mặt băng.
Khối băng vỡ vụn, thân thể không khống chế được có xu hướng nhào tới trước, trực tiếp ngã vào trong nước.
Nơi đây đều là cao thủ, đều là mắt nhìn tai nghe tám hướng, gã đàn ông này tấn công Tần Dương bị rất nhiều người nhìn thấy, trong lòng không ít kẻ nhìn thấy đều có chút hả hê!
Đắc ý đi!
Xuống dưới tắm nước lạnh mát mẻ chút đi. Nơi đây cũng không phải thành phố, đây là địa điểm tu hành hà khắc, cũng chẳng phải nơi để cho ai đó khoe khoang!
Nhưng việc gã rơi xuống nước khiến tâm tư nhỏ của rất nhiều người đều phá sản, trong lòng lập tức cảm thấy có chút không phục.
Mẹ nó, ngày hôm qua mày anh anh em em với mỹ nữ, khoe khoang này kia, ngày hôm nay nếu không cho mày xem chút lợi hại, sợ rằng mày sắp không coi ai ra gì rồi...
Trong đội ngũ tu hành có không ít người Mỹ, lúc trước khi Tần Dương dương đạp thiên tài Mỹ xuống đài khiến cả thế giới đều biết, hiện giờ gặp được rồi đương nhiên bọn họ phải tìm lại chút mặt mũi, hoặc là nói nhân cơ hội xử lý Tần Dương một chút, dù không thể thay đổi được chuyện xảy ra ngày đó, nhưng ít nhất cũng để Tần Dương biết được đám người họ cũng không phải dễ chọc.
Đám đàn ông mang tâm tư khác nhau cùng liếc nhau một cái, sau đó cùng đồng thời di chuyển tới hướng Tần Dương.
Tranh đoạt cờ?
Tránh hình phạt?
Không tồn tại, dù sao cũng chỉ có một phần mười số lượng người có thể miễn hình phạt, đây cũng là một loại hình luyện công buổi sáng, mọi người cũng đã quen rồi, cho nên cũng không quá để ý chút hình phạt đấy, có thể đánh ngã Tần Dương xuống hồ băng tắm mới là việc vui lớn nhất.
Tần Dương vừa mới đáp xuống đất đã có người đánh tới một lần nữa. Số lượng người đông, nắm đấm trực tiếp dứt khoát đánh tới mãnh liệt, hơn nữa những người này chỉ muốn nhìn thấy dáng vẻ Tần Dương rơi xuống nước chật vật.
Tần Dương căn bản không quay đầu lại, lật tay đánh ra một quyền.
Một quyền này cũng không tính là quá nặng, nhưng vô cùng đột ngột. Cương khí bắn ra trực tiếp đánh trúng bắp chân của một người.
Kẻ kia ở trong không trung, cả người giống như đang chạy như bay trên đường, chân trái bỗng nhiên như trượt chân trên một tảng đá, thân người đột ngột nghiêng về phía trước.
Tên kia vốn đã tính toán xong, vừa vặn Tần Dương đáp xuống khối băng kia, sau đó đánh Tần Dương từ phía sau, đánh hắn ngã xuống nước. Hiện giờ không thể ngờ là trực tiếp vượt qua nện xuống, đầu lại vừa vặn nện xuống khối băng nổi, sau đó quay cuồng rơi xuống hồ nước.
Tần Dương không dám dừng lại, thời gian qua nhanh phát động thân pháp, thân người lao đi như ngựa phi, nhanh chóng tiến công về phía trước, chỉ cần chạy về phía đầu thì có thể thoát khỏi những tranh đấu phía sau lưng rồi.
Bóng dáng của Tần Dương nhanh như điện xẹt, nhanh chóng giãn khoảng cách với đa số người, phóng đi chạy như điên cùng với mười mấy người tu hành phía trước.
Một người đàn ông trung niên phía bên phải Tần Dương liếc mắt nhìn sang phía Tần Dương, thân người hơi thay đổi phương hướng nhích lại gần hướng Tần Dương.
Tần Dương nhìn sang người đàn ông trung niên kia, thân người đột ngột nhảy lên hướng về phía một khối băng nổi không tính là lớn lắm, sau đó mượn lực nhảy lên tiếp, đồng thời hắn lật tay bổ một chưởng trong không trung.
Người đàn ông trung niên tung người lên ngay sau đó, cũng mượn lực đáp xuống khối băng Tần Dương vừa dùng mượn lực. Tần Dương lật một tay chưởng đánh quyền mãnh tới, giành trước một bước trực tiếp đánh trúng khối băng nổi kia, khối băng kia vốn dĩ không lớn, sao có thể chịu được một quyền mạnh mẽ của Tần Dương, vậy nên đã lập tức hoàn toàn vỡ thành băng vụn.
- Chết tiệt!
Cả người của người đàn ông trung niên rơi xuống, dưới chân không có điểm nào có thể mượn lực, chỉ kịp chửi lên một tiếng, thân người cũng đã trực tiếp rơi bùm xuống nước.
Tần Dương bổ ra một chưởng, nhưng đến đầu cũng không quay lại liếc nhìn, mà là trực tiếp phóng về phía trước.
Một số học viên ở xung quanh đều nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt nhìn về phía Tần Dương lập tức có thêm mấy phần cảnh giác.
Tên này mặc dù trẻ tuổi, nhưng gian xảo thật mà...
Những học viên này thường hay sử dụng cách phi thân trên khối băng nổi, sau đó mượn lực bắn lên đồng thời dùng chân giẫm vỡ băng nổi dưới chân, như vậy người đằng sau sẽ không cách nào theo bước hành động của mình, cũng không cách nào theo sát ngay phía sau bọn họ.
Tần Dương biết rõ đối phương muốn làm hắn, vậy mà lại cố ý để lại khối băng nổi dụ dỗ kẻ khác mắc mưu, đợi tới khi kẻ khác phi thân tới, thân ở giữa không trung không cách nào thay đổi hướng mới lật tay đánh ra một chưởng vỡ khối băng, trực tiếp tiễn người ta vào đường cùng.
Lòng dạ đen tối mà!
Có lẽ một chiêu này của Tần Dương rõ ràng hố người khiến đám học viên xung quanh đều sinh ra trạng thái cảnh giác, cộng thêm hiện giờ tất cả mọi người đều là người đi trước, ngay tức khắc không có ai vội vã nhào tới tấn công Tần Dương.
Trên đỉnh núi, Grove khoanh hai tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú đám người bên dưới, tầm mắt dừng lại trên người Tần Dương đang phiêu dật như làn gió, khóe miệng hơi nhếch lên:
- Thú vị rồi đây!