Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2031 - Chương 2042: Đá Thông Linh

Chương 2042: Đá Thông Linh
 

"Thật ư?"

Khổng Đại Dân lập tức mở to mắt, trong mắt lộ ra vẻ ngjac nhiên và vui mừng, thậm chí nói ra còn có chút khó tin.

Một triệu đô lại không cần, lại lấy cục đá không biết nguồn gốc từ đâu, vụ giao dịch này đã chốt, hơn nữa đối phương còn nói sẽ đảm bảo rằng vợ và con mình có một cuộc sống yên ổn, từ nay sẽ không bị bắt nạt nữa?

Tần Dương gật đầu bình tĩnh: "Tôi nói, tôi không thiếu tiền, nhưng tôi rất có hứng thú với những thứ kì lạ này, hương chi giải quyết vấn đề của ông, chỉ là chuyện của một câu mà thôi, thế nào, chốt chưa?"

Tất nhiên Khổng Đại Dân sẵn sàng chốt, nhưng vì cản thận, ông ta vẫn theo bản năng dò hỏi: "Lãnh Diện tiên sinh, cậu biết nguồn gốc của viên đá đó à?"

Khóe miệng Tần Dương hơi nhếch lên hai điểm: "Sao, thấy đá của mình có người cần, muốn đầu cơ kiếm lợi sao?"

Giọng nói của Tần Dương lạnh lùng xen lẫn chút giễu cợt khiến cho Khổng Đại Dân lập tức giật mình, sau lưng đầy mồ hôi.

Khổng Đại Dân không phải là một đứa trẻ ngây thơ, bản thân ông ta đã trải đời rất nhiều, sau này lại sống ở thành phố hỗn loạn này mười năm, chứng kiến đủ loại cướp đoạt chém giết, nhưng đối phương là người của Đội Chấp Pháp, hơn nữa lại có địa vị khá, bản thân chỉ là một cư dân bình thường ở khu giàu có, nếu đối phương muốn đối phó với mình, há chẳng phải sẽ dễ như bóp chết một con kiến sao.

Nếu bản thân mình đã nhắc đến viên đá này, đối phương cũng nhìn trúng nó vậy thì hiển nhiên mình không giữ được viên đá này nữa, nếu mình biết điều thì có lẽ đối phương sẽ giúp mình giải quyết vấn đề, hoặc có thể không, nhưng nếu bản thân không biết điều thì chỉ sợ mình cũng chẳng giữ được cái mạng này nữa.

Khoan nói đến chuyện, cho dù bây giờ đối phương có trực tiếp giết chết mình thì đối phương cũng chẳng có chút tổn hại nào, thậm chí một tia chất vấn cũng chẳng có.

"Không, không! Lãnh Diện tiên sinh cậu đừng hiểu lầm. Nếu Lãnh Diện tiên sinh thích nó, vậy tôi sẽ mang nó cho cậu, tôi vừa mới hỏi câu này đó cũng vì tò mò mà thôi, bởi vì tôi đã cho rất nhiều người giám định, nhưng không có ai biết cả…”

Tần Dương thản nhiên nói: "Đi đi, lấy cục đá, tôi sẽ giúp ông giải quyết vấn đề, tôi nói được làm được."

Khổng Đại Dân đứng lên, kính cẩn nói: "Được, tôi về lấy ngay!"

Sau khi Khổng Đại Dân rời đi, ánh mắt bình tĩnh của Tần Dương mới có chút dao động, cúi đầu im lặng tiếp tục ăn bít tết và rượu đỏ, lẳng lặng chờ đợi.

Tần Dương thật sự nhận ra cục đá kia.

Trong Ẩn Môn có vô số sách cổ, trong những sách cổ này cũng có ghi lại rất nhiều chuyện, sau khi Tần Dương chân chính gia nhập Ẩn Môn, hắn cũng đã chuyên tâm đọc sách Ẩn Môn trong một khoảng thời gian, trong một cuốn sách cổ có ghi về một loại đá kỳ lạ không phải vàng cũng không phải ngọc nhưng lại cực kỳ gần với ngọc bích.

Giữa trời và đất có linh khí, loại linh khí này không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng nó thật sự tồn tại. Nếu dùng khoa học để giải thích, hoặc sử dụng vật chất tối để mô tả nó thì có thể tương đối chính xác.Nhưng phải trong điều kiện đặc biệt phức tạp nhất định, những linh khí này có thể hình thành một loại biến chất nào đó, dùng quặng nephrite để hấp thụ loại linh khí này, từ đó hình thành một loại biến chất, cuối cùng hình thành loại đá kỳ lạ không phải vàng, không phải bạc, không phải sắt cũng không phải ngọc này.

Loại đá này cuối cùng hình thành biến chất là do nó hấp thụ linh khí của trời đất, bản thân nó không có chức năng cất giữ linh lực, nhưng lại là vật trung gian tuyệt vời để tiếp xúc với linh lực!

Đá Thông Linh, đây là tên gọi của loại đá này, chức năng của nó đúng như tên gọi của nó, giải thích đơn giản là đá nối linh khí.

Khi người tu hành luyện khí, trong tay cầm đá Thông Linh, người tu hành có thể trực tiếp cảm nhận được quá nhiều linh khí thông qua môi trường trung gian của viên đá Thông Linh, từ đó càng hấp thụ nhanh hơn.

Điều kiện hình thành đá Thông Linh vô cùng khó, thời gian hình thành rất lâu, chính vì vậy đá Thông Linh tìm thấy trên khắp thế giới từ xưa đến nay đều rất hiếm, trước đây Tần Dương chỉ thấy đá Thông Linh từ ghi chép trong sách cổ. Trước đây chưa bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ gặp được nó.

Nếu đã gặp được nó, tất nhiên Tần Dương sẽ không bỏ qua, đúng như Khổng Đại Dân nghĩ, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì, Tần Dương nhất định sẽ lấy được viên đá Thông Linh này, nhiều nhất hắn sẽ đền bù cho phù hợp mà thôi.

Có rất ít người biết đến đá Thông Linh, thậm chí nhiều gia đình lớn có thể chỉ nghe tên đá Thông Linh nhưng lại không biết nó có hình dạng như thế nào, chỉ sợ là càng không biết đến nó, còn đối với những gia tộc nhỏ hay người bình thường thì nó đương nhiên càng không thể biết đến chức năng kỳ diệu của thứ này, đó là lý do tại sao Khổng Đại Dân lại đem nó đi để tìm người thẩm định, nhưng lại không thu hoạch được gì.

Việc hòa giải xung đột giữa Đàm Binh và con gái của Khổng Đại Dân, là chuyện nhỏ, thu hoạch được một viên đá Thông Linh, đối với Tần Dương mà nói là kiếm được hời, đương nhiên mới nói tương đối mà thôi, viên đá Thông Linh này nằm trong tay Khổng Đại Dân thì cũng chỉ là một viên đá vô dụng, nếu gặp phải người có hiểu biết trong thành phố hỗn loạn này, mang đến cái họa sát thân cũng chuyện rất bình thường, mặc dù Tần Dương cũng muốn nhưng vẫn phải biết chút lí lẽ, làm một cái thỏa thuận, giải quyết chuyện mà hắn thấp thỏm.

Khi Tần Dương ăn xong bò tết, uống gần hết rượu đỏ thì Khổng Đại Dân trở lại, trong tay bưng một cáu hộp, trên mặt có mồi hôi, trong rất cấp bách.

Khổng Đại Dân đẩy chiếc hộp đến trước mặt Tần Dương, nhìn Tần Dương đầy mong đợi: "Lãnh Diện tiên sinh, đồ ở đây, mong Lãnh Diện tiên sinh hãy giúp tôi giải quyết những rắc rối của vợ con tôi, kính nhờ cậu!"

Tần Dương thản nhiên cầm lấy chiếc hộp, tiện tay mở ra, một viên đá to bằng nắm tay trông giống như ngọc bích đang nằm yên lặng trong hộp, nhìn kỹ hơn thì không phải ngọc, không phải vàng hay bạc, có ánh sáng bóng kỳ lạ.

Tần Dương duỗi tay lấy ra ngọc bội, vận chuyển nội khí theo cách nội khí của người tu hành, đột nhiên cảm thấy tay tiếp xúc với đá lạnh lên, giống như có một tia lạnh lẽo chạy từ viên đá rồi vào kinh mạch của mình vậy.

Tần Dương độ nhiên trợn to hai mắt, trong mắt lộ ra một tia vui mừng không thể che dấu.

Đây quả thực là đá Thông Linh!

Nếu như trước đây không có đá Thông Linh, tốc độ hấp thụ linh khí luyện hóa nhập đan điền giống như gió thoảng vậy, nhỏ giọt thành dòng, còn khi cầm đá Thông Linh thì tốc độ khi luyện khí luyện hóa nhập đan điền giống như cuồng phong gào thét vậy, nước chảy thành dòng, tốc độ này nhanh hơn ít nhất nhiều lần!

Tần Dương thu hồi tâm trạng lại, đặt lại viên đá Thông Linh kia vào trong hộp, đóng hộp lại, vẻ mặt bình tĩnh trở lại, lại ngẩng đầu nhìn Khổng Đại Dân.

"Viết lại tên, địa chỉ và thông tin liên lạc của vợ và con gái của ôngcho tôi."

Khổng Đại Dân vội vàng lấy giấy và bút viết cho Tần Dương, Tần Dương cầm lên nhìn lướt qua, trầm giọng nói: "Khi nào tôi về tôi sẽ liên lạc người xử lí cho ông, tối mai ông có thể gọi điện cho vợ và con gái mình, nếu mọi thứ suôn sẻ thì có lẽ ra đã được giải quyết, hơn nữanếu sau này họ bị bắt nạt, cũng có thể đến tìm bạn của tôi, họ sẽ cùng nhau giúp ông giải quyết.”

Vẻ mặt Khổng Đại Dân nhìn, muốn nói lại thôi, cuối cùng gật đầu: "Vậy đã làm phiên Lãnh Diện tiên sinh rồi."

Tần Dương nhìn thấu nỗi lo lắng trong lòng của Khổng Đại Dân, bình tĩnh nói: "Tôi biết ông lo lắng tôi đã nhận đồ mà không làm gì, ông cứ đợi đi. Ngày mai sẽ có kết quả, đây là một vụ giao dịch. Nếu tôi đã nói giúp ông làm thì tất nhiên sẽ làm được, nếu như chỉ vì muốn cướp đó, bây giờ tôi có thể trực tiếp giết ông, ông cúng biết mà..”
Bình Luận (0)
Comment