Chương 2158: Thực lực kinh người
Tần Dương xoay người qua cái lều đó, lại một lần nữa nhìn thấy người đàn ông trung niên, đang nhanh chân đi ra bên ngoài.
Tốc độc của ông ta cũng không được coi là nhanh, bước chân cũng không phải quá vội vàng, không có chút gì là đang gấp rút hay hoảng loạn, nhưng Tần Dương mới nhìn mấy cái, Tần Dương chắc chắn người đàn ông trung niên này có vấn đề.
Trên Mặt người đàn ông này nhìn không chút lo lắng hoảng loạn, có thể ông ta đang trong quá trình hành động, ánh mắt vô cùng cẩn trọng nhìn bốn phía, từng góc độ nhỏ, có thể với một người bình thường thì không thấy có vấn đề gì, nhưng đã từng là đặc công như Tần Dương, một cái nhìn thôi là có thể đoán ra được.
Tần Dương nhanh chân đuổi theo, đồng thời cũng làm xong chuẩn bị, từ từ đến gần từ phía sau, đợi đến khi đến nơi chiến sỹ Thâm Lam có nhiều người, mới phát ra tiếng hô hoán, bắt lấy người, ở đây có rất nhiều binh sỹ phổ thông và nhân viên nghiên cứu, một khi xảy ra xung động, sợ rằng sẽ có thương vong không cần thiết.
Đuổi theo cái người đàn ông trung niên kia qua hai ngã rẽ, phía trước là một loạt doanh trại của chiến sỹ Thâm Lam, chỉ cần đến đó, Tần Dương chuẩn bị động thủ.
Nhưng mà ngay lúc Tần Dương đi qua một doanh trại, đồng tử mắt của hắn co lại, ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên kinh sợ.
Người đàn ông trung niến vỗn dĩ ở phía trước đã biến mất!
Ông ta đi đâu rồi?
“Cậu đang tìm tôi sao?”
Một giọng nam êm dịu đột nhiên vang lên sau lưng Tần Dương, Tần Dương kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện ra người đàn ông trung niên mà hắn đuổi theo đang ở ngay sau lứng hắn và đi ra từ một cái lều, ông ta ở đằng sau, hai người vốn ở trong lếu đang nằm ra đất, không biết sống hay chết.
Tần Dương nắm chặt lấy cây đao, đang chuẩn bị lớn tiếng hô hoán lên, người đàn ông trung niên lại xông đến chỗ của Tần Dương khẽ cười, dùng một giọng điệu rất nhẹ nhàng nói: “Tần Dương, nếu như cậu mở miệng, tôi sẽ giết cậu!”
Tần Dương kích động, vốn dĩ âm thanh đã lên đến cổ họng rồi nhưng lại phải miễm cưỡng thu lại, trong lòng xuất hiện sự kích động nhưng vẫn phải át chế lại.
Người đàn ông trung niên này lại nhận ra hắn, lại nói luôn ra được tên của hắn?
Ông ta là ai?
Tần Dương nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, phát hiện ra chỗ thái dương của ông ta có chút màu bạch kim, ánh mắt sâu thẳm, hình như có năng lực nhìn thấu lòng người bằng mắt.
Người đàn ông này sợ rằng không phải là người đàn ông trung niên, mà là một người có thực lực rất cường đại nên đã bảo tồn được dung mạo trung niên này!
“Ông là ai?”
Bị người đàn ông đối diện nhìn chằm chằm, Tần Dương cảm thấy có một áp lực khó nói ra, có loại cảm giác như bị tử thần nhắm đến, ngay đến cả tóc gáy cũng dựng hết cả lên rồi.
Người đàn ông trung niên khẽ cười, thần thái vẫn vô cùng tự nhiên như cũ: “Tôi là ai cậu không cần biết, câu chỉ cần biết, cậu không ngăn được hành động của tôi đâu, nói lại, tôi muốn làm gì thì đều sẽ làm được, cậu dù có muốn ngăn tôi lại, cũng không có tác dụng gì đâu!”
Tần Man trầm giọng nói: “Ông là người của tổ chức Niết Bàn, người Nossa muốn hủy diệt toàn bộ con người, hủy diệt toàn bộ thế giới, bọn người Niết Bàn các ông sao lại làm tay sai cho chúng, sao lại làm việc cho bọn chúng, cho dù các ông có thật sự thành công, thì các ông sẽ không chết sao?”
Người đàn ông trung niên ngữ khí bình thản trả lời: “Sống tiếp, đây là một lời hứa của người Nosa với tổ chức Niết Bàn, mặc dù đối với tôi mà nói thì tôi không để ý, nhưng nó vẫn có thể hấp dẫn rất nhiều người, dù sao thì người bình thường có ai mà không muốn sống tiếp?”
Tần Dương hỏi ngược lại: “Vậy còn ông, ông tại sao lại nói không để ý? Nếu như ông đã không để ý đến, sao lại còn giúp tổ chức Niết Bàn làm việc? Ông là người Nhật Bản?”
Tần Dương nhìn thấy dấu hiệu biểu thị thân phận trên bộ đồ mà ông ta mặc, nhìn thấy lá cờ Nhật Bản.
Người đàn ông trung niên nhếch miệng nói: “Đúng vậy, tôi chính là người nhật bản….ban-ka!”
Miệng Tần Dương không hiểu sao hơi giật giật trước mặt đều là dùng tiếng anh nói chuyện, ông ta đột nhiên nói một câu tiếng Nhật, phong cách đột ngột , khiến cho người ta nhất thời không phản ứng kịp, không tin được.
Sao lại có cái cảm giác kiểu làm chuyện xấu bị bắt sau đó còn nói một câuu tiếng nhật rồi bỏ chạy?
Người đàn ông trung niên đột nhiên giơ tay ra,khoác vai Tần Dương: “Dù gì cậu cũng đã nhìn thấy tôi rồi, vậy cùng tôi đi một chuyến đi!”
Tần Dương nhìn tay của người đàn ông trung niên đang khoác vai mình, đồng tử đột nhiên co lại, cả ngươi lui về phía sau, đồng thời tay cầm đao cũng chém về phía ông ta, miệng định hét lớn: “Gían điệp Niếp Bàn.”
Động tác của Tần Dương rất nhanh, nhát đao không phải để giết người đàn ông trung niên, mà là để ngăn ông ta tiếp tục áp sát bản thân.
Đây là doanh trại chung, chỉ cần chậm một bước, mọi người sẽ vây quanh.
Vậy thì người đàn ông trung niên có muốn thoát cũng không dễ dàng rồi!
Nhưng mà, đao của Tần Dương vừa vung lên thì có cảm giác có một lực trực tiếp đanh vào cổ tay cầm đao của hắn, cổ tay không hiểu sao tê dại, tthanh đao trên tay rơi xuống đất, mà ngay lúc ấy, Tần Dương rõ ràng đã lùi lại khá xa ông ta, nhưng khi chân hắn chạm đất, lại thấy tay của đối phương vẫn như cũ khoác trên vai mình, thậm chí còn thấy gần hơn trước!
Người đàn ồn này tay đánh rơi đao của hắn, sau đó theo luôn tốc độ lui lại của hắn, tiếp tục khoác vai, bới vì tốc độ của đối phương không hề chậm hơn hắn chút nào, cho nên khiến người ta cảm thấy như bản thân không hề động đậy được xíu nào!
Tần Dương trong lòng đầy kinh ngạc, trước khi bạo phát xong, hắn đã mở ra phi thiên, nếu như nay lại bạo phát, thực lực của hắn đã đến cường giả tôn quý, nhưng bản thân lại không cách nào có thể ngăn cản được đối phương!
Người này rốt cuộc có thực lực thế nào?
Tần Dương đã không kịp nghĩ nhiều nữa, người đàn ông trung niên vỗ vai Tần Dương, miệng cười nói: “Gan cũng không nhỏ, đúng là không sợ chết sao?”
Tần Dương chỉ cảm thấy có một cỗ khí tức truyền vào bả vai bị vỗ kia, cả người ngay lập tức cứng đơ ra, khí tức trong người hình như không còn tự khống chế được nữa!
Tần Dương sửng sốt, lực chiến đấu của người đàn ông này quá mạnh rồi!
Hắn không cách nào ngăn ông ta lại được!
Người đàn ông trung niên một tay cầm một chiếc hộp đen, một tay ôm lây Tần Dương vào người, sau đó nhanh chóng chạy ra bên ngoài.
Tư thế này giống như Tần Dương bị thương, sau đó người đàn ông trung niên tay cầm hộp cứu thương ôm lấy Tần Dương đi như bay, trên đường đi gặp không ít chiến sỹ Thâm Lam, nhưng lại không hề có một ai chặn lại hỏi han.
Tần Dương muốn hét lên, nhưng phát hiện ra cổ họng mình như bị gì đó ngăn lại, đến nói cũng không nói ra được, trong lòng rất lo lắng.
Lo lắng, sự khác biệt giữ thực lực quá lớn, khiến cho Tần Dương không có cơ hội dãy dụa, hắn cứ như vậy mà bị người đàn ông trung niên ôm lấy suốt cả đường đi, nhanh chóng đi đến rìa doanh trại.
“Tránh ra tránh ra, có người bị thương cần chữa trị!”
Người đàn ông trung niên dáng vẻ vội vàng, ôm lấy Tần Dương đi như bay, không có ai ngăn cản, Tần Dương thấy tất cả, tức đến muốn hộc máu mồm.
Bị thương cần chữa trị cũng phải trong doanh trịa, nhưng lại ôm lấy người chạy ra ngoài, cho dù có là muốn đưa đến nơi khác chữa trị, cũng nên phái xe đưa đi, cứ ôm như vậy mà chạy, các người lẽ nào không nghi ngờ gì hay sao?