Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2032 - Chương 2043: Lợi Ích Của Việc Tu Luyện

Chương 2043: Lợi ích của việc tu luyện
 

Khổng Đại Dân rời đi, nhìn như đang bị uy hiếp bởi Tần Dương lời nói của Tần dương, nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm.

Tần Dương không cần phải lừa ông ta.

Trong thành phố hỗn loạn này, Tần Dương đứng đầu đội Chấp Pháp, muốn xử lí Khổng Đại Dân cũng chỉ là chuyện của một câu nói mà thôi, không ai có thể cứu được ông ta.

Tần Dương cầm hộp trở về chỗ ở của mình, cầm điện thoại lên, suy nghĩ một hồi, bấm số của Tư Đồ Hương.

"Hương Hương, hãy giúp tôi một chuyện..."

Tần Dương kể lại ngắn gọn sự việc của vợ và con gái Khổng Đại Dân, sau đó gửi thông tin của vợ và con gái sang cho Tư Đồ Hương.

"Cô hãy lấy thân phận của tôi để đi đàm phán với Đàm Binh, không cần bảo hắn ta xin lỗi, bảo hắn ta đừng tiếp tục gây phiền phức cho bọ họ là được. Nếu hắn ra không muốn, tôi cũng không ngại giúp hắn ta tung chuyện này lên Weibo, ngoài ra cô hãy xem họ có khó khăn gì hãy giúp họ giải quyết một tay, mặt tiền cửa hàng của người mẹ, công việc của cô con gái đều xử lý hết. Ngoài ra, hãy cung cấp cho họ thông tin liên hệ của mọi người để họ có thể liên hệ với mọi người nếu họ gặp bất kỳ phiền phức nào.”

"Được, sáng sớm ngày mai tôi sẽ đi giải quyết!"

Tư Đồ Hương trả lời một cách gọn gàng dứt khoát, sau đó giọng nói chậm lại: "Bên anh vẫn có ổn chứ?"

Tần Dương cười nói: "Vẫn rất tốt, sáng 9 chiều 5, giống như nhân viên văn phòng vậy, đồ ăn cũng ngon, tôi vừa ăn bít tết, còn uống một chai rượu vang đỏ nữa."

Tư Đồ Hương thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, anh vẫn cứ không thể thoát ra à?"

Tần Dương an ủi: "Ước chừng sẽ rất lâu mới thoát ra, nhưng khi trở về chắc sẽ không có vấn đề gì. Thôi, tôi đi xử lý xong máy chuyện trong tay trước đã, có lẽ phải mất mười ngày nửa tháng, tôi sẽ tìm cơ hội về thăm mọi người.”

Tư Đồ Hương không nói nhiều, chỉ trả lời một câu ngắn gọn: “Ừm, tôi đợi anh.”

Tần Dương cúp điện thoại, sau đó đi trở lại phòng ngủ, cầm viên đá Thông Linh kia lên, bắt đầu tu luyện.

Mãi đến nửa đêm, Tần Dương mới dừng lại, trong mắt đầy hưng phấn.

Sau khi tu luyện một khoảng thời gian, cơ bản hắn có thể cảm nhận được tác dụng huyền diệu của viên đá này, khi tu luyện cầm theo viên đá này thì hiệu quả tu luyện sẽ tăng ít nhất gấp năm lần so với bình thường, thậm chí còn nhiều hơn, dù sao rất khó để cảm nhận rõ ràng được linh khí hấp thu vào cơ thể, nhưng cầm một viên đá tâm linh trong tay, cảm giác này rất rõ ràng, thậm chí là vô cùng mạnh mẽ!

Tần Dương tìm thấy trong phòng mình một bức tường, khoét một cái lỗ rất kín đáo, ngày thường hắn không dùng đến viên đá Thông Linh thì hắn sẽ giấu đá Thông Linh ở trong đó.

Với viên đá tâm linh này, sức mạnh của anh ta sẽ tăng lên ngày càng nhanh, có thể nhanh chóng giúp hắn thoát khỏi sự khống chế của Samuel.

Tần Dương không muốn cả đời này chỉ làm việc cho Samuel, mặc dù nói đi nói lại, dù chỉ đi làm như thế này cũng không vất vả gì, nhưng trái tim không được tự do cũng rất khó chịu. Nhưng nói như vậy, những ngày tháng ở đây ngoài công việc cơ bản thì không có mấy chuyện vặt vãnh làm phiền, ngược lại lại có nhiều thời gian luyện tập, Tần Dương cũng sẽ không dùng thời gian rảnh rỗi để đến quán bar uống rượu tán gái.

Ngày hôm sau, khi Tần Dương đang ăn cơm trưa thì nhận được điện thoại của Tư Đồ Hương.

"Chuyện đã được giải quyết ổn thỏa rồi, mặc dù Đàm Binh rất khó chịu nhưng anh ta đã bày tỏ sau này sẽ không gây rắc rối cho mẹ con họ nữa. Còn về cửa hàng của bà mẹ kia tôi đã nhờ người giúp bà ấy trang trí lại cửa hàng rồi, cũng giới thiệu cô con gái làm việc trong Tập đoàn Thi Nhã, cũng để lại cho họ thông tin liên lạc của chúng tôi."

"Tốt!"

Tần Dương cũng chẳng cảm thấy kinh ngạc trước kết quả này, dù sao thì Đàm Binh cũng chỉ là một tên con cháu đời thứ hai, mặc dù Đàm gia quả thực rất có thế lực, hơn nữa bố của hắn ta cũng rất có địa vị, nhưng nếu là mình, hắn cũng chẳng kiêng sợ gì, dù sao chuyện này vốn dĩ là do hắn ta bắt nạt người khác, hắn ta không dám nói chuyện trực tiếp nổi giận với mình, không cần phải nói nhiều, bản thân tự động đăng một bài lên Weibo cũng đủ khiến hắn ta sứt đầu mẻ trán rồi. Nhất là cha hắn ta còn đang làm việc ở thành phố, làm ra chuyện như thế sẽ là một vết nhơ của hắn ta.

Có thể Đàm gia sẽ tìm cách xóa Weibo của người khác, nhưng Weibo của chính mình, ai dám xóa?

Tần Dương thật sự muốn làm ầm ĩ, làm ầm ĩ lên khiến Đàm gia mất mặt vì chuyện của Đàm Binh. Ai bảo bản thân trở thành hình tượng tích cực trong giới tu hành làm gì? Hành vi kia của Đàm Binh là hình ảnh tiêu cực. Khi so sánh ra thì hiệu quả rất rõ ràng…

Tần Dương không muốn hỏi Đàm Binh làm sao lại cúi đầu, chuyện đã giải quyết xong rồi, như vậy cũng đã có thể khiến hắn yên tâm nhận viên đá Linh Thông này rồi.

Việc sử dụng thuật đồng tử để thôi miên người khác trong thời gian dài cũng đòi hỏi thần lực rất cao, thời gian làm việc của Tần Dương trong một ngày không dài, nhưng Tề Đạt An và Samuel đều không để tâm, ngược lại bọn họ còn rất hài lòng với công việc của Tần Dương.

Mặc dù thỉnh thoảng Tần Dương có tụ tập với những người trong đội Chấp Pháp, nhưng Tần Dương không có hứng thú lắm với việc bọn họ làm, Tần Dương và bọn họ không phải là cùng một dạng ngừoi, cho nên Tần Dương tối đa chỉ duy trì sự qua lại ở mức độ đồng nghiệp, chứ không kết giao sâu hơn.

Bản thân Tần Dương cũng bị bắt buộc phải ở lại, nhưng điều này cũng sẽ không thay đổi cho dù hắn có biểu hiện thân thiết với ai, cũng không khiến Samael nghĩ rằng hắn thích ở đây, và sẽ thành thật ở lại đây. Anh ấy đã tháo đai vàng, cho nên Tần Dương không cần làm những việc mình không thích, cũng không cần che giấu điều gì.

Bữa tối, Tần Dương lại tới nhà hàng, quar nhiên Tần Dương vừa bước vào nhà hàng liền nhìn thấy Khổng Đại Dân.

Khi Khổng Đại Dân nhìn thấy Tần Dương, ông ta nhanh chóng đứng lên và kính cẩn gọi: "Lãnh Diện tiên sinh, mời bên này!”

Tần Dương đi tới trước bàn của Khổng Đại Dân đứng yên, cười nói: "Đã liên lạc chưa?"

Khổng Đại Dân cảm kích: "Vâng, tôi đã liên lạc, họ nói đã giải quyết xong hết tất cả mọi chuyện rồi, bạn của cậu đã sửa sang cửa hàng cho vợ tôi và giới thiệu việc làm cho con gái tôi. Thật cảm ơn cậu rất nhiều. Rất hân hạnh mời Lãnh Diện tiên sinh một bữa cơm để bày tỏ lòng biết ơn của tôi.”

Tần Dương nhẹ giọng nói: "Đây là một thỏa thuận, tôi lấy đồ của ông, tôi giúp ông làm những việc cần làm. Đơn giản như vậy thôi, ông không cần cảm thấy nợ tôi cái gì cả."

Khổng Đại Dân nhiệt tình mời: "Ở đây rất khó để tìm một quân tử nói được làm được như Lãnh Diện tiên sinh vậy, đặc biệt là một ngừơi bình thường như tôi, cho dù nói thế nào tôi cũng phải mời cậu một bữa cơm.”

Tần Dương không khách sáo, lập tức ngồi xuống: "Được, vậy tốn kém cho ông rồi!"

Nghe thấy lời đồng ý của Tần Dương, trên mặt Khổng Đại Dân lập tức lộ ra vẻ vui mừng: "Không tốn, không tốn, đây là vinh hạnh của tôi!"

Khổng Đại Dân gọi một bữa tối thịnh soạn, xem ra bàn này cũng tốn không ít, Tần Dương cũng không khách sáo, cúi đầu ăn no nê.

Ăn xong một lát, Tần Dương đột nhiên hỏi: "Ông chuẩn bị rời khỏi đây sao?"

Lúc trước Khổng Đại Dân đã nói chuyện này với Tần Dương rồi, ông ta không hề giấu giếm, bình tĩnh trả lời: "Đúng vậy, chuyện đó cũng đã xảy ra mười năm rồi, không ai để ý đến tôi nữa. Tôi lặng lẽ trốn vào đến một đất nước nhỏ, như vậy cũng tự do hơn một chút, tiêu pha cũng ít đi một chút, chứ chi phí ở đây thực sự quá đắt, nếu không đi thì sẽ chết đói ở đây mất.”

Tần Dương chậm rãi gật đầu: "Đúng thật ông có thể đi, tìm đất nước nhỏ, tiêu một ít tiền, làm một thân phận mới, sau này có thể lấy thân phận Hoa kiều về nước thăm vợ và con gái..”
Bình Luận (0)
Comment