Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2086 - Chương 2097: Sóng To Gió Lớn

Chương 2097: Sóng to gió lớn
 

"Ngày mai em sẽ đi Bắc Kinh tham gia khóa huấn luyện nhà ngoại giao mới. Sau này anh phải ở nhà một mình rồi, dù anh là đàn ông, nhiều chuyện không quản được, nhưng anh vẫn phải chăm sóc cho tốt bản thân mình..."

Tần Dương ở bên Hàn Thanh Thanh khoảng mười ngày, đến khi Hàn Thanh Thanh nhận được thông báo tham gia huấn luyện. Đêm trước khi đi, cô dựa vào vai anh, cẩn thận dặn dò anh.

Đối mặt với sự lời dặn dò của cô, Tần Dương hơi buồn cười, anh đã lớn như này rồi, còn phải dặn anh tỉ mỉ vậy sao, anh có phải trẻ con đâu?

Đồng thời trong lòng anh cũng buồn bã, vì từ ngày mai, và vài năm tới, anh và Hàn Thanh Thanh sẽ phải xa nhau. Anh tin tưởng tình cảm giữa anh và cô sẽ không vì xa cách mà thay đổi, nhưng yêu nhau lại không thể ở bên nhau, trong lòng vẫn thật buồn.

"Câu này lẽ ra là anh nói mới đúng, em một cô gái, một thân một mình tha hương, anh sao an tâm được? Hay là thế này, anh bảo Lois cùng em qua đó, em với cô ấy là bạn, cũng hợp nhau, năng lực của cô ấy không kém, có thể bảo vệ em."

Hàn Thanh Thanh thoáng do dự: "Để Lois ra nước ngoài với em? Cô ấy có đồng ý không?"

Tần Dương cười nói: "Ngày mai anh sẽ nói với cô ấy, dù sao nhiệm vụ chính của hai ông cháu họ là bảo vệ cho sự an toàn của em. Bây giờ ở đây có lực lượng bảo vệ, hơn nữa với thực lực hiện tại của anh, trừ phi là thông thần hoặc chí tôn cường giả, những người khác muốn đối phó với anh không hề dễ. Anh cũng không có kẻ thù, không cần phải lo lắng vấn đề an toàn."

Hàn Thanh Thanh không cự tuyệt ý tốt của Tần Dương. Ở nước ngoài, không biết được chuyện gì sẽ xảy ra, mặc dù Lois chưa đạt tới siêu phàm đỉnh phong, nhưng thực lực siêu phàm đã đủ để bảo vệ một người bình thường. Đây là sắp xếp rất tốt rồi, vì dù sao những nguy hiểm người thường gặp phải, trừ những chuyện ngoài ý muốn, với cao thủ siêu phàm thì đều là những chuyện không có gì lớn.

Hàn Thanh Thanh biết thực lực Tần Dương phi phàm, nhờ quen với Tần Dương, cô cũng tiếp xúc với những người ở trong giới này. Thấy được một thế giới khác, cô sẽ không bất đồng đòi đi một mình. Vì nếu cô gặp phải nguy hiểm, xảy ra chuyện thì, thì người lo lắng thậm chí phải đi giải quyết chính là Tần Dương, thậm chí có thể liên luỵ đến anh, làm anh rơi vào nguy hiểm.

"Vâng."

Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói: "Để Andy và Lois cùng đi. Andy là siêu phàm đỉnh phong, Lois lại là nữ, cũng trạc tuổi em, nhiều trường hợp có thể ở bên cạnh bảo vệ em, cũng để ông cháu họ không phải xa cách."

Tần Dương giúp Andy báo thù, để ông ấy tự mình giết chết Jules và đoạt lại thanh thập tự đại kiếm. Trước đó, còn cứu Lois. Andy và Lois mang ơn Tần Dương, tình nguyện trở thành thủ hạ của Tần Dương, phục vụ cho Tần Dương cả đời.

Ngoài vì biết ơn, Tần Dương có bối cảnh sâu sắc và một tương lai đầy hứa hẹn. Andy và Lois đi theo Tần Dương cũng có được chỗ dựa vững chắc, cho nên hai người họ càng nguyện ý tận tâm tận lực làm việc cho Tần Dương.

"Hiện tại anh rảnh rỗi, hay là để anh đi Kinh thành cùng em?"

Ánh mắt Hàn Thanh Thanh mềm mại, cô đương nhiên rất hài lòng với người bạn trai này, cũng cảm thấy hạnh phúc không gì sánh được.

Mặc dù Tần Dương cũng có khuyết điểm, nhưng so với ưu điểm của anh, những khuyết điểm đó nhỏ bé không đáng kể.

"Anh phải tu hành, rồi còn đủ loại chuyện. Em đâu phải con nít, còn cần đưa đi học?"

Tần Dương không từ bỏ ý định, cười nói tiếp: "Em biết mà, anh là ông chủ. Ba mẹ cũng ở Kinh thành, coi như anh về thăm ba mẹ luôn. Mặc dù ba mẹ anh bảo anh đi, nhưng anh biết trong lòng họ cũng không nỡ, cũng muốn anh ở lại thêm vài hôm. Bây giờ em đi Kinh thành, anh vừa lúc có lý do về nhà..."

Hàn Thanh Thanh cười nói: "Đương nhiên em rất vui nếu có anh đi cùng, chỉ là em sợ làm chậm trễ công việc của an thôi."

Tần Dương lắc đầu: "Gần đây anh không có việc, vậy quyết định như vậy đi. Sau này chúng ta phải xa nhau rất lâu, lúc còn có thời gian ở cùng nhau, anh sẽ cố hết sức giành thời gian cho em."

Hàn Thanh Thanh cắn môi: "Anh không trách em chứ?"

Tần Dương giơ tay nhéo mặt cô: "Lại nữa rồi, anh đã nói không sao mà. Đừng lo! Em nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai còn phải đi chuyến bay sớm."

Hôm sau, hai người trở về Kinh thành. Tần Dương đưa Hàn Thanh Thanh trở về nhà.

Khi Tần Hoa và La Thi Thiến thấy Tần Dương đưa Hàn Thanh Thanh về, hai ông bà cực kỳ vui vẻ, làm một bàn đồ ăn lớn, cũng rất nhiệt tình.

Mỗi ngày Hàn Thanh Thanh đi học, Tần Dương ở nhà tu hành. Khi Hàn Thanh Thanh tan học, Tần Dương đã đợi cô từ trước, đón cô về nhà. Hoặc nếu buổi tối cô không có lớp, anh sẽ đưa cô đi dạo phố, xem phim.

Chẳng bao lâu, khoá huấn luyện kết thúc. Mọi người hoàn thành bài đánh giá và được sắp xếp nơi công tác.

Liverpool!

Hàn Thanh Thanh được cử đến Liverpool, một thành phố của Anh. Tần Dương rất kinh ngạc khi biết tin.

"Liverpool?"

Hàn Thanh Thanh đương nhiên biết vì sao anh lại bất ngờ như vậy, cười nói: "ĐÚng vậy, nước của công chúa điện hạ của anh. Anh không phải lo. Em chưa bao giờ nói sẽ tới những nơi có chiến tranh, em cũng không muốn anh thêm phiền."

Tần Dương buồn cười: "Sao cô ấy lại thành công chúa điện hạ của anh rồi?"

Hàn Thanh Thanh trêu: "Không phải cô ấy gọi anh là kỵ sỹ anh dũng sao? Vậy còn không phải là công chúa điện hạ của anh?"

Tần Dương cười nói: "Chỉ là đùa giỡn thôi. Có điều nếu em tới Liverpool, em có thể đến gặp công chúa Connie, một mặt tâm sự hữu nghị, mặt khác sẽ có trợ giúp cho công việc của em, miễn cho người khác coi thường em, suốt ngày làm việc vặt trong văn phòng."

Hàn Thanh Thanh gật đầu: "Nếu cần giúp đỡ, em sẽ nhờ người ta giúp. Em muốn làm việc chuyên môn, không phải đi photo tài liệu hay pha trà cho người khác."

Tần Dương nắm lấy tay Hàn Thanh Thanh: "Đúng vậy, chúng ta có mối quan hệ, vì sao không dùng đến? Nếu đã làm, vậy đừng làm việc vặt, có thể cách đơn giản lại đỡ tốn thời gian nhất."

Hàn Thanh Thanh mỉm cười nói: "Anh đừng xem em như hoa trong lồng kính, không chịu được mưa gió. Tuy là lần đầu em đi công tác, nhưng dù gì em cũng từng trải qua sinh tử, lại có hậu thuẫn phía sau, sao có thể bị bắt nạt?"
Bình Luận (0)
Comment