Chương 2157: Vụ nổ trong doanh trại
Ngoài hy sinh ra, không chiếm được gì cả?
Tần Dương im lặng, cẩn thận ngẫm lại, Bạch Phá Quân nói thật sự rất có đạo lý.
Ban đầu, cuộc tấn công này phái ra sức chiến đấu có ưu thế tuyệt đối để giành được chiến thắng tuyệt đối, nhưng bom sức mạnh tinh thần và đầu dò kim loại ánh sáng xanh lam đã gây tổn thất lớn cho đội xung kích.
Phải biết rằng, mỗi một chiến binh Thâm Lam đều là người tu hành có sức mạnh Đại Thành cảnh trở lên. Mặc dù số lượng người tu hành của Trung Quốc rất lớn, nhưng sức mạnh đạt Đại Thành cảnh trở nên vẫn là một bộ phận nhỏ. Tổn thất lần này không thể nói là không lớn.
Phát động công kích khi chưa biết rõ tình hình, lại không thể chống lại bom sức mạnh tinh thần và đầu dò kim loại ánh sáng xanh lam của đối phương, thật sự sẽ mang lại tổn thất ngày càng lớn, thậm chí cuối cùng dẫn đến thất bại.
"Trước mắt, người bị ánh sáng xanh lam chiếu vào đã tử vong hoặc rơi vào hôn mê. Các nhà khoa học của chúng ta đang sử dụng cơ thể của người lính bị thương hoặc đã tử vong để suy luận xem ánh sáng xanh lam kia là gì, chúng ta nên phòng bị như thế nào. Đồng thời, Thâm Lam cũng đang tìm kiếm các chuyên gia nghiên cứu và tu hành sức mạnh tinh thần để thảo luận cách ngăn chặn bom sức mạnh tinh thần."
Trong mắt Bạch Phá Quân hiện lên nỗi lo: "Công nghệ của đối phương không giống với công nghệ của chúng ta. Trừ khi có thể trực tiếp sử dụng đạn hạt nhân, nếu không chúng ta sẽ còn phải chiến đấu cận chiến. Nếu không thể tìm được cách ngăn chặn hiệu quả, thì trước sau gì chúng ta cũng sẽ thiệt thòi lớn.”
Tần Dương yên lặng gật đầu, suy nghĩ một chút, xem ra hắn không có gì để nói. Đây cũng không phải là chuyện hắn có thể thay đổi. Hắn đang định rời đi, thì đèn trong phòng đột nhiên tắt ngấm.
Cùng lúc đó, tiếng kêu hoạt động của một số máy móc bên ngoài cũng đột ngột dừng lại.
Bạch Phá Quân bỗng nhiên đứng lên, lớn tiếng kêu: “Vệ binh!”
Cửa bị đẩy ra, vệ binh xuất hiện ở cửa. Bạch Phá Quân cau mày phân phó nói: “Cúp điện rồi, đi hỏi xem xảy ra chuyện gì?”
“Vâng!”
Vệ binh nhanh chóng chạy ra ngoài. Ngay sau đó vệ binh chạy trở về, sắc mặt anh ta có chút kỳ quái: "Báo cáo, hiện tại phòng phân phối điện, phòng nghiên cứu, kho vũ khí và khu vực ăn ở của doanh trại liên doanh đã bị cúp điện toàn bộ. Hơn nữa, tất cả các sản phẩm điện tử trong khu vực đều không thể sử dụng!"
Sắc mặt của Bạch Phá Quân và Tần Dương đột nhiên thay đổi. Sản phẩm điện tử không thể sử dụng, đó có thể là hiệu ứng khu vực cấm địa do người Nossa tạo ra. Tại sao hiệu ứng này lại xuất hiện trong doanh trại liên minh?
“Đi!”
Bóng dáng Bạch Phá Quân lóe lên, cả người ông ta biến mất khỏi phòng như một bóng ma. Tần Dương vội vàng đi theo ra ngoài, nhưng hắn đã không thấy bóng dáng ông ta đâu.
Tần Dương lấy di động ra, quả nhiên giống như lời vệ binh nói, căn bản là không thể sử dụng.
Trong lòng Tần Dương đột nhiên dâng cao, trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ không thể tin được.
Chẳng lẽ người Nossa phản công quân doanh liên minh?
Khả năng này không lớn. Theo các vệ binh, có vẻ như không phải toàn bộ doanh trại quân đội liên minh nằm trong vùng hiệu ứng phòng bị cấm địa, mà chỉ là một phần của khu vực. Khu vực này cũng nằm ở trung tâm của doanh trại, vì vậy không giống như người Nossa làm.
Nhưng ngay cả Tần Dương cũng không tin đây là hiệu ứng ngẫu nhiên do tai nạn gây ra. Nếu nói là mất điện quy mô lớn thì còn tin, nhưng tất cả thiết bị điện tử đều mất đi chức năng, vậy đây chỉ có hiệu ứng phòng bị cấm địa của Nossa mới có thể làm!
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Sức mạnh của Bạch Phá Quân rất mạnh, ông ta đã biến mất giữa doanh trại. Tần Dương hơi do dự, xoay người đi về nơi ở của mình, chuẩn bị gặp mặt đám người Hầu Vân Ba. Dù sao bây giờ hắn vẫn còn ở trong tiểu đội Hải Lang, nếu có chuyện lớn xảy ra, thì hắn phải cùng mọi người đối mặt.
Tần Dương còn chưa đi được vài bước, nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ mạnh rất lớn.
“Ầm!”
Tần Dương bỗng nhiên quay đầu, phát hiện một tia lửa rất lớn đang phóng lên cao.
Tần Dương đã tới quân doanh liên minh một thời gian rồi, hắn cũng tương đối quen thuộc với doanh trại này. Chỉ cần nhìn ngọn lửa, hắn đã biết vụ nổ bắt nguồn từ vị trí của viện nghiên cứu.
Viện nghiên cứu xảy ra nổ mạnh?
Ngay sau sự cố của các thiết bị điện tử không nhạy?
Trong đầu Tần Dương chợt lóe lên một ý nghĩ. Không phải một chiếc phi thuyền đầy đủ chức năng mà trước đây mọi người không dễ dàng gì mới chiếm được đang được đặt ở viện nghiên cứu sao?
Viện nghiên cứu xảy ra nổ mạnh…… Người Nossa mới có phòng bị vùng cấm……
Hai mắt Tần Dương đột nhiên trợn to. Hắn xoay người chạy về phía viện nghiên cứu. Cùng lúc đó, hắn đã kích hoạt chiến giáp Kỳ Tích, đại đao cũng đã nằm trong tay hắn.
Hắn chạy một đoạn thì đến viện nghiên cứu. Đúng như hắn đã phán đoán, ở trung tâm viện nghiên cứu đang bùng cháy một ngọn lửa dữ dội. Rất nhiều nhà nghiên cứu mặc áo blouse trắng đang hốt hoảng lao ra khỏi viện, tất cả đều rất kinh hãi.
Rất nhiều binh sĩ Thâm Lam đã chạy tới, còn có rất nhiều binh sĩ bình thường. Dưới sự chỉ huy của các nhân viên liên quan, mọi người nhanh chóng bắt đầu công việc chữa cháy, nhưng điện ở khu vực này đã bị cắt hoàn toàn, các thiết bị điện tử đều bị hỏng. Trong lúc nhất thời, cũng không tổ chức được cứu hỏa hữu hiệu, chỉ có thể nhìn ngọn lửa lan nhanh. Xem tư thế này, e rằng toàn bộ viện nghiên cứu sẽ bị thiêu rụi.
Trong lúc Tần Dương đang cân nhắc xem có phải tiến lên giúp dập lửa hay không, thì một bóng người vụt qua trước mắt hắn.
Tần Dương quay đầu, đúng lúc nhìn thấy thân hình của người kia.
Đó là một người nam nhân, dáng người có chút cao gầy, hẳn là có 1 mét 8, da vàng, tóc ngắn, ăn mặc thâm lam chiến sĩ phi thiên chiến giáp, trên tay dẫn theo một cái màu đen cái rương, chính bước nhanh vọt đến một cái lều trại sau lưng.
Đó là một người đàn ông có vóc dáng cao gầy, chắc là cao một mét tám mươi, da vàng, tóc ngắn, mặc chiến giáp Phi Thiên của chiến binh Thâm Lam, trên tay người đó cầm theo một chiếc hộp đen. Người đó đang đi nhanh về phía sau một cái lều.
Cái hộp màu đen kia hơi quen mắt.
Trong đầu Tần Dương xẹt qua một ý nghĩ, ngay một giây tiếp theo, đầu óc Tần Dương như bị sét đánh trúng.
Lúc trước người áo choàng màu đen gặp người Nossa, lúc rời đi, không phải trên tay hắn ta còn cầm theo một cái hộp màu đen sao?
Trên thế giới có rất nhiều hộp đen, hơn nữa lúc ấy Tần Dương cách khá xa, hắn cũng không nhìn rõ. Nếu phán đoán cái gì đó từ một chiếc hộp thật sự là không đáng tin cậy, nhưng tại hiện trường vụ nổ, trong phạm vi của phòng bị vùng cấm, hắn lại nhìn thấy một người có dấu vết hoạt động khả nghi, rời đi với một chiếc hộp đen đáng ngờ, hắn không thể không nghi ngờ.
Tần Dương liếc mắt nhìn trái phải, đều là đám người hỗn loạn, cũng không có mấy người quen biết. Trong lúc nhất thời, hắn cũng không rảnh lo đi tìm Bạch Phá Quân để báo cáo. Xét cho cùng, nếu người đàn ông kia thật sự là người mặc áo choàng đen ngày đó hắn chứng kiến, thì một trăm phần trăm anh ta là người tạo ra vụ nổ này. Chiếc hộp trong tay anh ta có thể là nguyên nhân dẫn đến sự hỏng hóc của thiết bị điện tử quy mô nhỏ ở đây!
Tần Dương bất chấp không nghĩ nhiều, quay người một cái, hắn liền nhanh chóng đuổi theo về phía sau lều trại. Đây là doanh trại liên minh, cho dù hắn có hét lên một tiếng thì cũng sẽ có rất nhiều người tới giúp, nơi đây cũng không phải là rừng núi hoang vu.
Nhưng ít nhất hắn phải xác nhận một chút……