Chương 1908: Hắn ta sẽ không để cho anh sống bình yên qua ngày như vậy
Ánh mắt ba người giao nhau, Tần Dương cầm lấy lá cờ trong tay vẫy vẫy với các cô, dù sao hoạt động giống như thế này thường hay có, thực lực mọi người đều rất mạnh, nhưng trong hoàn cảnh cạnh tranh như thế này trưc thực lực của bản thân ra thì còn có một phần lớn nhân tố là may mắn.
Không có ai dám nói mỗi lần bản thân đều giành được thắng lợi, cho nên thất bại cũng không có gì phải mất mặt, yên tâm tiếp nhận trừng phạt đi.
- Những người thất bại lên xuống núi năm mươi lần!
Hai mắt Tần Dương đột ngột trợn to, lên xuống núi năm mươi lần?
Một lần, hai lần ngược lại không cảm thấy gì, nhưng năm mươi lần có thể có chút khoa trương, hiện giờ còn chưa ăn sáng đâu!
Đây là luyện công buổi sáng như lời Louis nói?
Đúng rồi, Louis đâu?
Ánh mắt Tần Dương đảo qua đám người, sau đó tìm được Louis. Louis đang thể hiện vẻ mặt đau khổ, cảm nhận được ánh mắt của Tần Dương, Louis quay sang nhún vai với Tần Dương, sau đó dựng một ngón cái với Tần Dương.
Tần Dương vốn suy tính xem năm mươi người cướp được lá cờ có thể tránh được một kiếp hay không, dù sao cũng là người thắng cuộc mà, chung quy hẳn có chút đãi ngộ tốt, phải không?
- Mấy người chống đẩy một nghìn cái!
Tần Dương ngạc nhiên, bất chợt nhìn những người cướp được cờ kia dứt khoát nằm xuống bắt đầu chống đẩy, nên cũng không nhiều lời mà nằm xuống theo.
Tần Dương vừa làm vừa nghĩ, chống đẩy một nghìn cái cũng không ít, nhưng tính đi toàn lại đã là dễ dàng hơn rất nhiều so với lên xuống núi gấp trăm lần rồi.
Được rồi, Tần Dương xem như đã hiểu, người thắng vốn không phải hoàn toàn được thư giãn, chỉ là được huấn luyện đơn giản hơn một chút mà thôi.
Tần Dương hổn hển chống đẩy xong một nghìn cái. Chống đẩy một lúc một nghìn cái đối với người tu hành cảnh giới Đại Thành mà nói vốn không phải vấn đề quá lớn, nhưng vẫn mệt mỏi đến mức thở hổn hển. Tần Dương cảm thấy vẫn còn tốt, bởi vì thân thể của hắn cường hãn không thua kém gì những người luyện thể kia, cộng thêm có nội khí chống đỡ, tình trạng của hắn trông có vẻ tốt hơn so với những người khác.
Ánh mắt của Grove liếc tới liếc lui, thi thoảng sẽ dừng tầm mắt trên người Tần Dương, trông thấy Tần Dương dứt khoát chống đẩy xong một nghìn cái cũng không đỏ bừng mặt giống như những người khác, trông qua rất bình thường, trong ánh mắt của Grove lập tức xuất hiện mấy phần hứng thú.
Giống như thợ săn phát hiện ra con mồi.
Đợi sau khi đã hoàn thành xong năm mươi lần lên xuống núi, cả người của tất cả mọi người đều bùng khí nóng, giống như bánh bao vừa mới ra lò hấp vậy.
- Bây giờ quay về, trong vòng mười phút không về được bãi tập, thì nhiệm vụ huấn luyện ngày hôm nay tăng hai bậc, thời gian tính bắt đầu!
Mấy trăm người lao ầm ầm xuống núi, sau đó điên cuồng tăng tốc vọt đi giống như bị chó hoang truy đuổi phóng tới bãi huấn luyện. Phải biết rằng bọn họ khi đến cũng phải chạy tới đây, nhưng cũng cần tới nửa tiếng. Hiện giờ vừa tập luyện cũng đã trong tình trạng sắp kiệt sức mà phải chạy về trong mười phút, như vậy có thể còn mạng được sao?
Nhưng không có một ai kêu khổ. Tất cả mọi người đều kìm nén sự bực tức nhanh chóng chạy đi. Mặc dù nhiệm vụ huấn luyện tăng thêm hai bậc trong lời Grove nói nghe không đáng sợ, nhưng mọi người đều biết hai bậc nhiệm vụ huấn luyện này vô cùng đáng sợ. Dù sao mọi người đều huấn luyện cực hạn tại nơi đây, thân thể đã bị nghiền ép đến cực hạn rồi, mà trong trạng thái cực hạn nhiệm vụ huấn luyện còn tăng thêm hai mươi phần trăm, như vậy quả thật chính là một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà.
Nếu như kết thúc không hoàn thành nhiệm vụ tăng thêm thì sẽ như thế nào?
Rất đơn giản, hoàn thành mới có thể ngủ, vả lại không có cơm tối ăn!
Bị đói ngủ cả đêm, sáng hôm sau còn phải tham gia huấn luyện sớm, sau đó mới có thể ăn sáng, loại cảm giác bụng đói kêu vang bị ép đến cực hạn, chỉ cần là người từng chịu phạt một lần cũng không muốn phải chịu đựng lần thứ hai.
Nơi này không có bất cứ ai thương hại anh, chỉ có ánh mắt lạnh như băng của các huấn luyện viên, cùng với thủ đoạn thô bạo và ngôn ngữ trào phúng mà thôi.
Vẫn không phục?
Huấn luyện viên không ngại dùng quả đấm của chính mình dạy các anh làm người, hơn nữa bọn họ rất tinh thông làm thế nào khiến anh thể nghiệm được cảm giác sống không bằng chết, khiến anh cảm nhận từ tận sâu đáy lòng những huấn luyện viên này là ác quỷ bò từ địa ngục ra!
Tần Dương thi triển toàn lực thân pháp, cả người như bay qua trên cánh đồng tuyết, thậm chí đến cả dấu chân giẫm lên cũng không hãm quá sâu. Hắn rất nhanh đã vượt qua một đám học viên, sau đó trở thành người chạy dẫn đầu.
Khi tới mốc tám phút, Tần Dương vọt tới căn cứ bãi luyện, còn những người xông vào sau đó cũng không hề dừng lại, trực tiếp xông tới căng tin.
Khi nãy chính là màn luyện công buổi sáng, đó là lượt vận động trước bữa sáng, hoàn thành nhiệm vụ đương nhiên có thể trực tiếp ăn cơm, mà nhiều thời gian hơn một chút đều là bọn họ dựa vào thực lực của bản thân giành được, bọn họ có thể trở về ký túc xá sửa sang lại một chút, nghỉ ngơi một chút.
Tần Dương không khách sáo nhanh chóng giải quyết bữa sáng, sau đó trở lại ký túc xá xử lý đơn giản một chút, Louis cũng trở lại ngay sau đó.
- 502, anh lợi hại thật đấy, ngày huấn luyện đầu tiên vậy mà đã cướp được top 50 rồi...
Tần Dương vừa dùng khăn lau mặt của mình, vừa cười nói:
- Vận khí không tệ.
- Anh đó cũng không phải vận khí…
Louis trực tiếp ngã lên giường, nói với Tần Dương bằng giọng điệu khâm phục:
- Khi ấy tôi ở cách anh không xa, nhưng tôi đã nhìn thấy có rất nhiều người ra tay với anh, nhưng đều bị anh hố lại, lợi hại!
Tần Dương bật cười:
- Bọn họ nhằm vào tôi là vì chuyện ngày hôm qua sao?
Louis nhún vai:
- Đương nhiên rồi, ngày hôm qua anh nói chuyện liên tiếp với hai đại mỹ nữ, dáng vẻ như thân quen, những tên quỷ kích thích tăng trưởng hormone giống đực kia không đố kỵ mới lạ đấy. Dù sao chiến đấu nằm trong mục quy định phù hợp, mọi người nhìn anh không vừa mắt, đương nhiên phải nhân cơ hội xử lý anh...
Tần Dương nhíu mày:
- Nói như vậy, tình huống tương tự có thể sẽ vẫn còn kéo dài nữa sao?
Louis bĩu môi:
- Đúng vậy, người nhắm vào anh chắc chắn có không ít, dù sao người ở đây không sợ nhất chính là đánh nhau, chẳng qua nếu như có ai nhắm vào anh, anh ngược lại có thể thẳng thắn khiêu chiến kẻ đó, sau đó dựa vào chính bản lĩnh của anh hung hăng đánh tên đó, đánh liên tiếp mấy lần, tôi nghĩ sẽ không có ai dám nhắm vào anh nữa, dù gì thì con người vẫn luôn nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh, nếu mọi người đã xác nhận quả thật không thể chọc tới anh rồi, thì dĩ nhiên mọi người sẽ không dám chọc tới anh nữa.
Tần Dương gật đầu, ghi nhớ trong lòng lời Louis nói:
- Nếu như khiêu chiến người khác, vậy thì lúc nào thì mới tốt đây, hình như bắt đầu huấn luyện rồi không có thời gian nghỉ ngơi phải không?
Louis bèn giải thích:
- Thời gian ăn cơm trưa hàng ngày là một tiếng, đây cũng là lần thời gian nghỉ ngơi dài nhất trong ngày, nếu như muốn làm chuyện gì thì cũng chỉ trong khoảng thời gian này thôi, cho dù là tán gái, hay đánh nhau gì đó, đương nhiên nếu như đã huấn luyện xong rồi, các anh vẫn còn tinh lực đánh nhau, các huấn luyện viên cũng sẽ không quản, nhưng bình thường mà nói sau khi kết thúc một ngày huấn luyện, cả đám đều đã mệt như chó rồi, đều chỉ muốn quay về nằm, đâu còn sức lực đánh nhau nữa. Vả lại như vậy thì có lẽ huấn luyện viên sẽ cho rằng tinh lực của anh rất tốt, sẽ gia tăng thêm nhiệm vụ cho anh...
Giọng nói của Louis hơi ngừng lại một chút, khẽ nhắc nhở:
- Nếu tôi đoán không sai, hiện giờ anh chắc chắn cũng sẽ bị gia tăng thêm nhiệm vụ huấn luyện cá nhân, Grove sẽ không để anh sống qua bình yên với mọi người như vậy đâu...