Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1947 - Chương 1959: Trang Bị Ám Kim

Chương 1959: Trang bị Ám Kim
 

Lời của Lư Tây Phong cũng không xóa bỏ được trái tim hiếu kỳ của Tần Dương, ngược lại càng khiến cho hắn thêm tò mò hơn.

Hiệp định bí mật?

Lai lịch của thứ này còn liên quan tới hiệp định bí mật?

Tần Dương tò mò hỏi:

- Tiền bối, người cùng với ai ký hiệp định bí mật vậy?

Lư Tây Phong mỉm cười nói:

- Đương nhiên là quốc gia rồi, ta cũng hết cách giảng giải lai lịch cụ thể của thứ kim loại này cho con biết, nhưng ta có thể nói với con rằng cách tìm được thứ kim loại này rất nguy hiểm, rất không dễ dàng, cho nên thanh kiếm này con phải giữ gìn cẩn thận, có lẽ trong tương lai có thể có công dụng rất lớn đấy!

Nguy hiểm?

Không dễ dàng?

Trong đầu Tần Dương mơ hồ trong khoảnh khắc xuất hiện mấy loại khả năng, thuận miệng đáp lời:

- Trước kia không phải có quái thú khổng lồ tấn công thành phố sao, con cũng từng nhìn thấy hai vị cường giả Chí Tôn trong trại huấn luyện Chí Tôn chiến đấu với con quái thú kia, vảy giáp của quái thú quá chắc chắn, cho nên kiếm của cường giả Chí Tôn không thể dứt khoát chém phá những lớp vảy giáp kia. Vậy nên con suy tính xem nếu như có nhiều thêm thứ vũ khí vô cùng sắc bén, như vậy khi thực sự đối diện với những con quái thú kia sẽ không còn phải bất lực như vậy nữa.

Tần Dương hơi ngừng lại một chút, sau đó bổ sung:

- Đương nhiên con tới làm việc này cũng là vì báo thù cho Lois, dù sao cô ấy cũng đã đáp ứng thuần phục con cả đời, cô ấy là một người tu hành luyện thể rất có tiềm lực, có lẽ sau này có cơ hội vấn đỉnh Chí Tôn.

Tần Dương không biết có từng nói qua việc này với bọn họ hay không, nhưng hắn vẫn lựa chọn tự mình nói ra, dù sao việc này cũng không có gì cần giấu diếm.

Lư Tây Phong cười nói:

- Con ngược lại có lòng rồi, quả thật nếu như trong tay cường giả Chí Tôn có một thanh vũ khí như vậy, thì có thể đủ sinh ra lực phá hoại cực đại hơn nhiều lần. Thanh đại kiếm Thập Tự này chính vô cùng phù hợp với người tu hành luyện thể, dù sao thứ vũ khí có thể xứng đôi với thực lực của bọn họ phần nhiều đều là gậy gộc hoặc búa chùy... đao kiếm gì đó rất khó gánh được sức mạnh khổng lồ của họ. Nhưng thanh đại kiếm Thập Tự với kim loại hỗn hợp đặc biệt này lại có thể.

- Nếu như hai cường giả Chí Tôn trong trại huấn luyện Chí Tôn lúc trước có trong tay thanh đại kiếm Thập Tự này thì con quái thú kia chưa chắc có thể thoát được, ừ, tên của thứ kim loại này gọi là Ám Kim...

Ám Kim?

Trang bị Ám Kim?

Tên của thứ kim loại này được đặt khá là tùy ý mà.

Tần Dương chớp chớp mắt:

- Tiền bối, vậy con có thể có khả năng tìm được thứ kim loại Ám Kim này không?

Lư Tây Phong lắc đầu nói:

- Ta mới vừa nói qua, nơi có được Ám Kim rất nguy hiểm, số lượng cũng không nhiều, đều bị khống chế bí mật ở tất cả các quốc gia, thậm chí có cơ quan đặc biệt chuyên phụ trách chuyện này, trừ phi con gia nhập cơ quan quốc gia đó, hơn nữa còn phải mạo hiểm lớn đi thu hoạch Ám Kim, có lẽ có thể được thưởng Ám Kim, nếu không con không đạt được bất cứ thông tin gì về nguồn gốc của Ám Kim đâu.

- Như thanh đại kiếm Thập Tự này có lẽ chính tổ tông của Lois lập được công huân lớn được ban thưởng, nhưng dựa theo nguyên tắc giữ bí mật, người đó cũng không thể tự nói với người nhà của mình lai lịch của thanh kiếm này, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao người cùng tộc Lois và Andy chỉ biết đó là bảo bối truyền thừa của tổ tông, nhưng lại không rõ sự thật.

- Con cũng không cần hỏi thêm nhiều chi tiết hơn nữa từ ta đâu, ta kể như vậy mặc dù không liên quan đến cơ mật chính yếu, nhưng thật ra đã thuộc quá giới hạn rồi, nếu như con không phải đồ tôn lão Miêu coi trọng nhất, ta sẽ không kể cho con những điều này. Còn nữa, ta nói với con, con tự biết là được, đừng ra ngoài nói nhiều.

Cơ quan đặc biệt?

Trong lòng Tần Dương lập tức có chút hiểu ra, có lẽ Long Vương hẳn biết rất rõ việc này, nhưng vì bản thân Tần Dương vốn dĩ không phải người của cơ quan đặc biệt, Long Vương sẽ không vô duyên vô cớ tiết lộ thông tin cho hắn, giống như trước kia khi Tần Dương hỏi thăm về chuyện của Niết Bàn vậy.

Hắn ta cũng chỉ nói với Tần Dương mấy thông tin ngoài luồng, từ chối tiết lộ nhiều nội dung hơn.

- Được, cảm ơn tiền bối, con sẽ không nói lung tung đâu!

Lư Tây Phong bật cười nói:

- Con là người tu hành có thiên phú nhất mà ta từng gặp. Con mới hai mươi ba tuổi, còn chưa tới hai mươi tư, mà đã bước vào thực lực Siêu Phàm, hơn nữa con còn tinh thông nhiều loại kỹ năng như y thuật, dương cầm, đồng thuật... Có thể nói, Ẩn Môn qua các thời đại đều bồi dưỡng ra được những truyền nhân đều là người kinh tài tuyệt diễm, bình thường trừ thực lực tu hành lợi hại ra đều không thiếu những tuyệt kỹ khác.

Tần Dương khiêm tốn đáp:

- Thế giới này có rất nhiều người cường đại hơn con, chút thực lực ấy của con không đủ nhìn, đối thủ mạnh như vậy con phải càng thêm cố gắng một chút.

Lư Tây Phong cười ha ha nói:

- Nếu như mấy nhóc Lư gia ta nghe được lời con vừa nói, chỉ sợ bọn chúng sẽ xấu hổ chết mất. Có chút thực lực đã cảm giác bản thân có thiên phú hơn người, đến cả chuyện tu hành cũng chậm trễ không ít...

Tần Dương cười khà khà, việc liên quan đến Lư gia, Tần Dương đương nhiên không tiện nói gì.

- Vậy tiền bối nghỉ ngơi cho khỏe, con về trước vậy, nếu như tiền bối có dặn dò gì có thể gọi con hoặc Tư Đồ Hương tới bất cứ lúc nào.

- Đượ, con đi làm việc của mình đi!

Tần Dương chào tạm biệt rời đi, trở lại phòng của mình, lâm vào suy tư.

Mặc dù vẫn không hoàn toàn có được tin tức gì như cũ, nhưng so sánh với trước kia, hắn hiện giờ đã lấy được tin tức rõ ràng hơn rồi.

Mặc dù Lư Tây Phong nói không tỉ mỉ, nhưng dựa theo những lời hắn nói có thể đoán ra được nhiều việc.

Quốc gia có cơ quan đặc biệt phụ trách chuyện này, như vậy nói rõ chuyện này rất quan trọng, mà bản thân Lư Tây Phong biết được lai lịch của thứ kia, thì có lẽ hắn cũng là người của cơ quan đó, có lẽ đã từng là người của cơ quan đó, cho nên mới biết tới lai lịch của Ám Kim.

Có thể khiến một cường giả Chí Tôn phải dùng cụm từ thu hoạch Ám Kim để hình dung thì hiển nhiên nguy hiểm trong đó tuyệt đối không phải chỉ có gấp một nửa hay gấp một lần.

Thanh đại kiếm Thập Tự gia truyền của nhà Lois được truyền thừa từ mấy trăm năm trước, thanh Diệt Kiếm kia của Tần Dương ít nhất đã xuất hiện trong Thế chiến thứ hai, điều này nói rõ từ xưa đã tồn tại cách thức đạt được Ám Kim, chỉ là vẫn luôn bị quốc gia phong tỏa tin tức, trở thành cơ mật chỉ có một số ít người mới biết được.

Augustus của Niết Bàn khi nhìn thấy thanh kiếm của Tần Dương đã có thể thốt ra tên kiếm, điều này nói rõ Niết Bàn cũng vô cùng hiểu rõ lai lịch của Ám Kim, hơn nữa tổ chức của bọn họ có lịch sử lâu đời, nghe nói khi có người tu hành thì tổ chức này cũng đã tồn tại, bởi vậy có thể thấy được năng lực cường đại của họ.

Tần Dương suy nghĩ tới rất nhiều khả năng thu hoạch Ám Kim, nhưng đều cảm thấy không đáng tin.

Dù sao trong thời đại công nghệ cao hiện nay, các loại vũ khí công nghệ cao có uy lực ngày càng lớn, cộng thêm người tu hành thực lực cường đại, Tần Dương thật sự khó có thể tưởng tượng được còn có nơi nào có thể trở thành nơi rất nguy hiểm, rất không dễ dàng, chẳng lẽ là rãnh Rãnh Mariana sâu hơn trăm nghìn mét sao?

Tần Dương thật sự không ngờ dựa vào các loại công nghệ cao hiện đại, còn có chỗ nào có thể được coi là nguy hiểm, chẳng lẽ nơi đó cũng tồn tại quái thú khổng lồ hung mãnh sao?

Hơn nữa Lư Tây Phong khẳng định thứ kim loại này không thuộc về Trái Đất, vậy nó đương nhiên tới từ ngoài không gian, nghe ý của Lư Tây Phong thì hiển nhiên không chỉ đơn giản là như thiên thạch rồi.

Thật sự khiến cho người ta đau túi...

Được rồi, dù sao mình cũng chỉ đến báo thù giúp cho Lois, cộng thêm đoạt lại đại kiếm Thập Tự. Hiện giờ nhiệm vụ đã hoàn thành, có thể yên tâm trở về quay phim rồi...
Bình Luận (0)
Comment