Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1972 - Chương 1983: Thủy Triều Màu Đen

Chương 1983: Thủy triều màu đen
 

Đài truyền hình lúc nửa đêm khá yên tĩnh.

Chiếc xe tải chạy vào ga để xe dưới hầm của đài truyền hình, đỗ ở một vị trí hẻo lánh. Khoang xe chở hàng mở ra, sáu người đàn ông mạnh mẽ chui ra ngoài, một trong số những người đó còn xách theo một chiếc vali trên tay.

Người dẫn đầu nhìn trái nhìn phải, nhét một khẩu súng vào sau lưng rồi khẽ vẫy tay, mấy người đi sau anh ta cũng nhanh chóng theo anh ta lên lầu.

Đến bên ngoài phòng điều khiển, người đàn ông dẫn đầu quay lại nhìn hai người phía sau rồi hất cằm ra hiệu. Nhóm người phía sau lập tức chia làm hai đội, một đội tiếp tục đi về phía đỉnh tháp, một đội hướng về phía phòng điều khiển.

Trong phòng điều khiển tất nhiên là có người trực ban, người đàn ông dẫn đầu gõ cửa, nhân viên trực ban còn chưa kịp nói gì đã bị một khẩu súng đen nhánh chĩa thẳng vào trán.

Ba người tiến vào phòng điều khiển, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Người dẫn đầu khoát tay, người bên cạnh lập tức rút thắt lưng của nhân viên trực ban, trói anh ta lên ghế.

Người đàn ông dẫn đầu lại gật đầu với một người đeo balo, người này lôi trong balo ra một chiếc máy vi tính, nhanh chóng kết nối với máy tính trong phòng điều khiển, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu hỏi nhân viên bị trói kia. Nhân viên này vị súng chĩa thẳng vào đầu, sợ hãi đến mức sắp tè ra quần, không dám giấu diếm điều gì, biết gì nói nấy.

Ngay sau đó, màn hình của toàn bộ phòng giám sát được chuyển lên đỉnh tháp, ba người lúc trước tách ra cũng xuất hiện trên màn hình. Bọn họ khiêng một chiếc vali rất lớn đi đến bên cạnh bệ phóng tín hiệu, leo được một đoạn thì lại mở một đống mạch điện của bệ phóng, kéo dây ra rồi nối với mạch điện trong chiếc vali khổng lồ mà họ mang theo.

Trong vali có một màn hình, trên màn hình hiển thị vô số gợn sóng đang chấn động, lộn xộn.

"Kết nối OK!"

Những gợn sóng đã xuất hiện trên màn hình trong phòng điều khiển, người đàn ông đeo kính đang bận rộn trước máy tính ngẩng đầu lên: "Lão đại, tín hiệu truyền OK rồi, đã bắt đầu chưa?"

Người đàn ông kia giơ tay nhìn đồng hồ, bây giờ đã là ba giờ sáng, lúc này tất cả mọi người gần như đều đã ngủ say.

Người này hạ cổ tay xuống, lạnh lùng nói: "Bắt đầu!"

"OK!"

Người đàn ông đeo kính mở một chương trình, gõ một loạt mật khẩu, sau đó ngón tay gõ thoăn thoắt, trực tiếp ấn Enter.

Sau khi người này thả tay ra, những gợn sóng trên màn hình phòng điều khiển lập tức thay đổi, trở nên có quy luật hơn, giống như có vô số gợn sóng chồng lên nhau cùng một lúc. Cùng lúc đó, trên màn hình của người đàn ông đeo kính phát ra âm thanh rất kì lạ, giống như tạp âm, như thể có ai thổi vào tai một cái.

Người này giảm âm lượng máy tính, quay đầu lại nói: "Tín hiệu đã được gửi ra ngoài, sau đó chúng ta có thể xem kịch rồi."

Người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng nói: "Canh giữ ở đây, trước khi tin tức đổ bộ, chúng ta nhất định phải rút lui!"

Người đàn ông đeo kính nghe thấy thế thì sửng sốt một chút, gương mặt đầy tiếc nuối: "Nhanh như vậy sao, tôi còn muốn xem màn trình diễn của bọn họ."

Người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng nhìn người đàn ông đeo kính: "Cậu muốn nhìn thì có thể ở lại, ở đây hoặc lên đỉnh tháp cũng được, nói không chừng có thể tiếp xúc gần với hai người kia!"

Người đàn ông đeo kính giơ tay van xin: "Không không không, lão đại, tôi chỉ nói thế thôi, tôi không muốn trở thành bữa ăn của tên kia đâu. Thân hình này của tôi chắc chẳng đủ cho người ta nhét kẽ răng!"

Người dẫn đầu hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn lên màn hình, trên đó hiện lên cảnh ở ven biển.

...

Mây đen bao phủ, toàn bộ mặt biển đều chuyển thành màu đen kịt, sóng yên biển lặng bỗng nhiên lại có động tĩnh.

Mặt biển phía xa đột nhiên nổi sóng, mà ẩn trong làn sóng này là những bóng đen mờ mịt và to lớn, số lượng bóng đen nhiều đến mức phải xếp chồng lên nhau, dựa theo sóng biển mà hướng về phía bờ.

Trên bờ cát đã không còn những hối hả và nhộn nhịp như ban ngày, chỉ còn lác đác vài vị du khách đang nằm trên ghế, hưởng thụ sự yên tĩnh hiếm có trên bờ biển.

Trên bãi biển có một đôi nam nữ đang âu yếm nhau, nhìn về phía mặt biển xa xa nói những lời yêu thương.

Hai người nói chuyện với nhau, trong lòng đều có chút rung động. Khi người đàn ông ôm lấy eo người phụ nữ muốn tiến xa hơn một bước thì bỗng nhiên nghe thấy một vài âm thanh kì lạ.

Người đàn ông kinh ngạc dừng tay, quay đầu nhìn về phía mặt biển, nghi ngờ hỏi: "Em có nghe thấy gì không?"

Người phụ nữ nghiêng tai lắng nghe: "Tiếng gió biển có phải không?"

Người đàn ông nhìn thẳng về phía mặt biển đen kịt: "Giống như tiếng sóng biển dâng trào, có vẻ như đang không ngừng tới gần..."

Người phụ nữ quay đầu nhìn về phía biển khơi: "Nổi gió sao?"

Người đàn ông cười ha ha, quay đầu hù dọa: "Nói không chừng có quái vật biển sâu đi kiếm ăn, chuẩn bị xâm chiếm thành phố của chúng ta đấy."

Người phụ nữ tái mặt, sau đó nhận ra người đàn ông đang dọa mình thì tức giận đập anh ta một cái: "Quá đáng, anh còn dọa em!"

Người đàn ông mỉm cười, nắm lấy tay người phụ nữ, định tiến tới thì lần này người phụ nữ lại đẩy anh ta ra, gương mặt lộ rõ vẻ nghi ngờ.

"Anh nhìn xem, đó là gì thế?"

Người này nhìn theo hướng ngón tay người phụ nữ, nhìn thấy mặt biển bỗng nhiên xuất hiện một vệt đen. Bởi vì không có ánh sáng, cũng không có ánh trăng nên không nhìn rõ vệt đen đó là gì, chỉ có thể cảm nhận nó không ngừng quay cuồng, hơn nữa còn dùng tốc độ nhanh nhất tiến về phía bờ biển.

Người đàn ông sợ hãi đứng lên: "Đó là cái gì?"

Người phụ nữ nắm lấy tay người đàn ông: "Không cần biết nó là gì thì cũng cảm thấy không phải thứ tốt, chúng ta đi thôi!"

"Ừ."

Người đàn ông nắm lấy tay người phụ nữ, còn chưa kịp chạy đi thì bọt biển bỗng nhiên tách a, một bóng dáng khổng lồ từ trong nước xông đến. Nó di chuyển bằng những móng vuốt to lớn, mỗi bước có thể di chuyển được vài chục mét, chỉ chớp mắt đã đến được bờ.

Đôi nam nữ kia mới chạy được mấy bước, vừa quay đầu đã thấy con quái thú kia đứng ngay sau lưng mình, dáng dấp to lớn đứng trong bóng tối vô cùng khủng bố.

"Chạy mau..."

Người đàn ông kia còn chưa kịp nói hết câu thì một cây đao to lớn đã vươn ra, trực tiếp cắt anh ta thành hai nửa. Người phụ nữ kia hồn phi phách tán, nhưng chỉ một giây sau đó, một móng vuốt nhọn hoắt đầy lông tơ đã xuyên qua người cô ta, máu tươi văng tung tóe.

Quái vật khổng lồ không hề dừng lại mà trực tiếp lao thẳng về phía trung tâm thành phố, ở phía sau nó là làn sóng thủy triều đen kịt không nhìn thấy bờ.
Bình Luận (0)
Comment