Chương 2156: Tại sao không thừa thắng xông lên?
Tần Dương trừng lớn đôi mắt, biểu cảm có chút kinh ngạc.
Điều tương tự thốt ra từ miệng Hầu Vân Ba và thốt ra từ miệng Bạch Phá Quân, hoàn toàn khác nhau.
Hầu Vân Ba đã nhiều lần nói rằng nếu Tần Dương lập đội, hắn có thể đào ra một số cao thủ mạnh mẽ, xét cho cùng, các đội viên trong đội càng mạnh, hiệu quả chiến đấu của đội càng cao, chiến thắng và sống sót càng lớn.
Tuy nhiên, Bạch Phá Quân cũng yêu cầu mỗi đội viên của Tần Dương phải thật ưu tú, muốn Tần Dương tạo nên một đội ưu tú. Rõ ràng, Bạch Phá Quân có những kỳ vọng khác đối với tiểu đội của Tần Dương.
Tần Dương đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Quân đoàn trưởng, vì sao lại nói như vậy? Anh sẽ có nhiệm vụ đặc biệt gì sắp xếp cho tiểu đội do tôi lập ra sao?”
Nếu chỉ là một tiểu đội bình thường, thì cần gì Bạch Phá Quân phải tự mình dặn dò một câu như vậy, lại còn muốn mỗi một người đều là tinh anh?
Bạch Phá Quân cười sang sảng: “Sức chiến đấu của cậu rất mạnh, tương lai sẽ càng mạnh hơn, cậu lập tiểu đội, nếu thực lực của đội viên quá kém, vậy ngược lại sẽ trở thành sự liên lụy cho cậu. Chức đội trưởng này của cậu phải làm giống như bảo mẫu, bất cứ lúc nào ở trên chiến trường cũng phải quan tâm mọi người, còn không bằng để một mình cậu tự do phát huy ở trên chiến trường đâu.”
“Một tiểu đội nên đoàn kết, nên là đội ngũ một cộng một lớn hơn hai, huống chi tôi tràn ngập chờ mong đối với cậu về sau. Tôi hy vọng tiểu đội của cậu về sau có thể gánh vác nhiệm vụ gian nan hơn, trở thành thanh đao nhọn trong Bàn Cổ chúng ta!”
Tần Dương mỉm cười nói: “Chuyện này đương nhiên tốt, nhưng đội viên tinh anh cũng không phải dễ tìm như vậy. Quân đoàn trưởng, nếu anh yêu cầu tiểu đội của tôi đều là tinh anh, vậy dù sao cũng phải cho tôi một số ủng hộ chứ.”
Lúc trước, Hầu Vân Ba đã từng nói sẽ cho Tần Dương một danh sách, để Tần Dương tự mình đi đào người. Hiện giờ, nếu Bạch Phá Quân đã mở miệng yêu cầu như vậy, vậy Tần Dương tất nhiên sẽ thuận thế đưa ra một số yêu cầu của mình.
Muốn con ngựa chạy trốn nhanh, dù sao cũng phải cho con ngựa ăn cỏ chứ, không thể đưa ra yêu cầu, không cho trợ giúp được.
Bạch Phá Quân hiển nhiên đã có chuẩn bị trước. Ông ta cầm lấy một chồng giấy từ bên cạnh ném tới trước mặt Tần Dương: “Người bên trên đều là tinh anh chiến đấu trong thế hệ trẻ của Bàn Cổ chúng ta, chỉ cần cậu có thể nói động bọn họ, khiến bọn họ tự nguyện gia nhập tiểu đội của cậu, bên tôi sẽ giúp cậu hoàn thành điều động.”
Tần Dương cầm lấy tệp giấy, nhanh chóng nhìn một lần. Mỗi một tờ giấy là lý lịch của một chiến sĩ Thâm Lam. Tuổi tác của những chiến sĩ Thâm Lam này cơ bản đều là ba mươi tuổi trở lên, thực lực đều là siêu phàm trở lên, thậm chí còn có vài tên tuổi tác tương đối trọng đại, thực lực đạt tới cường giả thần thông.
Tần Dương ngẩng đầu, kinh ngạc hỏi: “Cường giả thần thông cũng có? Anh bảo tôi đi thuyết phục bọn họ gia nhập tiểu đội của tôi, làm đội viên của tôi, bọn họ sẽ đồng ý sao?”
Bạch Phá Quân cười nói: "Những người này đều là tinh anh. Có nhiều yếu tố để đánh giá họ có phải là tinh anh hay không. Sức mạnh chỉ là cơ bản nhất. Còn có tuổi tác, kinh nghiệm chiến đấu, hiệu suất chiến đấu tiềm năng phát triển trong tương lai, vân vân, xác định toàn diện xem người này có phải là tinh anh hay không."
“Những người này có thể lớn hơn cậu một chút, lớn nhất là bốn mươi lắm tuổi. Dựa theo tuổi của người tu hành mà tính, hiện tại bọn họ đều xuất phát từ thời kỳ huy hoàng nhất, đồng thời, cũng bởi vì điều này, bọn họ cũng có ngạo khí trong xương tủy, cho nên có nói động được bọn họ hay không, vậy phải xem bản lĩnh của cậu.”
Tần Dương lại nhìn tập hồ sơ, hắn phát hiện những người này có người còn ở doanh trại tân binh, có người lại ở tiểu đội nào đó.
“Người trong doang trại tân binh còn dễ nói chuyện, một số người còn là tinh anh kỳ cựu trong tiểu đội. Nếu tôi mang người đi, vậy có thể đắc tội với người ta hay không. Tôi không để bụng đắc tội người của quốc gia khác, nhưng mọi người đều là đồng bào của một tổ chức……”
Bạch Phá Quân lắc đầu nói: "Hãy nhớ những gì tôi vừa nói. Nếu một người không có đồng đội tương xứng với thực lực của mình, thì rất khó để thực sự thể hiện giá trị của bản thân. Nó giống như một con sói dẫn một bầy cừu đi đánh nhau, tạo thành một đội ngũ với một bầy sói. Bọn họ có thể chiến thắng và đánh bại mục tiêu là hoàn toàn không giống nhau."
"Những người này có hy vọng sẽ có được nền tảng cao hơn, một số đã không còn phù hợp để ở lại tiểu đội ban đầu, vừa lúc là cơ hội của cậu. Vì vậy, tôi hy vọng cậu có thể thành lập một tiểu đội tinh anh. Còn thuyết phục họ và quản lý họ như thế nào, thì đó là việc của cậu. Tôi không thể giúp được cậu trong vấn đề này, cũng không muốn giúp cậu."
Giọng Bạch Phá Quân nghiêm khắc hơn: "Nếu cậu không thể làm được, không thể thuyết phục họ, không thể khiến họ xoắn vào một sợi dây, vậy có nghĩa là cậu không có khả năng trở thành người lãnh đạo của đội tinh anh này, tất nhiên cậu có khả năng hay cậu bất tài, dù sao thì trở thành đội trưởng không đơn giản chỉ là quyền lợi tổng chỉ huy, mà còn là trách nhiệm. Tôi tin rằng cậu có thể hiểu được điều này."
Tần Dương không chút do dự gật đầu: “Vâng, tôi sẽ nỗ lực làm tốt. Nếu tôi không làm được, nếu có thành viên nào trong đội phù hợp làm đội trưởng hơn tôi, tôi sẽ để người đó ra làm đội trưởng.”
Bạch Phá Quân hài lòng gật đầu, sắc mặt lại trở nên hòa hoãn hơn vài phần: “Tuy rằng thực lực của cậu chỉ là siêu phàm, nhưng cậu mặc vào chiến giáp kỳ tích, sức chiến đấu có thể so với cường giả chí tôn, theo thời gian, chỉ sợ sẽ càng lợi hại hơn, cho dù là cường giả thần thông, thì cũng chưa chắc có thể áp được thực lực của cậu. Còn kinh nghiệm dẫn đội, cậu đã từng dẫn đội, hơn nữa rất thành công, tôi nghĩ không cần tôi dạy cậu.”
Bạch Phá Quân biết tỉ mỉ kinh nghiệm quá khứ của Tần Dương, biết hắn đã từng dẫn tiểu đội Tia Chớp, vì vậy ông ta không nghi ngờ khả năng lãnh đạo đội của Tần Dương.
Tần Dương đứng lên: “Tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Bạch Phá Quân gật đầu, cười nói: “Có gì muốn hỏi không?”
Tần Dương do dự nói: “Tôi muốn hỏi một chút là có phải phi thuyền kia đến chỗ La Bốc Bạc rồi hay không? Sau đó, chúng ta sẽ tiếp tục tiến công La Bốc Bạc sao?”
Tần Dương vốn cho rằng Bạch Phá Quân khẳng định sẽ gật đầu. Xét cho cùng, đây cũng là ý nghĩ bình thường của mọi người. Ai biết Bạch Phá Quân lại lắc đầu: “Tạm thời sẽ tiến hành kiểm tra đo lường. Trước khi nắm chắc, chúng ta sẽ không tiến công.”
Sắc mặt Tần Dương lập tức có chút mờ mịt. Không phải lần tiến công này giành được thắng lợi sao, vì sao không thừa thắng xông lên?
Bạch Phá Quân dường như hiểu nghi hoặc của Tần Dương, ông ta thở dài nói: “Lần này chúng ta thật sự giành được thắng lợi, giết hơn ba trăm người Nossa, nhưng đồng thời chúng ta phải trả giá rất lớn, càng quan trọng hơn là, trừ người Nossa canh gác ở tháp tín hiệu ra, chúng ta không làm hại được đến phi thuyền của bọn họ.”
"Trong trận chiến này, người Nossa đã sử dụng bom tinh thần, cảm biến ánh sáng xanh lam và các loại vũ khí khác trước đó chưa được tiết lộ, cũng như lá chắn năng lượng công nghệ cao. Phi thuyền đã thực sự rút lui, cũng xác định nó đã tiến vào giữa cứ điểm của La Bốc Bạc, muốn tấn công La Bốc Bạc, e rằng cần thêm nhiều binh lực và hy sinh nhiều hơn nữa."
"Chúng ta sẵn sàng kiểm tra đo lường trước, sau đó tiến hành nghiên cứu mục tiêu, để tìm ra một số giải pháp ứng phó, nếu không, chúng ta sẽ phát động một cuộc tấn công. Chúng ta sẽ không chiếm được gì ngoài những hy sinh không đáng có..."