Chương 1934: Siêu Phàm gấp đôi
Liễu Phú Ngữ đi rồi.
Lee Yeon Hee cũng đi rồi.
Toàn bộ các học viên đều đã rời đi, cả trại huấn luyện thoáng chốc đã trở nên vắng lặng.
Tòa nhà nghỉ ngơi của học viên đã bị sụp đổ trong trận đấu giữa Chí Tôn và quái thú, dù sao hiện tại cũng chỉ có một người, Triệu Minh Thần để Tần Dương dọn vào phòng dưới tầng ngầm lòng đất ở, dù sao bên dưới cũng có không ít căn phòng có thể nghỉ ngơi.
Tần Dương tiếp tục cuộc huấn luyện, học viên chính thức còn lại của cả trại huấn luyện cũng chỉ còn một mình hắn, loại cảm giác này khiến Tần Dương cảm thấy hơi có phần kỳ diệu.
Chuyện Triệu Minh Thần và Ellison lo lắng quả thật đã xảy ra.
Ngay khi Grove đang huấn luyện Tần Dương trên sân tập, con quái thú bị thương bỏ chạy lần trước đã âm thầm bay qua ngọn núi lần nữa, xuất hiện trên không trung doanh trại một lần nữa.
Vết thương trên cơ thể của nó đã khỏi, lưu lại vết sẹo màu đỏ đậm. Những vết sẹo này khiến nó trông càng có vẻ dữ tợn hơn.
Nó cũng không trực tiếp đáp xuống, mà là xoay vòng trên bầu trời, quan sat.
Trong khoảnh khắc khi quái thú xuất hiện, Grove liền nắm lấy Tần Dương, cơ thể giống như đạn pháo bắn vọt về hướng lối vào tầng ngầm, đồng thời gửi cảnh báo.
- Quái thú đến rồi!
Một số nhân viên còn đang làm việc trên mặt đất lập tức trượt chạy vào trong tầng ngầm, người trong tầng ngầm thông qua camera giám sát căng thẳng nhìn quái thú đang vòng quanh trên bầu trời.
Hai người Triệu Minh Thần và Ellison không xuất hiện, bọn họ ẩn núp trong tối, chờ đợi con quái thú kia đáp xuống mặt đất.
Nhưng quái thú cũng không đáp xuống. Nó xoay mấy vòng trong không trung, giống như phát hiện mặt đất không còn con mồi nó cảm thấy hứng thú nữa, còn lo lắng hai kẻ địch cường đại khiến nó bị thương, không thể ngờ trực tiếp xoay người bay đi mất.
Cảnh tượng này khiến mọi người càng sầu lo hơn, bởi vì hành vi khi nãy của con quái thú kia nói rõ trí tuệ của nó rất cao, nói đơn giản hơn chính là nó rất thông minh.
Nó biết tới báo thù, nhưng cũng không phải ngông nghênh không e ngại gì như trước đó. Nó biết ở nơi này có người thương tổn được nó, cũng biết chỉ cần nó ở trên không trung, ở trên trời, như vậy nó sẽ được an toàn.
Cách hai ngày nó lại tới nữa, chỉ có điều lúc này đã là buổi tối, giống như lúc trước khi nó đánh lén thành phố Tous, âm thầm xuất hiện trên bầu trời bao la của doanh trại.
Đêm tối bao trùm doanh trại, trên mặt đất vô cùng tĩnh mịch, căn bản không có bất cứ dấu vết tồn tại nào của con người, bởi vì tất cả mọi người đều đã ngủ ở dưới lòng đất, chính vì đề phòng bị quái thú đánh lén. Với cơ thể khổng lồ của nó, chưa nói tới điều khác, chỉ riêng bị đụng hai cái mạnh mẽ hung ác như vậy thôi, thì tất cả tòa nhà trên mặt đất đều sẽ bị san thành bình địa, vậy chẳng phải người sống trong đó đều sẽ chết oan rồi sao?
Sang ngày hôm sau Tần Dương mới biết được con quái thú kia lén tới đây ban đêm, hơn nữa còn đáp xuống sân tập của doanh trại, quan sát trái phải một lúc, đụng sập mấy tòa nhà rồi mới rời đi.
Khi đó Triệu Minh Thần và Ellison không ra tay.
Bởi vì là ban đêm.
Bọn họ có mạnh hơn thì cũng vẫn là con người, nếu như đối thủ có thực lực yếu kém, vậy thì bọn họ bịt mắt cũng có thể đánh thắng. Nhưng thứ bọn họ phải đối mặt là con quái thú vô cùng hung tàn, một khi bị nó cắn hoặc làm gì thì cho dù có là cường giả Chí Tôn cũng không chịu được.
Con quái thú này hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng với việc bị thương ở đây, trong mấy ngày liên tục đều xoay vòng trên không trung doanh trại, hại Tần Dương kinh hồn bạt vía...
Cũng may thời gian tu hành còn lại của Tần Dương không tính là nhiều, nửa tháng rất nhanh trôi qua, mà Tần Dương quả nhiên cảm nhận được loại cảm giác mà Triệu Minh Thần đã từng nói trước kia.
Đan điền giãn ra!
Trước kia do bị phong bế, nên Tần Dương hoàn toàn không cảm giác được sự tồn tại của đan điền, đừng nói là khí gì đó trong đan điền. Vậy mà hiện giờ đan điền đã đang khôi phục lại từng chút, từng chút một rồi.
Quá trình khôi phục hết ba ngày, ba ngày sau đó Tần Dương một lần nữa hoàn toàn cảm nhận được đan điền và dòng nội khí hùng hậu bên trong đan điền.
Giống như lời Triệu Minh Thần nói, tu hành thuật luyện thể chỉ khi đan điền dùng thủ pháp đặc biệt hoàn toàn phong bế lại mới có thể làm được, mà khi đan điền khôi phục lại bình thường, nội khí khôi phục lại bình thường rồi, thì không thể tu hành luyện thể nữa, vì vậy mà quá trình này không thể làm trái. Nếu trong tình huống đan điền bình thường chuyển thành luyện thể, khí trong đan điền của người đó cũng sẽ bị cơ thể hấp thụ, dần dà đan điền sẽ bị phế đi.
- Được, lại làm một lần thực nghiệm.
Tần Dương phối hợp với một đám chuyên gia tiến hành kiểm tra, sau đó mấy người phụ trách phòng thí nghiệm này cầm hai phần báo cáo đi tới, khuôn mặt thể hiện vẻ kinh ngạc.
- Thật sự không thể tin được! Cậu ấy chỉ trải qua có hai tháng luyện thể, nhưng thành tựu luyện thể của cậu ta lại khiến tôi không ngừng hâm mộ. Cơ thể của cậu ta bây giờ có thể còn cường hãn hơn nhiều so với người luyện thể cảnh giới Đại Thành, nếu chỉ đơn thuần xét theo số liệu mà nói thì số liệu các phương diện thể hiện cơ thể của cậu ta đã không kém hơn người tu hành Siêu Phàm rồi...
Ellison nghi ngờ hỏi:
- Thực lực của cậu ta vốn không phải là Siêu Phàm sao?
Chuyên gia áo khoác trắng phất phất ngón tay với Ellison, nói:
- Không, thực lực Siêu Phàm của cậu ấy chỉ là thực lực của người luyện khí, cơ thể của cậu ấy khi tấn thăng cảnh giới Đại Thành được tôi luyện một lần, ngoài ra cũng không có gì hay để nói nữa. Nhưng cơ thể của cậu ta hiện giờ có được thực lực Siêu Phàm của người luyện khí cùng với thực lực Siêu Phàm của người luyện thể, ngài có biết như vậy có nghĩa là gì không, ý là cậu ta bây giờ đã là nội ngoại kiêm tu, hơn nữa cậu ta chỉ dùng thời gian hai tháng, cơ thể của cậu ta có thể so sánh với người luyện thể Siêu Phàm khác rồi!
Mình lợi hại như vây?
Tần Dương nhớ tới bài kiểm tra khi nãy, trong lòng cũng có chút phấn chấn. Cơ thể của hắn hiện tại đã vô cùng cứng rắn, nếu như hắn không thả lỏng cơ bắp của chính mình, sợ rằng mấy nhà nghiên cứu kia đến cả kim cũng không châm vào được cơ thể hắn, nếu như đối phương có thực lực không phải Siêu Phàm, như vậy cho dù lấy đao chém hắn thì hắn cũng có thể dùng cơ thể đỡ được.
Triệu Minh Thần bỗng nhiên hỏi:
- Có muốn thêm hai tháng luyện thêm nữa không?
Tần Dương bật cười:
- Tu hành mênh mông vô tận, mà chúng ta còn có rất nhiều chuyện khác cần làm, cũng không thể cứ mãi vùi đầu tu hành cực khổ ở đây được. Năm mới tôi cũng không có trở về đâu đó.
Triệu Minh Thần hơi có chút thất vọng:
- Được rồi, vậy chúng ta cũng không giữ cậu nữa, nhưng sự tiến bộ của bản thân chính cậu nhìn ra được, ta hi vọng cậu tiếp tục luyện thể, cho đến khi cậu phát hiện cảnh giới tiến chậm lại thì cậu nên ngừng luyện thể đi.
Tần Dương gật đầu:
- Tôi sẽ.
Triệu Minh Thần cũng không làm chậm trễ thời gian của Tần Dương nữa:
- Cậu đi đi, nếu như cậu tu hành luyện thể, ta hi vọng cách một khoảng thời gian ngắn cậu kiểm tra một lần xem, đến lúc đó chia sẻ số liệu cho ta, cậu biết mà, chúng ta đều rất quan tâm số liệu phát triển kia của cậu.
Tần Dương cười đáp ứng:
- Cái đó không thành vấn đề, nhưng ví dụ giống như tôi cũng không có tính truyền bá, có lẽ tiền bối ngài cũng chỉ có thể chỉ điểm ra được một người kiêm tu nội ngoại như tôi mà thôi.
Triệu Minh Thần thở dài một hơi:
- Đúng vậy, tình huống của cậu chúng ta cũng thử nghiên cứu rồi, quả thật không tìm ra được bất cứ phương pháp nào, cậu chính là một trường hợp đặc biệt. Nhưng như vậy cũng tốt, ít nhất từ trên người cậu một lần nữa chúng ta chứng minh được điểm chúng ta sửa đổi trên thuật luyện thể không có vấn đề, hơn nữa ta cũng rất mong chờ, muốn nhìn xem sau này rốt cuộc cậu có thể đạt tới được trình độ nào!