Chương 1910: Người anh em này quá thảm rồi!
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: TTTV
-------------------
Tần Dương chạy nhanh theo sát đội ngũ, đây là giai đoạn làm nóng người tiếp theo, khiến cơ thể vừa bị lạnh một lần nữa được nóng lên, nhưng đối với Tần Dương mà nói, bản thân hắn mệt mỏi đến mức đã không có bất cứ cơ hội được làm lạnh nào rồi.
Tám kilomet, mười lăm phút vác nặng chạy như điên, cơ bản đã ép kiệt thể lực của hắn, chạy đi cùng đội ngũ, Tần Dương cảm giác chân của mình giống như đã không còn thuộc về bản thân, đầu óc cũng có chút tê dại.
Hắn nỗ lực bình ổn nhịp đập của tim, cố gắng thúc ép đan điền vận chuyện nội khi đã sắp tiêu hao sạch, quán chú vào đôi chân nặng như chì của chính mình, chống đỡ bản không cố gắng không bị tụt lại phía sau.
Thân thể của Tần Dương hơi có chút lay động, trông qua dường như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Hai học viên chạy bên cạnh Tần Dương nhìn dáng vẻ hiện giờ của Tần Dương, trong ánh mắt cũng không kiềm chế được thể hiện sự đồng tình.
Không có lấy một phút đồng hồ nghỉ ngơi, người anh em này thảm quá rồi!
Đến mức thân thể đã lắc lư rồi, vậy mà hắn vẫn còn kiên trì, có lẽ chỉ kiên trì được một lát nữa, hắn sẽ giống như phần đông những người mới vào chưa thích ứng được cường độ tu hành áp lực cao này, tầm mắt tối sầm trực tiếp ngất đi.
Nhưng thời gian từng chút từng chút trôi qua, người bên cạnh Tần Dương lại kinh ngạc phát hiện Tần Dương không hề gục ngã.
Hắn không chỉ không ngã, mà tiến độ cũng trở nên ổn định vững vàng hơn so với trước nhiều, mặc dù vẫn có chút cảm giác khó khăn như trước, nhưng so sánh với khi nãy, hắn dường như đã trở lại bình thường rồi.
Những người xung quanh Tần Dương thấy được tình cảnh như vậy không kiềm chế được mà hít một hơi khí lạnh. Người này chẳng lẽ thật sự là quái vật sao?
Tần Dương quả thật đã trở lại bình thường. Lúc trước hắn vác nặng chạy như điên đã ép kiệt tinh lực của hắn, khiến hắn thiếu chút nữa đã trực tiếp ngất đi. Grove không hề dừng lại mà trực tiếp huấn luyện tiếp, hắn thiếu chút nữa đã không gắng gượng được.
Có thể nói tiềm lực của con người là vô hạn, rõ ràng đã mệt mỏi chết đi được, giống như ngay sau đó sẽ ngất đi, nhưng Tần Dương chọi cứng kiềm chế nhẫn nhịn một khoảng thời gian ngắn, loại cảm giác này thế mà từ từ biến mất, trong thân thể dần có sức mạnh một lần nữa.
Thật ra người vận động cũng biết, ví dụ như chạy bộ, khi mới bắt đầu chạy mấy vòng sẽ rất mệt mỏi, tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập hơn, giống như sắp sửa ngã xuống, nhưng tiếp tục chạy chậm, cơ thể dần dần sẽ thích ứng với loại cường độ này, một lần nữa khôi phục lại.
Tần Dương dần dần một lần nữa đuổi kịp cường độ luyện tập, sau đó vẫn cứ kiên trì như vậy tới buổi trưa trở về căn cứ.
- Giải tán!
Lúc này Tần Dương đã bất chấp tất cả, sải chân chạy tới căn tin. Hắn lúc này đã hoàn toàn hiểu được những lời Louis nói ngày hôm qua.
Ăn sớm một phút thì sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn một phút đồng hồ.
Không ăn một bữa sẽ chết đói.
Đừng nói là không ăn một bữa, hắn hiện giờ cũng sắp chết đói rồi, mặc dù bữa sáng đã ăn không ít, nhưng với cường độ tiêu hao như vậy, đồ ăn vào căn bản không đủ tiêu hao, đã sớm đói tới mức ngực dán với lưng rồi.
Tần Dương vùi đầu hết sức ăn, rốt cuộc ăn tới no, thời gian nghỉ ngơi cơm trưa kéo dài, cho nên chỉ cần không ăn no vẫn có thể, thời gian nghỉ ngơi ăn tối ít, nhưng chỉ có thể ăn no tám phần.
Tần Dương cũng không dừng lại lâu, nhanh chóng rửa xong bát đũa, sau đó về tới ký túc xá của mình, soải hai chân lên giường, sau đó tự mát xa cho hai chân của mình.
Thủ pháp mát xa của Tần Dương đương nhiên là đỉnh cấp, dùng nội khí kích thích đôi chân đã chịu đủ giày vò, khiến bắp thịt được thả lỏng và nghỉ ngơi. Hắn biết buổi chiều và buổi tối còn phải huấn luyện lâu hơn, hơn nữa lần đầu tiên Grove hành động nhắm tới hắn mà hắn đã chống đỡ qua được, có lẽ hắn ta cũng không chỉ vì như vậy mà bỏ qua đâu.
Khi Louis trở lại phòng ký túc xá, nhìn thấy Tần Dương đang mát xa chân, hai mắt sáng lên:
- 502, thiếu chút nữa đã quên anh là bác sĩ đỉnh câp, thủ pháp mát xa này chắn chắn cũng là đỉnh cấp nhỉ?
Tần Dương bật cười ha ha nói:
- Cũng tạm, mát xa thả lỏng cơ thể một chút, kích thích huyệt vị, có thể khiến cơ thể từ từ giảm áp lực, huấn luyện buổi chiều có lẽ sẽ thoải mái hơn một chút.
Louis thấp thỏm dùng ánh mắt mong chờ nhìn Tần Dương:
- Cái đó có thể dạy tôi một chút không, sau khi tôi học xong chúng ta cũng có thể mát xa giúp nhau mà, anh tự mát xa cho mình cũng không dễ ấn lắm, hơn nữa cũng lãng phí thời gian, nếu như tôi học xong được rồi, chúng ta ấn giúp nhau, khi hưởng thụ mát xa còn có thể ngủ một chút...
Không chỉ có Louis, mà đến cả ba người bạn cùng phòng bên cạnh cũng đều dùng ánh mắt thấp thỏm chờ mong liếc nhìn Tần Dương.
Tần Dương bật cười lớn nói:
- Được thôi, thủ pháp mát xa này thật ra cũng chẳng khó lắm, cái khó là nhận biết huyệt và kích thích huyệt vị, nếu như mấy anh muốn học, thì phải học cách nhận biết huyệt vị trước, nhiều hơn thì có thể cũng không có thời gian dạy, dạy các anh mấy huyệt vị đơn giản nhất kích thích mát xa nhé?
Louis vừa nghe thấy như vậy lập tức hưng phấn nói:
- Được đấy, sau này học xong rồi không làm được việc gì thì tôi đi mở một bệnh viện nhỏ, làm thợ mát xa, hàng ngày mát xa cho những mỹ nữ kia...
Tần Dương vui vẻ trước lời Louis nói, lập tức mở miệng:
- Bây giờ tôi đang ấn, mọi người sang đây xem, tôi vừa ấn vừa giảng cho mấy anh...
Bạn cùng phòng với Tần Dương lập tức vây quanh, Tần Dương vừa ấn vừa giải thích một lần, sau đó lại chỉ điểm huyệt vị trên đùi của mấy người cho họ xem.
Cảm xúc của bọn họ dâng trào bắt đầu thí nghiệm, Tần Dương thì nhanh chóng đi toilet một lần, sau đó ngả đầu nằm ngủ.
Sau một giấc ngủ, cho dù chỉ có hai mươi phút thì cũng có thể tạo được hiệu quả phục hồi rất tốt, vì dù tu hành có khiến thứ mệt mỏi nhất là cơ thể, nhưng thứ càng bị dày vò nhiều hơn chính là tinh thần, là ý chí.
Tiếng chuông một lần nữa vang lên, Tần Dương bật dậy, cùng đám người Louis vội vã xông ra ngoài lần nữa.
Ăn cơm xong lại có năng lượng một lần nữa, xoa bóp chân, cơ bắp vốn mỏi nhừ gần như chết cứng thư thái hơn rất nhiều, cùng với giấc ngủ hơn hai mươi phút, Tần Dương cảm thấy tinh thần đã tốt hơn rất nhiều.
Người xung quanh Tần Dương kinh ngạc phát hiện chỉ sau một tiếng không gặp, hắn dường như đã lấy lại tinh thần và sự phấn chấn một lần nữa, hoàn toàn không thấy dáng vẻ uể oải không có tinh thần trước đó nữa.
Một lần nữa sau khi huấn luyện xong, Tần Dương dường như đã khôi phục lại trạng thái tốt trước đó, luôn có thể đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện Grove đã phân phó, không bị tụt lại.
Rất nhanh đã đến lúc nghỉ ngơi, ánh mắt mọi người nhìn tới Grove, mà Grove quả thật cũng không khiến người khác phải thất vọng.
- 502, ra khỏi hàng!
Tần Dương bình tĩnh bước ra khỏi đội ngũ, bình tĩnh nhìn Grove, chờ đợi.
Grove hơi hếch cằm, trong ánh mắt có thêm chút hào hứng:
- Hai trăm cân, vác nhảy cóc từ nơi này đến cái cây kia, năm vòng, mười phút!
Tần Dương đã sớm quen với nhiệm vụ phi lý của Grove, dứt khoát đáp ứng, vác vật nặng trên lưng, bắt đầu nhảy cóc, mỗi giây một lần, vừa đều vừa rất có lực.
Grove híp hai mắt lại nhìn bóng lưng Tần Dương, ánh mắt như đang suy nghĩ gì đó.
Đám học viên xung quanh nhìn Tần Dương nhảy cóc, rồi lại nhìn Grove mặt lạnh, ánh mắt xác thực có chút vi diệu.
Buổi sáng anh đã thêm nhiệm vụ, nhưng dường như cũng không làm được gì 502 mà. Người ta buổi sáng có thể hoàn thành nhiệm vụ thêm của anh, còn có thể hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện bình thường, buổi chiều hắn cũng có thể đi.
Nếu như bảo đảm được chất lượng, anh còn có thể làm gì?
Đâu thể một mình xách người ta đi ra huấn luyện điên cuồng chứ. Khà khà, Đồ Phu cũng có ngày đá trúng cửa sắt rồi?