Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2115 - Chương 2126: Giết Người Diệt Khẩu?

Chương 2126: Giết người diệt khẩu?
 

Khuôn mặt mọi người đều lộ rõ ra vẻ khó chịu không che giấu được, ngay đến cả gương mặt của Tiểu đội Hàn quốc cũng rất phức tạp.

Xấu hổ, ngại ngùng….

Họ đương nhiên biết vì sao đội trưởng của họ lại giở trò, với thứ vũ khí tối tân như vậy,nó có thể đem đến một sự thay đổi cực lớn, chỉ cần bọn họ có thể lén đem thanh kiếm đỏ này về làm thành chiến lợi phẩm của tiểu đội Hàn quốc, có lẽ đất nứơc của họ sẽ vì thanh kiếm đỏ này mà mà có những bước tiến nhảy vọt.

Nếu như bọn họ đủ khả năng để sử dụng kỹ thuật của thanh kiêm đỏ này, nghiên cứu phát triển thành một thứ đồ vĩ đại, không cần biết là dùng cho người Nossa, hay để răn đe những người khác, nhất định sẽ đem lại cho đất nước rất nhiều điều tốt đẹp.

Chính vì như vậy, sợ là trong lòng bọn họ đều cảm thấy rất xấu hổ, bản thân tự cảm thấy hành vi này của mình quá vô xỉ, nhưng bọn họ vẫn giữ im lặng không nói tiếng nào như cũ.

Hầu Vân Ba cười nói: “Trước tiên không nói đến chuyện các người vong ơn bội nghĩa, đội trưởng của chúng tôi là người cường giả tôn quý mạnh nhất trên thế giới, bà ấy liều mạng cứu các người, các người lại đối xử với bà ấy như vậy, các người cho rằng bà ấy tỉnh lại sẽ cam tâm mà buông tha cho các người sao, bà ấy sẽ tìm đến chỗ các người gây phiền toái, các người cảm thấy có thể chịu nổi sự tức giận của bà ấy hay sao?”

Tiểu đội Hàn Quốc, các thành viên một lần nữa gương mặt biến sắc, ánh mắt của họ đều nhìn về phía đội trưởng, chờ đợi câu trả lời của ông ta.

Đôi mắt người đàn ông tóc bạch kim lóe lên, ông ta biết những gì mà Hầu Vân Ba nói đều là sự thật, cho dù ông ta có giở trò, cướp thứđồ này về cho quan chức Hàn Quốc, vậy tiếp sau đó sự trả thù của Mai Lạc Y và Hạ Hoa nhất định sẽ đến, bọn họ có thể chịu nổi được sao?

Nhưng sự do dự của ông ta cũng chỉ là nhất thời, ông ta kiên định lắc đầu: “Tôi nói rồi, đây là vũ khí bí mật mà Hàn Quốc chúng tôi chế tạo ra, bời vì chúng tôi vào rừng sâu, vô cùng nguy hiểm, cho nên đất nước mới cho chúng tôi sử dụng, cái thanh kiếm đỏ trước kia anh nhìn thấy, là do tôi sử dụng nó để chiến đấu với Người Nossa….”

“Đội trưởng Mai Lạc Y đã giúp chúng tôi một chuyện lớn,chúng tôi cũng đồng ý giao lại toàn bộ chiến lợi phẩm chiến đấu cho các bạn để tỏ lòng cảm ơn, nhưng các bạn không thể chỉ vì chúng tôi có vũ khí bí mật, mà nói đó là vũ khí của người Nossa, hay đó là chiến lợi phẩm sau chiến đấu được.”

Tiểu đội Hoa Hạ lúc này bị cái tên thành viên của Tiểu Đội Hàn quốc mặt dày kia làm cho tức điên lên.

“Đơn giản mà nói thì là đồ mặt dày vô xỉ!”

“Không cần mặt mũi!”

“Đội trưởng, cho bọn họ ít màu sắc xem đi, dám cướp chiến lợi phẩm của đội Hoa Hạ, đúng là gan to bằng trời!”

“Trả lại kiếm đây!”

Các thành viên đội Hoa Hạ tràn đầy phẫn nộ, lần lượt mắng chửi, tức giận không thể không nắm chặt lấy đao trong tay, sẫn sàng chiến đấu,đối mặt với chuyện đó thành viên đội Hàn Quốc tay cũng cầm đao lên , ánh mắt cẩn trọng đề phòng nhìn các thành viên đội Hoa Hạ.

Một trận chiến sắp bắt đầu.

Hầu Văn Ba gương mặt trầm lặng: “Mỗi người chúng ta đều biết sự thật của chuyện này, ông giở trò với tôi, không hề có tác dụng gì, thanh kiếm này các người không đem đi được đâu, trừ khi các người bước qua xác của tôi!”

Người đàn ông tóc bạch kim lần này đã xác định rồi, giả dối nũa: “Dù gì thì đây cũng là đồ mà chúng tôi tự đem đến đây, nếu như anh muốn cướp, thì đừng trách tôi không khách khí.”

“Không khách khí??”

Hầu Vân ba giơ tay ra nắm chặt đao: “Các người đã chuẩn bị rồi đúng không?”

Người đàn ông tóc bạch kim ánh mắt liếc nhìn Hầu Vân Ba và những người khác, trong ánh mắt đầy sát khí: “Đội trưởng của các bạn thật sự có thực lực rất mạnh, nhưng đó là người duy nhất trong doanh trại của các bạn có quyền lực và mệnh lệnh tối cao, bà ấy bây giờ đã hôn mê rồi, mặc dù tôi không so được với đội trưởng của các bạn, nhưng dù gì tôi cũng là một cường giả chí tôn.”

Ánh mắt Hầu Vân Ba thay đổi, nhưng gương mặt vẫn như cũ, không hề có chút thay đổi lo sợ nào.

“Cường giả chí tôn đúng là rất lợi hại, thực lực của ông đúng là mạnh hơn chúng tôi, nhưng chúng tôi có thể liều mạng, ông khó có thể tránh được thành kẻ giết người diệt khẩu, hay là muốn giết hết toàn bộ chúng tôi?”

Hầu Vân Ba nhếch miệng cười, nhưng nụ ười đầy đau khổ: “Chỉ cần một thành viên trong đội chúng tôi thoát được, cho dù ông có giết hết thành viên khác của đội chúng tôi, ông quay về cũng rửa không sạch tội, đợi chết đi!”

Đồng tử mắt của người đàn ông tóc bạch kim co lại, lúc nãy trong lòng ông ta đúng là có dự định này, nếu như thành viên đội Hoa Hạ đều chết ở đây, chết không đối chứng, ở đây cũng không hề có bất cứ một thiết bị theo dõi hay ghi hình lại nào, thì làm gì có ai mà biết được là đội Hoa Hạ và Mai Lạc Yđánh bại người Nossa hồng tiêu, cũng không biết được bọn họ đã chiếm lấy thanh kiếm đỏ, giết đội Hoa Hạ?

Nhưng mà Hầu Vân Ba nói ra như một thanh đao đâm thẳng vào ông ta, đúng vậy, chỉ cần giám giết, thì người đội Hoa Hạ nhất định sẽ trốn, chỉ cần trốn được một người, đem tin tức báo về, vậy thì sự báo thù của Hoa Hạ tuyệt đối sẽ rất khủng khiếp!

Giết chết cường giả mạnh nhất của Hóa Hạ Mai Lạc Y, lại cướp đi chiến lợi phẩm của bà ấy, lấy công lao về mình,lại còn giết cả đội Hoa Hạ để diệt khẩu, chuyện như vậy, Hoa Hạ sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn và mạnh nhất để báo thù, bản thân và cả mấy thành viên đội sẽ không sống được, không ai có thể bảo vệ được sinh mệnh của bản thân, mà không chỉ có thế, điều này sẽ gây ra những đợt trả thù còn gay gắt hơn.

Đó là sự trả thù của một cường quốc thế giới, đừng nói Hàn Quốc, cho dù là nước Mỹ, nước Nga, sợ cũng không thể ghánh được.

Người đàn ông tóc bạc kim trong lòng khó chọn lựa, đối phương rõ ràng tực lực không bằng mình, nhưng khí lực thì hoàn toàn áp đảo ông ta, điều này khiến cho trong lòng ông ta rất tức giận.

Người đàn ông tóc bạc kim cuối cùng cũng đã kìm lại sát ý trong lòng, không phải không dám giết, mà là ông ta không cách nào ra tay thuận lợi.

Ông ta không ghánh nổi hậu quả.

Mà đất nước của ông ta cũng không được!

Người dàn ông tóc Bạc Kim hít thở sâu, lạnh lùng nói: “Chúng ta mặc dù không phải người một nước, nhưng chúng ta đều là một phần tử của Thâm Lam, là một phần tử liên minh, tôi làm sao mà lại nghĩ cách đối phó với các bạn, hoàn toàn là do các bạn nghĩ nhiều rồi, có điều đồ thật sự là của chúng tôi, không thể giao cho các bạn được!”

Người đàn ông tóc bạch kim không nói chuyện với Hầu Văn Ba nữa,quay lại nói với thành viên trong đội: “Không cần ngơ ra đó, mau giải tán thôi, ai mà biết được người Nossa lúc nào sẽ quay lại đây lần nữa, chúng ta đi!”

Thành viên Tiểu đội Hàn Quốc lần lượt thở phào, trong lòng bọn họ khi nãy đều có cảm giác suy nghĩ đủ kiểu, vốn tưởng sắp đánh nhau, nay lại không cần đánh nữa, trái tim treo ngược cũng bình thường lại.

“Không được đi!”

Thanhđao trong tayHầu Văn Ba giơ ra, xông về phía thành viên lực lưỡng đang đeo cái bao trên lưng, ngườiđàn ông tóc bạc kim lạnh lùng khịt một tiếng, cảnh người trong chớp mắt lao đến trước mặt Hầu Văn Ba.

“Keng!”

Hai thanh đao chạm vào nhau,Hầu Văn Ba khịt mũi,cả người bị đánh bay về phía sau, cùng lúc đó, có một bóng người lao ra từ trong đám người Hoa Hạ, dáng người như một con bạch mã băng qua khe hở, xuất hiện ngay trước mặt thành viên đeo chiếc túi trên lưng….
Bình Luận (0)
Comment